Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Edit: Bảo Trang
Beta: Tinh Niệm
Quán bar Dạ Sắc vào lúc hai giờ.
Bầu trời bên ngoài chìm trong bóng tối.
Người đi bộ trên đường đang hối hả về nhà.
Chỉ có trong quán bar này.
Đèn ne-on tỏa sáng.
Những bản nhạc rock kịch bạo vang lên khắp quán.
Cả trai lẫn gái ăn mặc đủ loại quần áo màu mè ở sân nhảy làm càn lắc lư, kêu gọi.
Nơi này là Bất Dạ Thành.
Nơi này, là thiên đường.
Tô Yên tập pha chế cùng bartender trên quầy bar.
Cô uống thuốc giải, nên cơ thể đã hồi phục.
Tô Yên nhìn thấy động tác nào, cơ thể cũng có thể nhanh chóng làm theo.
Tô Yên học thực mau.
Bartender cũng rât cao hứng.
Vì cái gì?
Bởi vì từ khi cô bé này tới, khách hàng ngồi chung quanh cũng tăng hơn so với ngày thường không ít.
Hơn nữa tiền boa cũng cực kỳ nhiều.
Tô Yên thuần thục lắc bình pha chế trong tay, nửa ngày sau, mở ra cái nắp.
Đổ chất lỏng đỏ tươi vào cái ly.
Sau đó đẩy cho khách nhân đối diện.
"Bloody Mary đã xong."
Đối diện là vị khách nhân mập mạp, một đôi mắt toàn là nhìn chằm chằm mặt Tô Yên, làm càn đánh giá.
Sớm đã quên mình gọi là loại rượu gì.
Kết quả là, bưng lên uống.
Mới vừa uống một ngụm, đã bị độ cồn làm sặc đến phun ra.
"Khụ khụ khụ khụ khụ"
Rượu rơi bắn hết lên người.
Bên cạnh truyền đến thanh âm cười nhạo.
Đại khái là đang nói hắn giả vờ giả vịt, ném hết mặt mũi.
Nam nhân kia sắc mặt đỏ bừng.
Không biết là bị người cười nhạo, hay là bởi vì uống rượu.
Tô Yên tất nhiên là mặc kệ.
Dựa theo chỉ đạo của người pha chế rượu bên cạnh, tiếp tục pha chế.
Tên đàn ông mập mạp kia, mắt nhìn Tô Yên, có chút thẹn quá thành giận.
"Này! Cô pha chế kiểu gì vậy?!"
Bởi vì mất mặt mũi, hiện tại liền tính toán giận chó đánh mèo.
Tô Yên ngẩng đầu nhìn hắn một cái, không nói gì.
Chỉ tiếp tục đùa nghịch đồ uống trong tay.
Tên kia vừa thấy, một người phục vụ nho nhỏ hiện tại cũng dám không cho hắn mặt mũi.
Thanh âm cao chút
"Này! Tôi nói chuyện cùng cô đấy!"
Nói xong liền duỗi tay muốn hất đồ trong tay Tô Yên đi.
Tô Yên giơ tay, nhẹ nhàng liền nắm lấy cổ tay của hắn.
Giây tiếp theo, lạch cạch.
Cốc pha chế rượu nháy mắt liền nện ở trên khớp xương ngón tay tên kia.
"A a a a a!!!!"
Tiếng hô thảm thiết đau đớn truyền đến.
Người bên cạnh vốn dĩ đều buông cái ly, tính toán làm anh hùng cứu mỹ nhân một hồi.
Kết quả, thấy được mỹ nữ tay không vật lộn.
Vốn dĩ một đám người dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Tô Yên, nháy mắt liền thu liễm lại.
Yên lặng ngồi trở lại vị trí của mình.
Uống rượu, dời tầm mắt đi.
Mỹ nữ mỹ là mỹ.
Nhưng nếu muốn đùa giỡn, cũng phải nhìn xem có mệnh để đùa giỡn hay không.
Tên đàn ông bị Tô Yên đập kia, ôm lấy tay mình.
Buông lời tàn nhẫn
"Cô chờ đấy cho tôi!"
Nói xong, xoay người liền chật vật chạy đi.
Tô Yên vẫn điềm nhiên pha chế rượu như cũ.
Lúc này, liền thấy, một nam tử mặc tây trang màu đen, bộ dáng thực có tính áp bách, đi tới đối diện Tô Yên.
Nhìn kỹ, nam tử kia có đôi mắt là kim sắc.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Tô Yên.
"Chị không tuân thủ lời hứa."
Nam tử thanh âm rầu rĩ, đang chỉ trích cô.
Tô Yên vừa nhấc đầu, liền thấy được người này.
Mộng Yểm.
Cô chớp chớp mắt
"Tới đây bằng cách nào?"
"Đi theo kia xe, chạy tới."
"À"
Cô lên tiếng.
"Muốn uống rượu sao?"
"Ta không thể uống rượu, vừa uống rượu liền hiện ra nguyên hình."
"Ân, vậy pha chế cho cậu một ly nước trái cây có độ cồn thấp."
Nước trái cây có độ cồn thấp.
Vừa nghe đến ba chữ này.
Phi thường không có kiến thức- Mộng Yểm, trầm mặc.
Sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống ghế bên cạnh quầy bar.
Lẳng lặng chờ cô pha chế.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...