Nam Nhân Gả Vào Hào Môn


“Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?” Cậu không biết, cuộc sống của anh Tiểu Bạch cũng quá khổ rồi, đồ ăn đều bị cướp hết.

Người làm là ảnh đế nữa chứ!
Nội tâm nhóc con phức tạp, rối rắm xoay vòng vòng.

Tiểu Bạch vẫn lười biếng nằm trên sô pha, nhìn qua giống như nó không thèm để ý điều gì, đôi mắt màu lam to tròn mang theo một tia châm chọc, không muốn phản ứng lại tên chủ chân vô liêm sỉ này.

Nhưng mà, nhóc con vẫn phát hiện một chút xíu ngạo kiều của anh Tiểu Bạch, lời nói, ánh mắt đều là khinh thường ghét bỏ nhưng chỉ cần ba giây sau lại quay sang dính lên người ảnh đế.

Chỉ sợ nếu không nhìn thấy hắn thì lập tức lo lắng hoảng sợ.

Cậu suy nghĩ một lúc, quyết định không nói ra bí mật mới phát hiện này.

Cứ để cho anh Tiểu Bạch nghĩ một đằng nói một nẻo đi mình ên đi.

“Đầu đất đừng lo lắng, tôi đã nghĩ ra cách rồi.” Tiểu Bạch nói có vẻ rất cao thâm khó dò, kiêu ngạo nâng cằm, đôi mắt to mang theo một tia tự cao, bộ dáng nhỏ thể hiện thiên hạ này đều là của ta.

Đáng tiếc, trên người bị cạo trọc, vẫn là con mèo trụi lông, thoạt nhìn rất buồn cười.

“Mấy hôm trước, hắn ôm tôi xem một bộ phim điện ảnh tên ‘Một trăm cách mèo yêu chinh phục nhân loại’, tôi xem xong phát hiện bên trong giảng giải thật không tệ, tôi đã học được mấy chiêu.” Trong giọng điệu Tiểu Bạch có vài phần đắc ý dạt dào.


Cậu một chút cũng không muốn thừa nhận, mèo trắng thật vô cùng thông minh, cậu còn không bằng một nửa đối phương.

Anh Tiểu Bạch đã nhanh chóng học được cách chuyển sang bắt đầu tấn công rồi.

Đặc biệt là lúc ảnh đế trêu chọc nó: Nhìn xem, mèo của người ta thật xinh đẹp, thật thông minh, thật khí phách! Ngươi được một nửan như người ta đã không tệ.

Lúc đó, nó rất ngoan ngoãn, rất nghe lời, sức khỏe vẫn còn yếu nên cho dù ảnh đế làm gì với nó, nó một chút cũng không phản đối, còn biểu hiện là mình rất hưởng thụ.

Tiểu Bạch nằm trong lòng ảnh đế, hai móng vuốt ỷ lại dính người mà ôm lấy cánh tay hắn.

Làm mèo hoang lưu lạc đến như vậy, Tiểu Bạch cũng không dám tin tưởng chính mình còn có thể dịu ngoan đến như vậy.

Nó nghĩ trong lòng, như vậy chủ nhân sẽ thích nó, sẽ tiếp nhận nó đi.

Đáng tiếc…
Người này không cảm kích nó thì thôi, còn làm trò trêu chọc nó!
Có giỏi thì đem con mèo trong phim tới đây, chúng ta solo!
Ai sợ ai chứ!
Tiểu Bạch một bụng oán khí, nó cực kì tức giận.

Từ lúc chủ nhân này lần lượt khiêu chiến điểm mấu chốt của nó, không để nó trong lòng.

Tiểu Bạch từ một con mèo chờ đợi khát vọng biến thành meo tâm cơ boy!
Nó muốn chinh phục chủ nhân!
Nó muốn cho ảnh để trở thành sen hốt phân của mình!
Nó muốn trở thành chủ nhân!
Phải nô dịch nhân loại tự cao tự đại này! Hoàn toàn xoay người, không bao giờ đi lấy lòng con người đáng giận này nữa!
Thời điểm ảnh đế chưa biết gì, tâm cơ meo đã bắt đầu tung chiêu, nó trong thời gian ngắn đã học được tuyệt chiêu chinh phục nhân loại.

Sóc con trợn mắt há miệng, cốt truyện xoay vòng quá nhanh, cậu còn không kịp phản ứng.

Cậu cảm thán anh Tiểu Bạch hơi đáng thương, đã đem tình cảm biến thành lợi ích rồi.

“Sẽ có tác dụng sao?” Nhóc con chít chít kêu hai tiếng.


Bột hạt nghiền của cậu đã được làm xong, cũng nguội bớt, Hàn Thiên Hữu chỉ nói với ảnh đế đôi ba câu, phần lớn sự chú ý đều đặt trên người sóc nhỏ.

Hắn rất chăm chú cầm muỗng gỗ nhỏ đút sóc con ăn bột, từng muỗng từng muỗng trông khá thành thạo.

Muỗng gỗ vừa múc vào chén, nhóc con đã chuẩn bị sẵn há miệng ra, ngao một ngụm ăn hết, khép miệng lại đảo đảo hai má rồi nuốt xuống.

Nhóc ăn uống thật nhanh, cái miệng ba cánh nhỏ xíu ngậm muỗng gỗ, ăn ngon đến hai mắt phát sáng, mà Hàn Thiên Hữu cũng đút không ngừng tay.

Ảnh đế nhìn bộ dáng nhóc con ăn uống thật là làm người yêu thích, cái miệng nhỏ ăn đồ ăn, hạnh phúc nheo mắt lại, biểu cảm giống như vừa được ăn món mỹ vị nhân gian.

Tuy rằng mùi vị kia quả thật không tệ.

Nhưng mà có thể nhìn ra biểu cảm phong phú như vậy từ trên người một con sóc mập mạp lông xù xù, đúng là làm tâm trạng trở nên vui vẻ hơn nhiều.

Ảnh đế lại lấy điện thoại ra bắt đầu quay phim, nhưng mà lần này đã bị Hàn Thiên Hữu ngăn cản.

“Cất điện thoại vào, không được chụp ảnh!”
“….

Nếu không tôi bảo chú Vương tiễn khách.”
Ảnh đế hơi thất vọng: “Không thú vị! Nhóc con đáng yêu như vậy nên chia sẻ cho mọi người xem một chút, ai cũng vui vẻ… Này, tôi mới vừa đăng video lên, tương tác không tồi, mới một lát đã có ngàn lượt, fan cũng… Từ từ! Tại sao rớt mất hai vạn fan rồi!”
Là một người thường xuyên được lên trang tin tức giải trí, trên các mặt báo, đối với ảnh đế giá trị bản thân rất cao mà nói, mấy ngàn fan thật sự không nhiều lắm, lượng người hâm mộ của Ôn Minh Thành rất lớn nhưng đa số là mấy năm nay tích lũy được.

Chủ yếu là nhờ gương mặt này của hắn.


Giới giải trí rất coi trọng nhan sắc, tuy nhiên có sắc đẹp thôi chưa đủ, quan trọng phải biết ứng xử giao tiếp, tự mình học hỏi để tạo ấn tượng tốt với người khác.

Đôi khi giữa trong phim và ngoài đời chênh lệch rất lớn.

Mà bây giờ mới hơn nửa tiếng, ảnh đế rớt mất hai vạn fan!
Từ trước đến nay chỉ có tăng fan, mặc dù đôi khi có giảm nhưng cũng không đến mức nhiều như vậy, ảnh đế vô cùng ngạc nhiên nhưng bởi vì nhiều fan hắn thật ra không kinh hoảng lắm.

Hắn mở bình luận, nhìn thấy dưới video của mình phần lớn đều là bình luận chỉ trích và tức giận: Không nghĩ tới ảnh đế ngươi là người như vậy! Trẫm đã nhìn thấu ngươi!
Ý gì đây?
Bình luận tương tự đang không ngừng tăng lên, ảnh đế gãi đầu khó hiểu, đồng thời cũng có rất nhiều quần chúng ăn dưa không rõ chân tướng, sau đó tri kỷ kéo vào tường nhà ảnh đế xem…
Video quay rất rõ ràng, ánh sáng đầy đủ hình ảnh HD, ở giữa là một con sóc đỏ lông xù mềm mụp đáng yêu, nhóc vô cùng đáng thương nhìn vào đồ ăn trong chén, mà ảnh đế lại một mình độc chiếm hung hãn ăn sạch.

Còn ở phía sau có một con mèo trụi lông, thoạt nhìn hơi quái dị, cái đầu lớn và đôi mắt màu lam lúc này đang dùng ánh mắt khinh bỉ miệt thị nhìn ảnh đế!
Không sai, các fan đều luyện được hỏa nhãn kim tinh rồi, phát hiện trong giây cuối của video này có một con mèo kỳ quái!
Nó nghiêng mặt, đôi mắt to híp lại, kiêu ngạo nâng cằm lên, dùng ánh mắt như bề trên đang nhìn xuống chúng sinh mà nhìn ảnh đế ham ăn.

Trong nháy mắt camera quay sang, bắt được cảnh mèo trắng kiêu ngạo giơ lên móng vuốt sắc bén, biểu thị nó đang rất tức giận! Đôi mắt giống như đang khinh bỉ mà nhìn, tuy hình ảnh chỉ lướt qua nhưng mọi người dường như đều hiểu được ý nghĩ trong lòng của con mèo này…
Điêu dân to gan!
Ăn đồ ăn của trẫm ngon lắm hả?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui