Nam Chủ Nam Phụ Mau Cút

❣️Chương 2 : Bạch Liên Hoa tỷ ! ❣️

Bạch Liên Hoa tỷ đâu rồi ?!

Cô thắc mắc nha . Sáng giờ chưa thấy Bạch Liên Hoa tỷ nha ~! Phải xuất hiện để cô chọc chứ ? Phải luân luân một hồi , cô không để ý baba và mama nhìn cô một cách kì lạ . Không ổn , cô liền ho một tiếng rồi nói :

" Khụ ! A , baba và mama ơi ! " Cô chạy tới bàn ăn , trực tiếp đặt mông xuống . Nhìn baba và mama với đôi mắt hy vọng !
" Khụ ... Sao , Vi nhi , con muốn gì ? " Baba cô ngạc nhiên ! Thường ngày , baba cô chỉ thấy cô ăn cơm lẳng lặng rồi trang điểm loè loẹt để đi bar thôi , chưa bao giờ lễ phép như thế !
" Con muốn đi mua sắm a ! Trong tủ , toàn quần áo thiếu vải ... " Cô nói một đoạn rồi ậm ừ chút ! Mắt cô sáng lên tia hy vọng chói loá . Có baba và mama , cô phải làm nũng ! Đúng , làm nũng , nũng , nũng nha ~~ << Làm nũng thôi mà , kinh vcl :)) >
" Sao nữa ? " Baba cô lấn tới , nhìn cô bằng đôi mắt ôn nhu hiếm có . Baba này muốn hưởng lộc già của con gái đây mà .
" Và , baba sẽ thanh toán hết ! " Cô nói xong , liền bật cười ! Nhưng , xuyên không vô đây , cô đã làm nũng còn được trả tiền hết . Phải mua quà , mua !
" Hảo , baba sẽ trả . Ngoan , ăn , ăn cơm ! " Baba cô cười , một nụ cười hiếm có . Nhìn con gái như thế , lão già này cũng vui !! << Uầy , ông trẻ kinh thế . Già cái nỗi gì ? >>

Cô cười sảng khoái , cả nhà cô cũng cười tươi ! Người hầu và quản gia cũng cười nốt . Một gia đình cười tươi trong bữa ăn . Bữa ăn này , mang theo tia ấm áp , hạnh phúc lạ thường ! Cô vui vẻ thay đồ . Cô mặc một chiếc áo thun trắng in chữ Bad Girl galaxy . Chiếc quần đùi rách vải màu xanh . Tóc cô được cột đuôi ngựa với lọn tóc uốn cong xinh xắn . Mang đôi giày Nike cá tính . Bây giờ , nhìn cô có phần năng động và dễ thương a ! Thật muốn cắn a ~~ << Xin lỗi , mình bị biến thái :))) >>

Cô chào baba và mama với người hầu rồi đi lấy xe . Âu mài chuối ! Xe quá đã , tuy kiếp trước , cô giàu thật nhưng không có nhiều xe a ! Được , cô chọn chiếc xe mui trần trắng pha tím . Rất đẹp , tốt . Cô chạy nhanh chiếc xe đến TTTM của Học thị . Đó là nơi của Học Du - Nam chủ thứ nhất trong dàn hậu cung của nữ chủ a !


Vừa đến nơi , cô liền được chú ý . Người nọ đến người này bàn tán về chiếc xe và chủ của nó . Người thị nói chủ rất đẹp , người thì kêu xấu xí , ngàn ngàn lời bàn tán khác được điên ra nhờ sự tài trợ của chiếc xe ( tác giả ) ! Cô bước xuống , sắc đẹp làm người khác điêu đứng ! Nhưng sự ngưỡng mộ chưa được bao lâu , có lời xấu nói về cô rồi :

" Này , đó không phải nhị tiểu thư lẳng lơ , dâm đãng của Liễu thị sao ? " Một người phụ nữ với mái tóc đen lên tiếng ! Một câu thôi , đủ làm người người bàn tán rồi a !
" Đúng đó , cô ta thay đổi sao ? "
" Xứ , được cái ngoại hình chứ tâm cô ta xấu lắm ! "
" Chắc , vẫn lẳng lơ như thường nào thôi ! "
" ........... "

Cô bỏ qua hết , làm ngơ nha ! Cô không muốn bị tiếng xấu nữa đâu . Cô đi thẳng vào TTTM với bao ánh mắt khinh bỉ ném về phía mình ! Vừa đi đến tiệm thời trang nổi tiếng N&M , cô đã hứng thú với bộ váy . Cô liền đi vô , nhìn bộ váy rồi nói với nhân viên :

" Cho tôi chiếc váy này ! " Cô vừa nói , vừa chỉ vào chiếc váy xinh đẹp kia . Chiếc váy có màu xanh nhẹ , được đính với các mảnh kim cương vàng , đính thêm vài mảnh vải mỏng rất đáng yêu , thanh lịch !

Nhân viên nhìn cô , ánh mắt kì lạ hiếm thấy ! Bình thường , nhị tiểu thư rất đanh đá , còn hay chất vấn cô ta ! Bắt cô ta phải giao những bộ quần áo hở hang hết chỗ ! Cô lúc đó không tức còn nể cô hơn . Vì cô ta biết , cô rất mong manh dễ vỡ ! Cô nhân viên lễ phép giới thiệu cho cô :

" Tiểu thư , cô chọn rất đúng ! Bộ váy này được thiết kế bởi Louis , nhà thiết kế thời trang nổi tiếng ! "

Cô gật đầu , chợt ... :

" Du , em thích chiếc váy đó ! " Một cô gái với mái tóc hồng pha vàng , đôi mắt đầy nước , môi chúm chím chạy tới chỉ thẳng vào chiếc váy cô đang chọn mà nói cùng người bên cạnh !

" Được , chúng ta lấy ! " Người đàn ông tên Du kia lên tiếng . Chết rồi , đây khôngg phải là nam chủ và nữ chủ Bạch Liên Hoa sao ?! Mới đó đã ra rồi ... Lão Thiên , ông thật quá đáng a ! Cô khóc ròng rồi chỉnh lại khuôn mặt , lãnh đạm nói lại :

" Xin lỗi 2 người này , tôi lấy trước ! " Cô nhìn họ rồi mỉm cười , nụ cười giả tạo hiếm thấy trên khuôn mặt cô . Cô muốn .... chọc họ nha ~~

" Liễu Vi ? " Học Du lên tiếng , hắn không ngờ là cô . Cô , thật xinh đẹp . Đẹp như một tinh linh nhưng , nó vẫn ảm đạm ... bi thương ? Hắn lắc đầu , không , cô muốn chơi trò lạc mềm buột chặt với hắn , chắc chắn là thế ! Được , cô giỏi lắm , Liễu Vi !

" Học thiếu ! Ngài quen tôi sao ? " Cô lãnh đạm lên tiếng , nhìn thẳng vào mắt hắn ! Đôi mắt rất đẹp , nhưng nếu nó bị phế thì sao nhỉ ? Chắc , sẽ xấu lắm đây . Cô nghĩ dại !


" Cái gì đây ? Cô muốn chơi lạc mềm buột chặt với tôi sao ? Tối qua cô còn đòi lên giường với tôi mà ?! " Anh thách thức nhìn cô . Hừ , cô muốn diễn với tôi sao ? Tôi diễn cùng cô !
" Thứ nhất , anh thấy tôi rảnh mà chơi trò chơi với anh không ? Thứ hai , tối qua tôi hôn mê trên giường , làm sao lại tới nhà anh mà lên giường với anh ? " Cô nghiêng đầu hỏi ngu , muốn chơi cô . Không dễ đâu !
" Cô ... " Anh mất lời . Từ khi nào mà cô như thế này , từ khi nào mà cô lạnh nhạt với anh như thế ? Anh không tin , cô đang giỡn . Đúng vậy ! << Anh ... tự kỉ sao ? :)) >>

Cô nhún vai , tiếp tục kêu nhân viên gói hàng ! Liễu Vân nãy giờ bị lơ , liền tức giận . Cô ta nắm chặt tay khiến móng tay đâm vào da , vào thịt mà ứa máu ! Cô ta méo mó khuôn mặt rồi giả vờ khóc lóc , xin xỏ :

" Vi nhi , chị xin .. hức ... hức lỗi ! C... chị không ... c ... ố ý ! Hức , hức ! " Nước mắt tuôn trào trên khuôn mặt đáng yêu ( giả tạo ) của cô ta ! Người nhìn vô , cứ tưởng cô bắt nạt cô ta . Thêm lời xấu !

Họ bàn tán sôi nổi :
" Nhìn kìa , nhị tiểu thư Liễu thị lại bắt nạt chị mình kìa ! "
" Đúng đó ! Đúng là đồ khùng . "
" Bắt nạt cái gì , tôi thấy cái cô chị kia giả vờ thì có ! "
" Đúng đúng ! "
" ......... "

Liễu Vân nghe thấy thế , liền cười thầm . Đã đụng đến cô ta , thì phải chết ! Nhìn lại Liễu Vi . Cô lạnh nhạt coi cô ta diễn trò . Xuất sắc , quả nhiên là chị cô . Có nên đi làm nghề diễn viên không nhỉ ?! Cô cười nhạt , nụ cười khinh bỉ .

" Liễu Vi !! Cô sao lại ăn hiếp chị mình hả ? Còn không mau xin lỗi Vân nhi ! " Học Du quát lên . Hắn không tin cô thay đổi .


" Học thiếu ! Con mắt nào của người thấy tôi ăn hiếp chị ấy ?! " Cô nghiêng đầu tiếp , nhếch môi khinh bỉ ! Loại người như anh ta , cô không thèm ! Vốn dĩ tim đau , chỉ là một chút cảm xúc còn dư của nguyên chủ ! Cô hận , nguyên chủ ngu ngốc !!

" Tôi ... " Học Du không biết đối trả . Cô , từ khi nào lại nhanh nhẹn như vậy ? Cô , từ khi nào lại không quấn lấy anh ? Cô , từ khi nào mà không yếu đuối như trước ! Hàng ngàn câu hỏi vang lên trong đầu anh , anh yêu cô sao ?! << Cô như thế là từ khi xuyên ấy ạ ! :3 >>

Cô nhếch môi , nói tiếp :

" Học thiếu ! Anh có mắc chứng bệnh tự kỉ không ? Anh cho rằng tôi thích anh sao ?! Nực cười , loại người như anh , không xứng cho tôi đếm xỉa ! Còn chị , chị yêu dấu . Chị diễn rất hay , tài nghệ không tồi ! Tôi tin , chị của tôi sẽ đạt được thành tựu to lớn đấy ! " Cô xách túi đồ lúc nãy đi ngang qua 2 người ! Chợt , dừng lại chỗ Học Du , cô thì thầm :

" Chúng ta , từ nay là ... Người xa lạ ! " Cô thì thào vào tai anh . Giọng nói không ấm không lạnh . Anh cảm thấy trống trải quá . Sao ấy nhỉ ?! Tim anh thắt lại rồi đập liền hồi , có phải do cô từ bỏ anh không ? Do cô , không hứng thú với anh nữa ? Vì sao , cô lại như thế ?!

Cô rời đi , bóng lưng nhỏ xa dần . Để 2 người ở lại , chỉ có 3 từ :

" Người xa lạ . "

#HẾTCHƯƠNG


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận