-Biết em gấp,
tôi lập tức làm ngay! Nhất định sẽ hảo hảo thỏa mãn bảo bối dâm đãng,
làm cho em phải kêu cha gọi mẹ. Khiến em phải kêu tôi một ngàn lần 'hảo
lão công' thì tôi mới bỏ qua cho em...
Hắn nhếch môi cười nói,
-Nhưng trước lúc làm, vì không muốn làm em bị thương nên trước hết tôi sẽ dùng lưỡi hảo hảo hầu hạ tiểu mật hoa....
Hắn nói xong không đợi cô cự tuyệt, cúi đầu xuống, đầu lưỡi ôn nhu liếm hai bên cánh hoa.
Lần này hắn nhất định sẽ làm vô cùng cẩn thận, cẩn thận yêu thương Băng
nhi. Khiến cho Băng nhi hoàn toàn không cảm thấy một chút đau đớn nào,
sẽ không làm cho Băng nhi thống khổ như lúc nãy nữa! Lần này hắn nhất
định sẽ lưu lại cho Băng nhi một hồi ức vô cùng đẹp đẽ.....
-Không nên. . . . . Đừng liếm chỗ đó... Ừm. . . . . Mau đi ra, không cho phép liếm chỗ đó...a .a..a...ưm...a...
Hạ Băng ngượng ngùng la lên, muốn đầy đầu hắn ra.
Đầu lưỡi nóng ướt khiến cho hạ thể run lên, trống rỗng đáng sợ và ngứa ngáy lan tràn. So với nhũ hoa bị vỗ về đùa giỡn, cảm giác này quá dữ dội,
khoái cảm mãnh liệt bao phủ nơi tư mật thần bí. Hai cánh hoa phấn hồng
khẽ run lên, bên trong cánh hoa cũng khát khao....
-Tiểu bảo bối, em chớ lộn xộn, để cho tôi có thể hảo hảo liếm em. Tiểu hoa thật ngọt,
ngọt chết tôi! Tôi thật muốn một ngụm nuốt trọn tiểu hoa của em...
Hắn mê luyến bú liếm nơi mẫn cảm nhất của Hạ Băng. Tiểu hoa của cô quả thật là cực phẩm hiếm có, vừa mỹ vừa ngọt, làm cho y càng “ăn” càng ghiền,
muốn ăn thêm nữa!
Toàn bộ phía bên ngoài của cánh hoa đều bị hắn
liếm sạch. Đầu lưỡi đâm khẽ tách hai cánh hoa ra, lập tức hiện ra khe hở màu phấn hồng.
Đầu lưỡi linh xảo lần mò vào khe hở, tà ác liếm
lỗ nhỏ nhạy cảm. Vì để cô thoải mái hơn, hắn không chỉ dùng đầu lưỡi
liếm âm động của cô, mà miệng còn không ngừng mút vào lớp thịt non xung
quanh. Tay hắn cũng không nhàn rỗi, vuốt ve an ủi nhũ hoa của Hạ Băng.
Tay khác không ngừng chà xát nụ hoa nho nhỏ phía trên mật động....
-A a... Ô a a... Huân xấu, đừng liếm của tôi.....thật là nhột.... Ừm a... . Hmm a a a... Thật thoải mái... A a a...Liếm chết tôi đi.... A a
a...Huân hư, muốn lên mây... A a a... . Nga a. . . . .
Hạ Băng
sảng đến toàn thân run lên. Bàn tay nhỏ bé nắm chặt tấm ra trải giường
bên dưới, đôi môi đỏ mọng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ. Tiếng rên
kiều mị so với bất kì diễn viên AV nào cũng đều dâm đãng hơn, không
ngừng gãi ngứa vào tâm can người nghe, làm cho người ta mất hồn....
-Như vậy đã muốn lên mây rồi sao? Không thể nga! Tất cả chỉ vừa mới bắt đầu thôi!
Đầu lưỡi của hắn đâm sâu vào trong lớp thịt đỏ hồng. Động nhỏ tao mị thấy
có vật thể tiến vào liền lập tức kẹp chặt, một chút cũng không buông
tha.
Mặc dù đã thật lâu không Hàn Thế Huân đụng vào, nhưng hoa
động dâm đãng vẫn nhớ mãi không quên đầu lưỡi của hắn, đầu lưỡi từng
mang đến cho nó vô vàn khoái cảm. Nó đối với đầu lưỡi của hắn đã rất
quen thuộc, nhanh chóng chảy ra mật dịch, để mặc cho hắn xâm lược....
-A a a... Nga a a... A a... Chớ đi vào... Aha Hmm. . . . . Đừng liếm bên
trong... Nga nha... A a a... Hmm a. . . . . Thối Thế Huân giết chết tôi
a.......aaaaaa.....Huân.....aaaa....Huân, van xin Huân mau ngừng lại.... A a a. . . . . Dừng a... A a a...
Hạ Băng sảng tới nỗi chảy nước mắt, không ngừng thét lên chói tai. Tiểu côn th*t của Hàn Thế Huân bị
tiếng rên kích thích càng ngày càng trở nên cứng rắn, sưng tới độ căng
to ra, rất nhanh có thể sẽ liền xuất tinh. hoa huy*t bị đôi môi hắn dâm
ngoạn cũng sắp tới cực hạn. Hoa động bị đầu lưỡi không ngừng đâm vào,
mật dịch màu trắng liên tục chảy vào miệng hắn....
- Bảo bối dâm đãng, nước mật của em thật là ngọt chết đi được....
Hắn mút lấy mật dịch của giai nhân, ngẩng đầu lên nhìn Hạ Băng, khẽ nhếch
môi cười. Cố ý khiến cho người trong lòng mình mắc cỡ.
-...ngươi.... Hmm a... Nga ô...ông mau dừng lại...aaa...Ta sắp bị ngươi liếm chết..... Nga nha... A a a. . . . .
Hạ Băng mắc cỡ đến mức không dám nhìn hắn, bị hắn dâm ngoạn cô cảm giác thân thể mình bắt đầu lâng lâng muốn bay lên.
Hắn liếm trong chốc lát, chờ cho đến khi tiểu huyệt động hoàn toàn ướt sũng thì mới ngẩng đầu rời khỏi tiểu huyệt động của cô.
-Tiểu bảo bối, tôi tiến vào đây....
Hạ Băng thở hổn hển, mắc cỡ khẽ gật đầu. Mặc dù vẫn còn chút sợ nhưng tự nhủ với bản thân, vì hắn cô sẽ ráng nhịn....
-Nếu như đau, em nói ngay cho tôi biết. Tôi sẽ dừng lại ngay
Hắn ôn nhu dặn dò nói, nắm nhục bổng lớn đến dọa người hướng về phía mật động, bắt đầu từ từ đâm vào.....
-Ừ. . . . .
Động tác của hắn vô cùng cẩn thận, vô cùng dịu dàng, khiến cho Hạ Băng không cảm thấy đau đớn đến tận xương tủy như trong tiềm thức. Nhưng bởi vì
đại nhục bổng quá lớn khiến cho tiểu nhục huyệt vẫn cảm thấy thật lớn áp lực. Không đau nhưng rất khó chịu nhưng cô còn có thể chịu được. . . . .
Chương H kéo dài cả 3 chương tổng cộng 3000 chữ!!! Ta thấy hình
như ta đầu độc các nàng hơi quá rồi... Chắc sẽ không nên viết H nữa! Cảm thấy ta thật xấu xa huỷ hoại cả 1 tương lai trẻ thơ... Trội ôi tội lỗi! Tội lỗi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...