Viên Tử Hàm khó chịu, trong lòng hắn cũng không tốt hơn . Hắn đưa tay đem thân thể đơn bạc của cậu kéo vào trong ngực mình.
Viên Tử Hàm hết sức khó chịu, cũng không phản kháng, hai tay gắt gao ôm lấy Thượng Quan Mộc, đem đầu mình tựa vào vai Thượng Quan Mộc, môi cắn chặt để ở phía trên cổ Thượng Quan Mộc, không muốn để người khác nghe thấy tiếng khóc của mình.
” Đừng cắn mình, nếu như cậu khó chịu, thì cắn tôi” Thượng Quan Mộc một tay đỡ đầu Viên Tử Hàm, đôi mắt xinh đẹp nhíu thành một đoàn, vẻ mặt cũng không khá hơn chút nào.
Viên Tử Hàm nghe xong lời Thượng Quan Mộc , rốt cuộc buông lỏng độ mạnh yếu trên môi, liền oa một tiếng, khóc lớn thành tiếng. Cậu cho tới bây giờ đều không muốn khóc, cho dù chính mắt nhìn thấy lão mụ rời đi, trong lòng cậu cũng khó chịu như thế, nhưng cậu đều không muốn khóc, mà lúc này cậu lại bởi vì những lời này của Thượng Quan Mộc, cậu đã khóc, tiếng khóc to không còn áp lực gì đè nén, tựa hồ muốn đem tất cả những chuyện đè nén mấy năm qua, theo nước mắt đồng thời tuôn ra.
Thượng Quan Mộc bị khí thế khóc của Viên Tử Hàm, dọa đến mức cả kinh . Tính tình Viên Tử Hàm quá mức kiên cường , chuyện gì cũng để ở trong lòng, mà bây giờ, cậu ta nguyện ý tỏ ra yếu đuối trước mặt mình, ở trước mặt mình nói ra suy nghĩ chân thật, trong lòng cậu có lẽ Thượng Quan Mộc hắn là người đặc biệt. Trong lòng hắn rất vui đồng thời cũng rất luống cuống, Thượng Quan Mộc không có kinh nghiệm an ủi người khác, hắn lúc này chỉ có thể im lặng lắng nghe, gắt gao ôm chặt lấy cậu, cổ vũ cho cậu, cho cậu ấm áp.
Thang máy không nhúc nhích, bởi vì Thượng Quan Mộc vừa rồi không có ấn . Thời gian cũng vào giờ khắc này mà dừng lại , hai người trong thang máy ôm nhau, tâm hồn tựa hồ càng thêm gần một bậc.
Tiếng khóc Viên Tử Hàm dần dần nhỏ lại, cho đến khi biến thành khóc thút thít, nhìn đầu vai Thượng Quan Mộc một mảnh hỗn độn, có chút ngoài ý muốn, cũng có chút cảm tạ, đẩy Thượng Quan Mộc ra, cái ôm kia khiến cậu lưu luyến. Cái ôm kia dù tốt như thế nào, chung quy sẽ không thuộc về mình.
“Tôi không sao , cám ơn anh !” Viên Tử Hàm lùi ra tạo khoảng cách với Thượng Quan Mộc, ánh mắt trốn tránh không dám nhìn thẳng hắn . Cậu không biết, mình vừa rồi là làm sao, cư nhiên sẽ vì một câu nói của Thượng Quan Mộc mà tỏ ra thất thố như vậy . Ấm áp cùng ân cần thăm hỏi đã lâu không có, cậu chỉ là vì cảm động, không có rung động, Viên Tử Hàm trong lòng tự giải thích.
” Tình hình bây giờ, bắt đầu từ mai, cậu trước hết ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, chờ tôi giải quyết xong những việc này rồi đi làm lại “
Thượng Quan Mộc liếc nhìn đống hỗn độn trên vai mình, trên mặt không có bất cứ biểu tình gì, quay đầu thân thiết cùng Viên Tử Hàm nói .
“Không cần, tôi muốn từ chức “
Viên Tử Hàm thần sắc ngưng trọng nghiêm túc nhìn Thượng Quan Mộc, nói . Hiện tại loại tình cảnh này cậu thật không thể trải qua, cho dù có thể ngăn chặn được những người đó không nói ra miệng, nhưng từ thời khắc những tấm hình kia xuất hiện, Viên Tử Hàm cũng đã khẳng định , mình là một tiêu điểm của Diệu Ký , hơn nữa tiêu điểm này đã khắc sâu vào lòng người , trừ phi cậu rời đi, bằng không mỗi ngày sẽ phải chịu ánh mắt như vậy mà sống, Viên Tử Hàm biết mình có thể chịu được, nhưng là sớm hay muộn cũng có một ngày sẽ bùng nổ.
Rời đi, theo cậu rời đi, đây hết thảy sẽ kết thúc.
“Tôi nói rồi, chuyện này tôi sẽ giải quyết . Cậu đợi vài ngày nữa, đợi vài ngày nữa tôi nhất định sẽ xử lý người gây ra chuyện này “
Âu Tiểu Lan, đây toàn bộ đều là cô sai. Ánh mắt Thượng Quan Mộc xuyên thấu qua thang máy, nhìn rất xa rất xa .
” Anh biết là ai, đúng không?” Câu hỏi của Viên Tử Hàm có chút cứng ngắc, bước nhanh tới nắm lấy tay áo Thượng Quan Mộc : ” Tôi biết, anh nhất định biết là trò quỷ của ai!”
Viên Tử Hàm tuy rằng biết sự tình đã thành kết cục đã định , nhưng cậu vẫn vì biểu tình trên mặt Thượng Quan Mộc mà bức thiết, có lẽ tìm được người kia mới có thể làm sáng tỏ sự thực, tất cả liền có thể trở lại như trước, mà mình cũng không phải rời đi.
“Tôi nói , cậu tin sao?”
Thượng Quan Mộc cúi đầu nhìn vẻ mặt cấp bách muốn biết chân tướng của Viên Tử Hàm, khóe môi phun ra ba chữ : “Âu Tiểu Lan “
“Âu Tiểu Lan, sao có thể là cô ấy ? Anh có phải nghĩ sai rồi không “
“Ha ha ha, tôi đã nói rồi , cậu sẽ không tin tôi ” Thượng Quan Mộc thấp giọng cười một tiếng, nhưng là vô hạn cô đơn cùng bất đắc dĩ. Tính tình Viên Tử Hàm hắn rất rõ, cậu ta tình nguyện tin tưởng Âu Tiểu Lan cũng không muốn tin tưởng mình, đáp án như vậy hắn đã sớm đoán ra.
” Cậu cũng đừng quên là ai hẹn cậu ra ngoài, An Nhã cùng Giang Diễm Lệ đều rời đi, cũng chỉ còn lại có một mình cô ta ở lại, không phải cô ta thì còn ai vào đây?”
Viên Tử Hàm nghe xong lời giải thích của Thượng Quan Mộc, trong lòng cũng bắt đầu hoài nghi đây toàn bộ đều là trò quỷ của Âu Tiểu Lan, nhưng tại sao Thượng Quan Mộc lại biết những chuyện này, giống như là đích thân hắn vậy. Tối hôm đó cậu thần chí không rõ, chưa nghĩ đến vấn đề này, lúc này nghe hắn nói như vậy mới nghĩ đến .
“Vậy anh sao lại xuất hiện ở nơi đó ?”
“Ha ha, tôi sao lại xuất hiện ở đó ?” Thượng Quan Mộc cúi đầu dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Viên Tử Hàm, tiếng cười trầm thấp khiến thân thể Viên Tử Hàm không khỏi căng thẳng một chút, nhưng vẫn là chống lại ánh mắt của hắn.
“Tôi nếu không xuất hiện, cậu bây giờ đã sớm là người đàn ông của Âu Tiểu Lan rồi “
Viên Tử Hàm nghe Thượng Quan Mộc nói xong, cúi đầu không nói gì thêm . Lời Thượng Quan Mộc nói đều không sai, lúc đó cậu bị hạ dược , căn bản không còn lý trí, nếu thật sự cùng Âu Tiểu Lan một chỗ, khẳng định sẽ làm ra chuyện khiến cậu hối hận không kịp. Lấy trong sạch của mình trao đổi, chuyện như vậy, cô gái nhu nhược yếu đuôi đã từng kéo tay áo mình thật sự sẽ làm sao?
“Đúng, Âu Tiểu Lan thật sự có chút thích tôi, nhưng cô ấy khẳng định sẽ không làm như vậy “
Viên Tử Hàm suy nghĩ một phen, vẫn cảm thấy trong chuyện này còn có người khác động tay động chân vào.
“Vậy ý của cậu những chuyện này đều là do tôi bày ra sao ?” Thượng Quan Mộc tức giận liếc nhìn Viên Tử Hàm, thấy Viên Tử Hàm cả người đều không được tự nhiên , kéo giãn khoảng cách với cậu, thật lâu mới sâu kín nói: ” Cậu vẫn luôn như vậy, thà rằng tin tưởng người khác, cho tới bây giờ một chút cũng không tin tưởng tôi “
Đưa tay ấn thang máy, thang máy lập tức từ từ bay lên . Thượng Quan Mộc đưa lưng về phía Viên Tử Hàm, không nhìn biểu tình trên mặt cậu .
Viên Tử Hàm thấy Thượng Quan Mộc không nhìn mình , thần tình trên mặt rất vặn vẹo. Bộ dáng hắn lãnh đạm như vậy, xem ra là đối với mình rất thất vọng . Khóe miệng hơi hơi mở ra rất muốn giải thích, nhưng lại thủy chung không nói ra được.
Kỳ thật, đối với chuyện mình cùng hắn trên giường, cậu không trách Âu Tiểu Lan, cũng không nói muốn hoài nghi Thượng Quan Mộc, chỉ tự trách mình.
Cửa thang máy vừa mở ra, Thượng Quan Mộc cũng không quan tâm Viên Tử Hàm , vượt lên trước đi nhanh tới hướng văn phòng. Viên Tử Hàm có chút áy náy nhìn bóng lưng Thượng Quan Mộc, cũng theo sát cước bộ của hắn.
_____________
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...