Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Nhưng mà Tiểu Hoa lại nghĩ, ký chủ thật sự lợi hại a.

Thế nhưng trong thời gian ngắn, đã nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.

Ân, quả nhiên, ký chủ là tuyệt nhất.

Trời dần sáng.

Khi Cesar tỉnh lại.

Sờ sờ cái bụng của mình, ý muốn ôm Tô Yên.

Lúc này, hắn phát hiện mình vẫn chưa biến thành thú nhân.

Sau đó, lại sờ sờ vị trí bên cạnh.

Nháy mắt, đôi mắt mở ra.

Hắn nhìn trên giường trừ bỏ mình thì không thấy người nào khác.

Không biết là tức giận, hay là do buổi sáng mới vừa tỉnh ngủ.

Hai mắt hắn tràn ngập tơ máu.

Cesar vội vàng đi xuống giường, muốn chạy ra bên ngoài.

Cả người mang theo lửa giận, cũng không biết sáng sớm tinh mơ này, vị nào đã chọc tới hắn.

Mà ngay lúc này, cửa cũng bị đẩy ra.

Tô Yên đang nói chuyện cùng một giống cái.

Giống cái kia cười nói

"Nếu không tiện, ta sẽ không đi vào, cô mau quay...."

Nói một nửa, đột nhiên im bặt.

Nhìn chằm chằm vào trong phòng.


Tô Yên cũng nhìn qua, cô nhíu mày một chút.

Quay vào trong.

Đặt trái cây trong tay lên trên bàn, thuận tay lấy áo bào trắng trước giường, vây quanh lấy nửa người dưới của Cesar.

Tiểu Hoa kinh ngạc cảm thán

"Ký chủ, đêm qua có phải Cesar đại nhân uống quá nhiều hay không? Hắn thế nhưng không có mặc quần áo đã muốn chạy ra bên ngoài."

Tô Yên một bên kéo áo bào trắng, một bên nhìn giống cái ở cửa đã ngốc lăng kia.

Nói

"Vậy ta không tiễn."

Dứt lời, giống cái kia mới phản ứng lại.

Vội vàng gật gật đầu, đi đường bước chân đều có chút không ổn.

Mà lực chú ý của Cesar còn dừng ở trên người Tô Yên.

Hắn cau mày, muốn nói cái gì, nhưng là động động miệng, cuối cùng một câu cũng chưa nói ra.

Hắn hừ một tiếng, cầm quần áo mặc lại.

Không nhìn Tô Yên nữa.

Tô Yên cũng không để ý.

Đêm qua nếu là cô nổi điên giống hắn như vậy.

Ngày hôm sau cô cũng sẽ cảm thấy thực mất mặt, sẽ không muốn nói chuyện cùng bất luận kẻ nào.

Chờ khi Cesar mặc xong quần áo.

Cô liền ra tiếng

"Ăn trái cây đi."

Cesar lúc này mới chậm rì rì ngồi xuống cái bàn.


Nhíu mày nhìn trái cây trước mắt, giống như có thâm cừu đại hận gì vậy.

Hắn cầm lấy một trái, răng rắc răng rắc cắn rất lớn.

Tô Yên vừa ăn vừa nhìn hắn.

Qua đã lâu mà hắn giống như không có ý muốn hạ lực.

Mày vẫn luôn nhíu chặt.

Cô ra tiếng

"Chuyện đêm qua, em cũng không nhớ rõ lắm."

Tô Yên nói lời này vốn là muốn trấn an hắn một chút, không cần khó chịu.

Kết quả, vừa dứt lời, Cesar bang một tiếng, liền vỗ quả trái cây ăn được một nửa vào trên bàn.

Hắn giận trừng mắt nhìn Tô Yên

"Em có ý gì?!"

Tô Yên bị hắn làm cho sửng sốt.

Bởi vì không rõ ràng lắm hắn vì sao lại tức giận như vậy, cô lựa chọn trầm mặc.

Cesar liền đứng lên, tức muốn hộc máu

"Chuyện đêm qua em đều quên hết? Hay là vốn không muốn cùng ta sinh nhóc con??"

Cesar tức đến không được, một đôi mắt đều tức đến đỏ.

Ngay cả làn da cũng đỏ bừng, giận trừng mắt nhìn cô.

"Em nói, em rốt cuộc coi ta thành cái gì? Cũng chỉ là khi giao phối em mới có thể để ý ta??"

Cesar thực bi thương.

Giống cái đáng chết này, sao có thể ngủ một giấc dậy liền trở mặt?

Tô Yên thấy hắn nghiêm trọng hóa vấn đề.

Cô ra tiếng

"Em không có."

Cesar hai mắt đỏ bừng nhìn Tô Yên

"Em có!"

Hắn cảm thấy mình càng bị tổn thương.

Hắn vì sao lại chấp nhận theo đuổi của giống cái vô tâm vô phế này chứ??

Lúc đưa đá quý cho hắn, cô cũng không phải là thái độ này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui