Buổi chiều, hắn lại truyền Y đến Chính Điện để tiếp khách quý, là Thái Tử Thuần Tộc.
Đương nhiên sẽ có cả Thuần Nguyên Soái.
_Chính Điện_
- Hắn: Thái Tử đường xa vất vả đến đây, mời dùng thử canh ý dĩ của Vương Thành trẫm cho mát người!
- Thái Tử: Hoàng Thượng không cần phải khách sáo như vậy, hôm nay ta đến đây chỉ là để bàn chuyện chính sự sau cuộc chiến phương Bắc.
...
- Y : Xin thỉnh an Hoàng Thượng! Thỉnh an Thái Tử Điện Hạ!
- Thái Tử: Đây là...
- Hắn: Đây là Đoan Quý Phi, nam phi trong Hậu Cung của trẫm!
- Thái Tử: Đã nghe qua, ta thật có phúc khi được đích thân gặp mặt Đoan Quý Phi!
...
- Thuần Triết Khiêm: Xin thỉnh an Hoàng Thượng, xin thỉnh an Thái Tử Điện Hạ!
- Thái Tử: Thuần Nguyên Soái đến rồi sao? Thế nào? Đã quen sống ở Vương Thành chưa?
- Thuần Triết Khiêm: Hồi Thái Tử Điện Hạ, hiện tại mọi chuyện đều ổn.
- Thái Tử: Tốt! Hôm nay, ta đặc biệt mang rượu sữa ngựa thượng hạng từ Thuần Tộc đến, mời Hoàng Thượng cùng các vị dùng thử.
Y đưa mắt nhìn hắn cầu cứu, dạo gần đây y không thể uống rượu vì vừa ngửi thấy thôi cũng đã choáng váng đầu óc.
- Thái Tử: Đoan Quý Phi, tại sao lại không uống?
- Thuần Triết Khiêm: Đoan Quý Phi dạo gần đây không được khoẻ, nếu Thái Tử muốn thần sẽ uống thay Đoan Quý Phi Nương Nương.
- Thái Tử: Vậy sao? Là ta sơ ý, ngươi không cần phải uống thay đâu.
Hắn nãy giờ im lặng ngồi quan sát Thuần Triết Khiêm giở trò rồi nói gì đó với Cao Đinh, ông ta liền dẫn y đến cạnh hắn.
Được thế ở gần, hắn kéo luôn y ngồi vào lòng mình.
Rượu Thái Tử mang đến quả thực có hơi mạnh, cả người hắn hắc lên mùi rượu làm y khó chịu.
Thuần Nguyên Soái ngồi dưới vẻ mặt vô cùng căng thẳng.
Thái Tử liền chuyển chủ đề giải vây.
- Thái Tử: Đoan Quý Phi rất được Hoàng Thượng sủng ái!
- Hắn: Phải, đây là ái phi mà trẫm yêu thương nhất!
Càng nói hắn hướng đến y càng gần, y không nhịn nổi liền đứng dậy.
- Y: Hoàng Thượng, thần thiếp thấy không khoẻ, thần thiếp xin phép hồi Cung!
Ra khỏi Chính Điện, y liền tìm chỗ nào đó để nôn, Tường Lam sốt ruột không biết làm thế nào.
Bệnh tình của Y ngày càng nặng mà vài ngày nữa Tào Thái Y mới về.
Bên trong, sự hụt hẫng và tức giận dồn nén hoà làm một, hắn ngồi uống cạn từng ly rượu đến khi say mèm.
_Đoan Nguyệt Cung_
Trời đã sụp tối, hắn với bộ dạng say khướt loạng choạng đi về hướng Đoan Nguyệt Cung.
Y đang nằm ngủ bên trong, nghe tiếng mở cửa liền giật mình, thái giám gác cửa đâu rồi? Mở mắt ra thì thấy hắn đang đè lên người mình, nồng nặc mùi rượu.
Hắn dường như không kiểm soát được hành động của mình, hắn hôn y khắp mọi nơi làm y hoảng sợ đẩy hắn ra.
Cơn buồn nôn kéo đến, y chạy ra cửa nôn đến đỏ mặt.
Hắn đi đến túm lấy y kéo lại vào trong đẩy y ngã ra giường, tay bóp cằm y rồi cất giọng.
- Hắn: Thuần Triết Khiêm thì được, còn trẫm thì không được sao?
- Y: H...Hoàng Thượng, người buông thiếp ra.
Người đang làm thiếp sợ đó!
- Hắn: Vậy lúc ở bên Thuần Nguyên Soái, người có sợ không, hửm?
- Y: Người đang nói gì vậy?
- Hắn: Ta nói gì, Quý Phi là không rõ thật sao?
Hắn tiếp tục hôn lên cổ rồi đến ngón tay Y.
Lấy hết sức bình sinh, Y đẩy hắn ra rồi lùi hẳn vào góc giường, hai tay giữ lấy y phục đã không còn chỉn chu.
Y bậc khóc nức nở trong cơn sợ hãi.
Hắn cũng bối rối đến tỉnh cả rượu.
Đang định dỗ dành y thì Thuần Triết Khiêm bên ngoài đạp cửa xông vào.
- Hắn: Sao lại là ngươi? AI CHO PHÉP NGƯƠI ĐƯỢC QUYỀN XÂM PHẠM HẬU CUNG?
- Thuần Triết Khiêm: Hồi Hoàng Thượng, vì không thấy thái giám gác cửa đâu, lại nghe tiếng khóc của Đoan Quý Phi nên thần mới liều mạng xông vào, không biết Hoàng Thượng đang ở đây.
- Hắn: Đêm khuya thanh vắng, ngươi không nghỉ ngơi ở Phủ của mình, lại chạy đến Đoan Nguyệt Cung, xâm phạm nội Thành bây giờ còn ở đây mạnh miệng! Cao Đinh, nhốt tên gian thần này vào Đại Hình ngày mai trẫm sẽ xử lý!
- Cao Đinh: Tuân lệnh!
- Hắn: Chờ đã, đêm khuya rồi đừng phiền Thái Tử Điện Hạ, ngày mai rồi hãy mời ngài ấy đến.
- Cao Đinh: Dạ!
...
Từ nãy đến giờ y vẫn chưa thể hoàn hồn, sao hắn cứ liên tục nhắc đến Thuần Nguyên Soái, rồi lúc nãy hắn ra lệnh bắt giam ngài ấy là tại sao?
- Y: Hoàng Thượng, Thuần Nguyên Soái đã gây thù chuốc oán với người sao?
- Hắn: Sao Quý Phi của trẫm lại nghĩ như vậy?
- Y: Từ nãy đến giờ người vẫn luôn nhắc về ngài ấy với thiếp, người đang muốn nói gì đây?
- Hắn: Ta nghĩ gì, người còn không biết sao?
- Y: Người...!người nghĩ thiếp và Thuần Nguyên Soái...
- Hắn: Phải! Trẫm chính là nghĩ như vậy!
- Y: HOÀNG THƯỢNG!
- Hắn: Hãy chờ đến ngày mai đi.
...
- Hắn: Đóng cửa lại, nhốt cả Tường Lam bên trong tuyệt đối không cho họ ra ngoài!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...