Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Edit: Tinh Niệm

Như là đánh gãy xương cốt từng đoạn từng đoạn vậy.

Hắn nhắm mắt nhẫn nại.

Sau đó, liền ngửi thấy một cỗ hương vị tươi mát truyền đến.

Mở mắt ra, đã phát hiện Tiểu Hồng cạy quả nhân duyên kia, lấy ra một nửa thịt quả.

Giơ nửa quả lắc lư ở trước mặt hắn.

Quân Vực vốn là muốn lấy ra kia bình ngọc màu đen, tay lại dừng một chút.

Hắn nhìn lướt qua Tiểu Hồng, lại nhìn thịt quả kia.

"Cho ta?"

Tiểu Hồng gật gật đầu,

"Tê tê tê tê tê ~~"

Quân Vực nâng tay lên, nhận lấy thịt quả kia, há mồm ăn lấy.

Thịt quả này, thật sự kỳ diệu.

Thậm chí so với dược giảm đau kia còn tốt hơn.

Rất mau, đau đớn xé rách dần dần ổn định lại.

Mà sau khi hắn ăn một nửa thịt quả kia.

Phảng phất đã cảm ứng thấy một nửa thịt quả khác, một cỗ thanh hương càng thêm tươi mát truyền đến.

Dụ hoặc hận không thể làm người ăn luôn.

Tiểu Hồng sớm đã thèm.

Vốn là muốn cho Tô Yên ăn một nửa.

Nhưng, một nửa cho tên nam nhân này rồi.

Không sao.

Về sau lại tìm cho Tô Yên một trái.

Nó cũng muốn nếm thử đây là hương vị gì.


Mở miệng rắn muốn nuốt một nửa quả kia.

Còn chưa đụng tới, đã bị Quân Vực ngăn cản.

Hắn lại lần nữa siết chặt đầu rắn kia.

Nhắc lên.

Cười nhạt

"Một nửa này, ngươi cũng không thể ăn."

"Tê tê tê tê tê!!"

Đây là ta tìm tới....

Nó còn chưa nói xong, đã bị cưỡng chế, tách ra khỏi thịt quả âu yếm.

Sau đó, cái người nó cho rằng là " người tốt " đều không thèm nhìn một cái đã vứt nó sang một bên.

Tiểu Hồng tức đến lăn lộn trên mặt đất.

"Tê tê tê tê tê tê tê tê!!"

Người xấu người xấu người xấu người xấu!!

Nhưng, nó còn có thể làm sao bây giờ đây?

Cũng không thể cắn hắn một ngụm....

Ân?

Cắn hắn một ngụm?

Tiểu Hồng lộ ra răng nọc của mình.

Tức khắc liền vực dậy tinh thần.

Sau đó khẽ meo meo đi sau Quân Vực.

Bởi vì thân mình thu nhỏ lại, tốc độ cũng tự nhiên chậm lại.

Trườn trườn một cái đã không tìm thấy người.

Quân Vực đi đâu đây?

Tất nhiên là đi tìm Tô Yên.


Cũng là may, hắn mới vừa trở lại phòng, Tô Yên cũng đã trở lại.

Trên người cô mang theo vết máu.

Máu chảy theo ngón tay tí tách rơi trên mặt đất.

Quân Vực nhìn cô, nheo lại đôi mắt, đầu tiên là đánh giá trên dưới một phen.

Thấy cô tinh thần không tồi, không giống như là bị thương.

Lúc này mới lộ ra tươi cười nhợt nhạt vô hại.

Đi đến trước mặt cô

"Há mồm"

Tô Yên ngoan ngoãn mở miệng.

Sau đó, một nửa quả nhân duyên liền vào trong miệng cô.

Một màn này, vừa vặn bị Tiểu Hồng thấy được.

"Tê tê tê tê tê!!"

Ta, ta, ta!!

Nó còn muốn ăn!!

Tô Yên chớp chớp mắt, khi quay đầu lại nhìn Tiểu Hồng, đã nuốt thịt quả kia ực một tiếng.

Tiểu Hồng toàn bộ thân rắn đều dừng ở chỗ đó.

Giây tiếp theo, lạch cạch liền ngã xuống trên mặt đất như sống không còn gì luyến tiếc.

Nó còn chưa có nếm thử cái vị gì đâu.

Đã bị hai người bọn họ đều ăn luôn.

Tiểu Hồng trừng mắt mắt to, nhìn Quân Vực

"Tê tê tê tê tê!!"

Người xấu!

Quay đầu, uốn éo rời đi.

Tô Yên mê mang

"Nó làm sao vậy?"

Quân Vực nhún vai,

"Có lẽ là coi trọng một con rắn cái nào đó, rắn cái không cần nó, ngại nó quá ngốc đi."

Sau khi nói xong, lực chú ý liền chuyển dời đến trên người Tô Yên

"Đánh nhau với ai?"

Tô Yên nhìn bộ dáng chính mình cả người đầy máu.

"Vừa nãy, Tào gia lão gia tử tới, khiêu khích nói muốn đại ca giao em ra, bằng không, sẽ san bằng Hồng Bang."

Tuy rằng Tào gia không biết Tào Lộ cùng Tào Lập chết ở trên tay ai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui