Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Tiểu Hoa có chút không thể tưởng tượng nổi.
“Ký chủ, chị chỉ nghĩ ra một biên pháp như vậy?”
Tô Yên gật đầu
“Ừ”
Xem bộ dạng đúng tình hợp lý của ký chủ nhà mình.
Tiểu Hoa lại lần nữa trầm mặc.
Hai người kia lại nói chuyện một hồi lâu.
Lát sau, tỳ nữ lên tiếng nói
“Nữ đế đại nhân, nếu không còn việc gì nữa, nô tỳ cáo lui trước.”
Nữ nhân ngồi ở trêи long ỷ liền gật đầu
“Lui ra đi.”
Vừa dứt lời, chỉ thấy tỳ nữ kia hành lễ lui ra.
Đi qua trước mặt cột trụ gỗ đỏ nơi Tô Yên đang nấp, tỳ nữ kia liền dừng lại.
Ánh mắt sắc bén quét về phía cây cột.
Dao găm từ cổ tay áo rút ra, đâm tới phía Tô Yên.
Tô Yên bại lộ.
Nàng liền không hề che dấu nữa, thẳng tắp đón lấy.
Tỳ nữ kia có chút nội lực.
Động tác còn sạch sẽ nhanh nhẹn, chiêu chiêu đều trí mệnh, như là ảnh vệ đã được đặc huấn.
Tô Yên giơ tay, một quyền đánh vào ngực nàng ta.
Phanh!
Tức khắc tỳ nữ như diều đứt dây, rơi xuống mặt đất.
Nữ đế thét chói tai
“Người nào?!”
Tô Yên cầm con dao găm của tỳ nữ kia lên, ném tới phía nữ đế giả trêи long ỷ.
Con dao găm trực tiếp cắm vào trêи bàn.
Nữ đế sợ tới mức cấm thanh, sắc mặt trắng bệch
Thị vệ bên ngoài nghe thấy động tĩnh.
“Nữ đế đại nhân, xảy ra chuyện gì?!”
Vừa kêu vừa muốn xông vào trong.
Tô Yên quay đầu lại, lên tiếng
“Đứng lại, không cần tiến vào.”
Dứt lời, thị vệ bên ngoài thật sự ngừng lại.
Thị vệ không chắc chắn lại lần nữa lên tiếng hỏi
“Nữ đế đại nhân, người thật sự không có việc gì?”
“Không có việc gì.”
Tô Yên nhàn nhạt nói.
Bản thân Tô Yên chính là nữ đế, vị nữ đế giả kia khẳng định muốn bắt chước nàng trêи mọi phương diện.
Thế cho nên âm thanh của hai người là vô cùng giống nhau.
Thị vệ cũng không phân biệt nổi.
Nói xong, Tô Yên nhìn lướt qua tỳ nữ đã ngất xỉu nằm trêи mặt đất kia.
Nàng đi tới trước mặt long ỷ.
Nâng đầu, ánh mắt không chút dao động.
Vừa đi vừa nói với nữ đế giả.
“Cởi y phục ra, đó là của ta.”
Người kia sợ tới mức run bần bật.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Há mồm muốn kêu cứu
“Tới ····”
Vừa mới hô được một chữ, Tô Yên đã nhảy tới trước, bóp cổ nàng ta.
Tô Yên chậm rì rì lên tiếng
“Tự ngươi cởi, hay là ta cởi cho ngươi?”
Nói xong, nàng thấy ả có ý đồ phản kháng.
Tô Yên trực tiếp tự mình động thủ.
Đầu tiên là cởi long quan, sau đó liền lột long bào ra.
Cái loại y phục này thật sự quá rườm rà.
Nàng cởi ra mất rất nhiều thời gian.
Bởi vì dùng một tay cởi lại càng chậm.
Chờ nàng cởi bỏ đai lưng, vị nữ đế giả kia mặt đã mặt trắng bệch, ngất xỉu.
Tiểu Hoa nghi hoặc
“Ký chủ, sao chị không giết nàng ta?”
Tô Yên
“Nàng ta chỉ là quân cờ, sau lưng còn có người điều khiển.”
Nàng muốn tra khảo rõ ràng.
Vỗn dĩ Tô Yên là nghĩ giết chết người này, sau đó tráo đổi y phục là xong.
Chỉ là nghe hai người đối thoại xong.
Phát hiện vị nữ đế này vốn là chịu sự điều khiển của người khác.
Nàng đang lôi lôi kéo kéo, liền nghe được thị vệ bên ngoài thông báo
“Nữ đế đại nhân, Nhϊế͙p͙ Chính Vương tới.”
Tô Yên liền dừng tay, nhìn cảnh tượng trong gian phòng này.
Nàng lên tiếng
“Không gặp.”
Vừa nói, Tô Yên vừa cởi cổ áo long bào.
Lộ ra áo yếm bên trong.
Đang muốn tiếp tục cởi.
Kết quả, “ầm” một tiếng.
Cửa Ngự Thư Phòng bị đẩy ra.
Ngoài cửa là Tư Đồ Tu cùng Xích Tinh, còn có tên thị vệ muốn ngăn cản mà không được.
Ba người đồng thời nhìn thấy tình huống trong phòng.
Thị vệ lên tiếng
“Người nào?!”
Tô Yên vốn đang cúi đầu.
Vừa nghe tới có người xông vào.
Tay so với mắt càng nhanh.
Dao găm phóng ra, còn thuận tay giật vật bên hông xuống rồi ném đi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...