Nam Chính Xuất Sắc Nhất



Editor: demcodon

"Hoan nghênh mọi người đến do XXX phát sóng duy nhất. Hôm nay chúng ta đến là khu phong cảnh Thang Sơn xinh đẹp, hoan nghênh các vị khách mời và cộng sự của mọi người!"

MC đứng dưới mảnh đất trống ở hang núi suối nước nóng Thang Sơn nổi tiếng cả nước tiến hành giới thiệu mở màn với nhóm khách mời.

"Trong hai ngày một đêm chúng ta sẽ ở chỗ này." Hắn lắc mấy tờ giấy có hình ảnh ở trong tay: "Trên tay tôi chính là nhà mọi người sắp vào ở."

"Chúng tôi phải chọn à? Chọn như thế nào?" Mọi người phát hiện diện tích biệt thự trên hình ảnh, tạo hình và phong cách trang trí bên trong đều khác nhau. Vì thế sôi nổi đưa ra nghi vấn.

"Đúng vậy, cần mỗi tổ khách mời tự mình đến chọn. Cho nên tiếp theo chúng ta sẽ có một trò chơi để quyết định trình tự lựa chọn trước sau." MC vừa nói vừa ra hiệu cho nhân viên mang đạo cụ lên.

Ở quảng trường lối vào to của hang núi suối nước nóng, trước mặt MC thả bốn quả bóng đồ chơi đựng thức ăn có kích thước, màu sắc và hình dạng giống nhau.

Đây đối với mấy con chó nhỏ quả thật có sự lực hấp dẫn trí mạng. Nhưng mấy nhóc đều được huấn luyện qua sẽ không dễ dàng ăn đồ bên ngoài. Cho nên chỉ là kích động chạy qua lại một chút, cũng không có sốt ruột lôi kéo chủ nhân tiến lên.

Chó con Shiba của Tề Diệu bởi vì từng bị chủ nhân cũ vứt bỏ. Sau khi lưu lạc được trạm cứu trợ hiệp hội bảo vệ động vật huấn luyện thời gian ngắn lực tự khống chế rõ ràng không bằng mấy thú cưng khác, đi về phía trước vài bước kéo thẳng dây dắt chó.

Nhưng lúc này nó cũng biểu hiện ra mình cực kỳ ngoan ngoãn. Nó thấy chủ nhân không có động thì ý thức được đó không thể chơi, ý không thể ăn. Cho nên không có tiếp tục đi về phía trước, mà là xoay đầu nhìn chằm chằm Tề Diệu, một dáng vẻ đáng thương.


Tề Diệu không chịu nổi dáng vẻ này của Ngoan Ngoãn nhất, lập tức hỏi MC: "Có phải ăn hết thức ăn trong quả bóng đồ chơi là tính thắng hay không?" Ở mặt ăn, Ngoan Ngoãn của hắn sẽ không thua chó người khác.

Nhưng hiển nhiên về sức ăn chó cưng nhà mình, chủ sở hữu đều rất có niềm tin. Đặc biệt là Lục Dương đối với Hắc Bối nhà mình, đừng nhìn nó là chân ngắn nhất trong đội. Nhưng sức chiến đấu tuyệt đối không kém!

"Chờ sau khi tôi nói bắt đầu mấy con chó có thể bắt đầu ăn đồ ăn trong quả bóng đồ chơi, ăn hết trước tiên có thể được quyền lợi ưu tiên chọn nhà!"

Vì thế sau khi MC phát lệnh nhóm khách mời lập tức kéo chó nhà mình xông lên trước.

Hắc Bối có mấy quả bóng đồ chơi đựng thức ăn hình dạng khác nhau, đối với đồ chơi này quả thật là "rõ như lòng bàn tay". Cho nên nó dựa vào tần suất kích thích siêu mạnh và góc độ chính xác rất nhanh làm cho quả bóng đồ chơi rơi ra tất cả thức ăn ở bên trong cũng lập tức ăn hết, thành tích trò chơi xếp hạng nhất.

Theo sát sau đó là chó Soái Soái của khách mời Dương Tư. Sau đó ăn rất nhanh chính là chó Shiba Ngoan Ngoãn.

Mà Labrador Caesar của Địch Bân mặc dù cũng rất thông minh. Nhưng dường như không quá cảm thấy hứng thú với loại quả bóng đồ chơi đưng thức ăn này. Nó tùy ý khiều 2-3 cái sau đó chậm rãi ăn từng chút, giống như chỉ là nể mặt ăn một chút. Kết quả không thể trong thời gian quy định hoàn thành nhiệm vụ, trở thành hạng tư.

"Chọn một cái cậu thích đi."

Sau khi trò chơi kết thúc, Lục Dương ôm Hắc Bối thắng lợi để cho nó chọn hình ảnh ở trong tay MC.

Hắc Bối ngửi chung quanh một chút, cảm thấy hứng thú với một tấm ảnh trong đó, dừng lại ở giữa một hồi không nói. Cuối cùng ngửi một vòng lại về trên tấm ảnh kia. Vì thế "lựa chọn" một biệt thự song lập mang tính chất gỗ có ban công.

Sau khi Dương Tư nhìn sự lựa chọn của Hắc Bối nhất thời vui vẻ: "Chao ôi cục cưng của chị được hạng nhất lại chọn một cái nhỏ nhất. Cưng thật đúng là khiêm nhường nha, ha ha ha ha... Vậy chúng ta cũng không khách khí nữa, tôi và Soái Soái chọn một cái lớn nhất, xa hoa nhất, để cho Soái Soái của chúng ta trực tiếp chạy bộ ở trong phòng khách!"


Hắc Bối liếc mắt nhìn Dương Tư: bảo bảo cũng có thể chạy bộ trong nhà của mình. Lần này muốn trải nghiệm một chút cảm giác loại nhà nghèo này thôi!

Đợi mọi người dựa theo xếp hạng trò chơi tự chọn nhà xong thì mỗi người xách vali về nhà mình ở nghỉ ngơi chỉnh đốn.

Lục Dương và Hắc Bối ở trong biệt thự song lập là suối nước nóng nhiều nhất trong núi, cũng là biệt thự nhỏ nghỉ dưỡng được nhiều người đến nhất.

Kết cấu kiến trúc là hai tầng lầu, có ba phòng tắm suối nước nóng. Bên ngoài cũng có một bồn tắm suối nước nóng ngoài trời có thể chứa 7 đến 10 người và ban công bằng gỗ.

Phòng ngủ chính tầng hai kết hợp với sân phơi bên ngoài. Vì có thể có tầm nhìn tốt 180 độ, sân phơi giữa hai biệt thự ghép đôi không có dựng tường cao, chỉ có hàng rào bằng gỗ cao bằng nửa người.

Hang núi suối nước nóng Thang Sơn là khu du lịch suối nước nóng số lượng không nhiều lắm trong nước có thể mang theo thú cưng đồng hành.

Mặc dù mỗi biệt thự đều thiết kết nhắc nhở an toàn, quy định thú cưng không thể vào bồn tắm người sử dụng, lấy bảo đảm vệ sinh và an toàn của thú cưng. Nhưng khu vực phục vụ công cộng có suối nước nóng đặc biệt cho mèo chó ngâm chân, là nơi suối nước nóng có thể cho thú cưng ngâm chân.

Hắc Bối vừa vào nhà đã "thị sát" khắp nơi một hồi. Đợi nó nhìn thấy suối nước nóng trong phòng tắm, đánh giá độ cao với mình một chút lập tức quay đầu đi -- sâu như vậy vạn nhất bảo bảo nhảy vào không bò ra được, vậy thì quá mất mặt! Quên đi, bảo bảo vẫn là đi dạo chỗ khác thôi. Ví dụ như cái ban công kia, cảm giác nhìn cũng không tệ lắm!

Lục Dương đang sắp xếp đồ đạc, không dám để cho Hắc Bối chạy loạn ra bên ngoài chạy. Cho nên đóng cửa phòng khách thông với ban công không để nó đi ra ngoài.

Hắc Bối thấy chủ nhân bên này "không nói tình cảm". Vì thế bước chân ngắn nhỏ chạy cộp cộp cộp đến trước mặt nhân viên. Chỉ thấy nó ngồi xổm xuống, nghiêng đầu nhếch miệng về phía nhân viên, giống như đang hỏi: Chị có thể mở cửa giúp bảo bảo, đúng không?

Biên đạo đi theo là cô gái nhỏ đã sớm bị Hắc Bối mê hoặc. Nhưng đang có chức trách, vì an toàn của Hắc Bối cô cũng không dám mở cửa. Vì thế quyết tâm dời ánh mắt đi. Vì tránh cho "xấu hổ", cô còn cầm lấy bộ đàm liên lạc với tổng đạo diễn nói: "Lục Dương và Hắc Bối bên này đã sắp chuẩn bị xong, kế tiếp sẽ đi trung tâm phục vụ khách hàng trước."


- -- ---

Đợi mọi người tìm được nhà của mình xong, đơn giản tham quan hoàn cảnh chung quanh một chút thì lập tức tập hợp ở trung tâm phục vụ khách hàng của suối nước nóng.

"Mọi người xem đây là cái gì." MC xốc tấm vải trên bàn lên lộ ra đồ được đặt phía trên.

Các tổ khách mời nhìn kỹ phát hiện là bốn loại quần áo lao động. Hơn nữa còn có bảng tên, có đồ người lớn mặc, cũng có đồng phục cho thú cưng.

"Kế tiếp, mọi người phải dẫn thú cưng hóa thân làm nhân viên suối nước nóng. Chỉ có hoàn thành nhiệm vụ công việc mới có thể ăn cơm trưa."

Vì thế, Lục Dương và Hắc Bối mặc vào trang phụ nhân viên tiếp tân, phụ trách tiếp đãi du khách. Dương Tư và Soái Soái hóa thân làm phụ bếp, đến phòng bếp nhà hàng làm phụ bếp. Địch Bân và Caesar biến thành nhân viên tối vệ sinh, phụ trách quét tước khu vực đường cái công cộng. Tề Diệu và Ngoan Ngoãn trở thành thành viên đội bảo an khu du lịch suối nước nóng nghỉ dưỡng.

Mặc dù là trang phục tiếp tân, nhưng quần áo cho thú cưng cấp vẫn lấy thoải mái là chính. Cho nên Hắc Bối chỉ mặc áo khoác nhỏ màu đen, kiểu là tây trang nhưng kích cỡ rất rộng rãi. Cuối cùng trên cổ còn treo nơ nhỏ màu đỏ, nhìn qua rất đẹp trai.

Nó đối với tạo hình của mình dường như cũng rất hài lòng. Vách tường đại sảnh trung tâm phục vụ khách hàng dán gạch là màu hổ phách, có thể chiếu ra bóng dáng. Nó bước qua lại ở trước vách tường thưởng thức bản thân một hồi, còn kêu gâu gâu gâu về phía Lục Dương, kêu cậu cũng đi qua "soi gương".

Lục Dương tham gia vừa mới phát sóng xong, lập tức có hai đài truyền hình khác chiếu lại; làm nam hai, mức độ nổi tiếng của cậu nhanh chóng tăng lên. Cho nên ở đại sảnh tiếp đãi du khách luôn có thể lập tức bị nhận ra.

Tất nhiên, camera và nhân viên ekip chương trình bên cạnh cậu rất bắt mắt, cũng làm cho người ta rất dễ dàng có thể nhìn ra đang quay chương trình.

Quả nhiên, một gia đình đi vào trung tâm phục vụ khách hàng dự định tiến hành thủ tục nhận phòng. Trong đó có một cô bé còn trẻ tuổi liếc mắt một cái đã nhận ra Lục Dương: "Trời ơi, anh... anh là Lục Dương phải không?"

Lục Dương dắt Hắc Bối lộ ra nụ cười với bọn họ: "Chào ngài, tôi là nhân viên nơi này, xin hỏi có thể phục vụ gì cho ngài không?"


Cô bé kia kích động giữ chặt mẹ mình: "Mẹ, mau nhìn, là Lục Dương! Là Giang Thiên Túng!"

Người phụ nữ trung niên bị cô túm cánh tay kỳ thật cũng đã sớm nhìn thấy Lục Dương, vừa mới bắt đầu chỉ là cảm giác cậu nhìn rất quen mắt. Hiện tại được con gái nhắc nhở như vậy rốt cuộc ý thức được bọn họ đây là gặp được minh tinh!

Cô bé nhìn thoáng qua Corgi mặc tây trang giống như Lục Dương, ánh mắt càng sáng: "Đây là Hắc Bối! Mọi người đang quay chương trình mới kia!" Bọn họ thật sự quá may mắn, vậy mà có thể gặp được ekip chương trình!

Lúc này nhân viên đã tiến lên giới thiệu một chút. Sau đó kêu Lục Dương mời bọn họ giúp đỡ hoàn thành nhiệm vụ.

"Chúng tôi phải làm gì?" Nghe nói phải vào ống kính, cả gia đình hơi căng thẳng lên.

"Ngài không cần làm gì, coi như tôi là nhân viên bình thường. Tôi sẽ dẫn ngài tiến hành thủ tục nhận phòng, cũng dẫn ngài đến chỗ ở." Lục Dương giải thích.

Cả gia đình cô bé không nghĩ tới đi ra ngoài chơi một chuyến như vậy có thể gặp được minh tinh. Nhưng lại có thể để cho tiểu thịt tươi đang hot phục vụ cho mình, đều rất vui vẻ.

"Tôi đề cử cho ngài khu vực biệt thự này, cách khu vực hoạt động công cộng tương đối gần, có thể thỏa mãn yêu cầu một nhà năm người, hơn nữa giá cũng rất cao."

Lục Dương dựa theo "chương trình tập huấn" trước đó chân chính phục vụ khách đại biểu được dạy qua. Sau khi nghe ý người nhà này muốn chọn phòng nên đề cử hai nơi tương đối phù hợp với bọn họ.

Vì có thể nói thêm mấy câu với Lục Dương, bọn họ đương nhiên lập tức đưa ra mấy câu hỏi.

"Buổi tối


//


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui