Editor: Victoria
Beta: Tinh Niệm
"Thực có lỗi với tôi?"
Hắn như là nghe được một chuyện rất buồn cười vậy.
Bỗng nhiên hắn thu lại ý cười rồi ôm lấy Tô Yên.
Trong mắt đầy vẻ âm trầm, tỏ rõ mưa gió sắp đến
"Em chính là có lỗi với tôi, em đùa bỡn tôi trong lòng bàn tay, chờ đến khi tôi sa vào bẫy rồi, muốn cùng người trong lòng em song túc song phi? Em nằm mơ."
Tô Yên khẽ nhíu mày
"Em không hiểu anh đang nói cái gì.
Em cũng không có đùa giỡn anh."
Hắn biến mất một ngày, sau đó lại phát giận vô cớ.
Tô Yên có chút bực, có chút không muốn quản hắn.
Nhưng nhìn vết thương trên tay hắn, bởi vì động tác của hai người liên lụy đến miệng vết thương, máu tươi không ngừng chảy ra.
Tí tách, nhỏ xuống bùn đất.
Tô Yên mím môi.
Cuối cùng, vẫn là lôi kéo hắn trở về.
Hắn cũng không có giãy giụa, cứ tùy ý Tô Yên lôi kéo mình.
Chỉ là ánh mắt nhìn Tô Yên cực kỳ u oán lại áp chế phẫn nộ.
Trở lại trong phòng, tìm được hòm thuốc.
Tiêu độc, bôi thuốc, sau đó băng bó.
Vừa bọc Tô Yên vừa nói
"Tay phải không được dùng sức, miệng vết thương đừng đụng nước."
Nguyên Tử Mật không nói gì, cứ như vậy nhìn cô.
"Em là một ca nữ, lại hiểu biết mấy thứ này như vậy?"
Tô Yên hiện tại không muốn nói chuyện với hắn.
Làm xong, cô cầm hòm thuốc
"Tùy anh nghĩ như thế nào thì nghĩ."
Nói xong cô liền đi ra ngoài.
······
Đình hóng gió, Tô Yên ăn một viên kẹo sữa dâu tây.
Cô mím môi.
Từ trước đến nay Chủ Thần đứng đầu lãnh đạm, thế nhưng cũng có một ngày muốn ăn kẹo giải sầu, lại còn là vì một người nam nhân.
Tiểu Hoa sau khi do dự thật lâu, nhỏ giọng nói
"Ký chủ, Tiểu Hoa có một việc muốn nói với chị."
Tô Yên không trả lời.
Cô hiện tại cái gì cũng không muốn nói.
Tiểu Hoa
"Ký chủ, chính là, ách ······ sau khi chị uống say thì có gọi hắn là Đại Ngư."
Nói xong, Tiểu Hoa cảm thấy mình hình như cũng không có giúp đỡ được gì.
Bởi vì nó cảm thấy, hai việc này cũng không có liên quan đến nhau á.
Tô Yên ăn một viên lại một viên kẹo.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Ăn thật lâu sau.
Cô mở miệng
"Ta sau khi uống say, có nói rất nhiều?"
"Cũng không có nhiều, cũng chỉ nói một việc này, sau đó liền ngủ rồi."
Nói xong, Tiểu Hoa cẩn thận suy nghĩ trong chốc lát.
Bổ sung nói
"Nhưng mà lúc ấy hắn hình như rất khổ sở."
Ân, cũng có thể là nhìn lầm rồi??
Tô Yên dừng ăn kẹo.
Có vẻ đã nghe tới điểm mấu chốt.
"Nguyên văn lời ta nói là gì?"
"Ách, chị nói hắn là Đại Ngư, hắn hỏi Đại Ngư là ai, chị nói là Quân Vực.
Hắn nói Quân Vực là ai.
Chị nói hắn chính là Quân Vực, Quân Vực chính là Đại Ngư.
Sau đó chị liền ngủ rồi."
Tiểu Hoa cảm thấy ký chủ nói rất rõ ràng, hắn khẳng định có thể hiểu.
Tô Yên hoàn toàn nghĩ không ra.
Quân Vực, Quân Vực.
Cùng Trình Quân Dư có quan hệ gì?
Quân, Quân Dư??
Sau đó, Tô Yên nhắm mắt lại.
Đây là hắn cho rằng cô thích Trình Quân Dư, cho nên mới nói mấy lời âm dương quái khí đó?
Tô Yên đứng lên, tính toán đi giải thích.
Chỉ là ······.
Nghĩ nghĩ, lại dừng lại.
Cô ngồi trở lại.
Giải thích như thế nào?
Nói Quân Vực chính là anh, anh chính là Quân Vực, không phải Trình Quân Dư?
Giải thích như vậy khác gì không nói đâu.
Cho nên, cô vì sao lại nói mấy lời đó chứ?
Tô Yên
"Tiểu Hoa"
"Dạ, ký chủ."
"Ta về sau lại uống rượu, nhớ rõ phải nhắc nhở ta không được uống."
"Được, ký chủ."
"Nếu lại uống, cũng phải nói với ta, không được nói lung tung."
"Không có vấn đề.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...