-" Anh rất muốn biết...quá khứ của em"
Lý Cảnh Thiên chỉ chăm chú lái xe không đưa mắt sang nhìn cô, Trình Tú Dao bấu lấy dây thắt an toàn.
Anh thấy mình không thể hiểu cô nếu như không biết quá khứ của cô vì thế mới hỏi nhưng xem ra cô không muốn nói.
Anh định nói nhưng cô đã cất tiếng trước
-" Em và Hà Trường Hải từng là ...từng là người yêu"
****************
Hà Trường Hải lần đầu gặp Trình Tú Dao khi cô 16 tuổi, đang được nghỉ hè nên cô về nước cùng anh trai.
Cô nhìn thấy trong nhà mình có người lạ nên bèn hỏi người làm.
" Kia là ai vậy ạ?"" Tiểu thư, đó là được Trình gia chúng ta bồi dưỡng ạ"" Bồi dưỡng hả?"Hà Trường Hải xuất thân trong một gia đình nghèo khó, từng phải uống nước thay cơm nhiều ngày liền, nhìn anh đang đọc sách một cách khép nép cô bèn đi lại gần.
-" Anh biết em là ai không?"
Hà Trường Hải ngước mặt lên
"E- em là...con gái của phu nhân"" Vâng, anh thông minh quá.
Sao anh lại đến nhà em?"Hà Trường Hải vì thành tích học tập xuất sắc và vượt qua hàng ngàn thí sinh để giành giải cuộc thi nghiêng cứu khoa học toàn quốc, anh được mời đến học viện viện Soleil của Trình thị học tập và nhận được học bổng toàn phần, nhưng với điều kiện sau khi ra trường anh phải phục vụ cho Trình thị.
Trình Vĩ Phong nghe tin em gái về nên rất vui, khi đi học về vội vã chạy vào nhà
" Dao Dao"." Anh hai, em nhớ anh quá"" Đi máy bay có mệt không?"" I'm so tired"Trình Vĩ Phong và Trình Tú Dao ra bên ngoài chơi, Hà Trường Hải nhìn họ với ánh mắt ghen tị.
Anh cảm thấy cô gái với nụ cười tựa như ánh mặt trời ấy thật đẹp.
Năm 18 tuổi cô vì biến cố mà quay về nước rồi sau đó lại theo sự sắp xếp của mẹ mà sang Úc.
Tưởng chừng cuộc sống của họ sẽ không liên quan gì đến nhau nhưng vào một buổi chiều khi đang đi dạo trong khuông viên trường, anh nhìn thấy cô đang khóc nức nở ở một góc nhỏ.
-" T-Tú Dao.."
Hà Trường Hải đưa khăn tay cho cô
-" Cảm ơn".
Cô nhìn thấy anh rất quen, một lúc sau mới nhận ra.
Hà Trường Hải hỏi cô tại sao khóc
-"Em sợ máu..."
Anh cố gắng an ủi cô, ở nơi xa lạ, Trình Vũ Phong lại học khác đại học.
Cô chỉ có Hà Trường Hải là người quen, hai người từ từ quen nhau và trải qua thời thanh xuân cùng nhau.
Cho đến khi Hà Trường Hải tốt nghiệp, anh nhanh chóc thăng tiến ở chi nhánh Úc.
Cô cũng thực tập ở đây, suốt ngày cô bám theo Hà Trường Hải.
Hà Trường Hải rất tài giỏi, anh được cấp trên vô cùng trọng dụng thế nhưng những người lãnh đạo cộm cán của bệnh viện lại chỉ để ý đến Trình Vũ Phong vì đơn giản vì anh là con trai chủ tịch, chú của anh còn là viện trưởng ở đây.
Hà Trường Hải vô cùng ức chế, dù anh có cố gắng bao nhiêu cũng thua trước bức tường số phận, vì sơ xuất trong lúc phầu thuật anh ta đã làm một bệnh nhân suýt ra đi vì sự cố y tế.
Rất may Trình Vũ Phong vào tay kịp thời, anh ta bị đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật để ổn định tâm trạng.
-" Ra ngoài ngay cho tôi, bệnh nhân suýt chết vì sự lơ đãng của anh đó bác sĩ Hà"
Anh ta ngồi một góc ở cầu thang thoát hiểm suy nghĩ rất nhiều, tiếng giày cao gót vang lên
-" Anh, sao anh ngồi ở đây thế?"
Trình Tú Dao ngồi xuống bên cạnh anh
-" Đi ăn kem với em không?"
Anh cứ im lặng không nói gì, cô cũng nghe về chuyện lúc nãy anh trai mình đã quát Hà Trường Hải
-" Anh trai em không cố ý đâu, anh ấy nóng giận là hay lớn tiếng lắm, anh đừng để tâm"
Rõ là cô biết hết tất cả, sau khi cô thực tập ở đây xong thì năm sau sẽ về nước để làm việc cùng anh trai còn anh sẽ bị kẹt ở nơi này mãi mãi.
Tại sao chứ? Vì cô là con gái của chủ tịch.
Chỉ cần nghĩ tới điều này anh lại ghen tị
-" Đi, chúng ta đi ăn kem thôi.
Em bao anh"
Cô nắm lấy tay Hà Trường Hải nhưng anh vẫn ngồi im
-" Đi thôi"
Cô kéo tay anh
-" Là em đang thương hại anh sao?"
Cô đứng người, anh đang nói gì vậy chứ?
"T-thương hại là sao chứ?"" Năm sau em về nước làm việc ở trụ sở chính...còn anh vẫn sẽ ở đây"" Vậy thì sao? Hay em kêu chú em điều anh về chung, anh giỏi mà"Hà Trường Hải hét vào mặt Trình Tú Dao
" Thôi đi! Chúng ta là gì của nhau?"" C-chúng ta là người yêu..."Cô bị anh ngắt lời
-" Em biết lúc còn học đại học người ta bảo anh là gì không? Là đĩa đeo chân hạc, là đũa mốc chọi mâm son.
Tương lai của em có Trình gia hậu thuẫn còn anh không có gì hết"
" Anh đang nói gì vậy chứ? Em chưa từng nghĩ đến chuyện này mà.
Chúng ta yêu nhau, như vậy chẳng phải đã đủ rồi sao?"" Chưa bao giờ đủ cả..."Hà Trường Hải vung tay cô ra
" Anh với không tới nỗi em, chúng ta chia tay đi"" Anh nói gì vậy? Chúng ta đang hạnh phúc mà"Anh bỏ đi nhưng cô lại níu tay anh lại
-" Anh giải thích cho rõ, Trường Hải"
Bỗng anh hất mạnh tay cô ra làm cho Trình Tú Dao mất thăng bằng té xuống cầu thang, chân cô rất đau nhưng nhìn Hà Trường Hải rời đi cô còn đau hơn.
Trong suốt quãng thời gian tiếp theo, anh tránh mặt cô và cố gắng thân mật với các y tá khác làm cho cô bị tổn thương rất nhiều
****************
-" 1 tháng sau khi anh ấy đang lái xe về nhà thì bị tai nạn rất nặng ở phần đầu, mất trí nhớ và tất cả dừng lại trước ngày chia tay"
Mọi thứ lại trở nên yên tĩnh
" Nhưng em và trưởng khoa không còn gì nữa rồi, anh phải tin em"" Anh chưa từng nghi ngờ em"Lý Cảnh Thiên thắng gấp, anh nhìn người con gái trước mặt liền nhào đến ôm hôn, cô cũng vô cùng phối hợp.
Đến khi không thở nỗi mới buông ra
-" Anh xin lỗi vì đã đến trễ"
Lý Cảnh Thiên vô cùng tự trách vì anh đã làm cho những vết thương về tình cảm trong quá khứ của cô rĩ máu thêm lần nữa.
Anh trao toàn bộ tình cảm của mình cho người không đáng là Lâm Quỳnh Chi để rồi bị phản bội một cách nhục nhã trong khi người cần được yêu thương là Trình Tú Dao lại bị lạnh nhạt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...