Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng

Mèo nhỏ trở về trên chân Nguyễn Minh Hoàng không hiểu sao trong lòng dâng lên cảm giác thỏa mãn.

Rõ ràng chỉ là một con mèo trắng nhỏ nhưng anh lại cảm thấy giống như bảo bối đã trở lại bên cạnh mình.

Đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve mèo nhỏ trên chân Nguyễn Minh Hoàng cụp mắt nhìn xuống. Từ hành động ngày hôm nay của mèo nhỏ anh đã khẳng định lời nói của Hồ Phi Tuấn là đúng.

Không chỉ nghe hiểu tiếng người mèo nhỏ còn có thể khiến người khác tỉnh táo. Mặc dù hai người trước mặt chưa hành động gì nhưng từ việc hai mắt ngớ ngẩn cùng với sự hoang mang trong mắt anh liền khẳng định bọn họ thanh tỉnh rồi.

Lương trợ lý cũng không khỏi cảm thán chức năng thần kỳ của mèo nhỏ. Tuy không biết bọn họ đã tỉnh táo thay chưa nhưng từ việc một người đang luôn miệng chửi lớn lại đột nhiên im lặng liền không quá bình thường.

Trần Chương cùng trợ lý của anh ta từ khi mèo nhỏ chạm vào đúng là đã tỉnh táo. Không phải bọn họ không muốn phản ứng mà bởi vì những chuyện xảy ra hai người không khỏi cảm thấy không thể tin được mà còn cảm thấy cực kỳ xấu hổ.

Trợ lý của Trần Chương còn đỡ, mà Trần Chương lúc này muốn chết cũng không xong. Người vợ anh yêu thương nhất bởi vì anh ta mà hiện tại thương tâm không thôi.

Hai người đã bước vào ly hôn, hiện tại giấy ly hôn cũng đã nộp lên trên chỉ chờ tòa phán quyết nữa là xong. Mặc dù vẫn kịp rút đơn nhưng hiện tại sự tổn thương mà anh ta làm ra không thể nào bù đắp được.

Trần Chương từ xấu hổ dần dần chuyển sang hận. Mặc dù tâm trí bị điều khiển nhưng ký ức lại không mất đi. Anh ta nhớ rất rõ những chuyện đã xảy ra trong thời gian trước, từng chuyện từng chuyện không thể nào quên được.

Nguyễn Minh Hoàng nhìn mèo nhỏ xong thì nâng mắt nhìn hai người đối diện rồi gọi:


“Trần Chương.”

Thời gian đã không còn chờ bọn họ. Hiện tại Phan gia đang không ngừng phát triển việc lật đổ bọn họ cần phải nhanh chóng nếu tiếp tục kéo dài rất khó nói kế hoặc của Phan Ân Ly sẽ xảy ra biến chuyển khác hay không.

Trần Chương nghe anh gọi liền nhìn lên. Ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm mèo nhỏ trong lòng anh.

“Minh Hoàng. Tôi đây là làm sao, tôi chỉ gặp Phan Ân Ly một lần nhưng không ngờ chỉ một lần đã mất cả ý chí.”

Nguyễn Minh Hoàng cũng không dòng dài:

“Cô ta rất tà môn. Không chỉ mình anh bị vậy.”

Trần Chương nghe vậy cũng không hỏi tiếp mà chỉ mèo nhỏ:

“Nó chạm vào tôi. Tôi liền trở lại bình thường.”

Nói xong anh ta như hiểu ra gì đó mà trịnh trọng nhìn Nguyễn Minh Hoàng:

“Có phải hôm nay cậu kêu tôi đến để thức tỉnh tôi. Cảm ơn cậu.”

Nguyễn Minh Hoàng lắc đầu thờ ơ:

“Tôi không giúp anh. Tôi chỉ muốn Phan gia phá sản.”

Trần Chương gật đầu nhưng vẫn cố chấp nói:

“Mặc dù như vậy tôi vẫn cảm ơn cậu rất nhiều. Nếu không có câu tôi sẽ mất gia đình của mình sẽ thành con rối cho người khác.”

Lúc này đây Nguyễn Minh Hoàng cũng không tiếp tục chủ đề này, anh nhìn Lương trợ lý ra hiệu.

Lương trợ lý gật đầu lấy bản hợp đồng ra để lên bàn rồi nói:


“Chúng tôi muốn tổ chức một buổi đấu giá. Chắc anh cũng thấy rồi mèo nhỏ này có thể khiến anh tỉnh táo nhưng nếu gọi từng người đến chắc chắn Phan Ân Ly sẽ nghi ngờ.”

Nguyễn Minh Hoàng tiếp lời:

“Tôi sẽ đem lô đất kia để đấu giá. Phan Ân Ly chính là xem trọng nó chắc chắn ả ta sẽ để những người có tiền đến, chỉ cần những người đó thanh tỉnh tôi sẽ có thể đạp đổ ả ta.”

Trần Chương nghe vậy không khỏi suy tư. Hiện tại thế lực chống lưng cho Phan Ân Ly không đơn giản, nếu như thực hiện thành công kế hoạch này thì những kẻ nhỏ yếu kia của ả ta sẽ không thể chống đỡ được Phan gia.

Anh ta cũng ý thức được sự đáng sợ của sự tà môn kia, người bị điều khiển hoàn toàn không khống chế được bản thân chỉ biết ngu ngốc mà nghe theo lời của Phan Ân Ly.

Có ý thức nhưng không thể làm chủ bản thân điều này đáng sợ đến mức nào. Trần Chương hiểu rất rõ nỗi sợ hãi đó.

Lúc này trợ lý của Trần Chương mới thoát khỏi sự hỗn loạn trong lòng, hắn ta nhìn ông chủ nhà mình rồi nhìn Nguyễn Minh Hoàng đối diện xấu hổ cúi đầu:

“Chủ tịch Nguyễn xin lỗi ngài. Khi nãy tôi quá thất lễ.”

Nguyễn Minh Hoàng lạnh nhạt lắc đầu:

“Không có gì. Tôi không để ý.”

Sau khi bốn người không còn đối địch với nhau nữa liền cùng nhau ngồi xuống bắt đầu bàn kế hoạch cùng nhau.

Chuyện xảy ra với bọn họ thật sự quá kỳ lạ, những thứ này đúng là người bình thường hoàn toàn không thể lý giải nổi.


Không chỉ vậy những chuyện diễn ra xung quanh Phan Ân Ly càng kỳ lạ hơn nữa. Dường như ả ta biết rất rõ những người trong vòng, mỗi người cô ta hẹn gặp hoặc tình cờ gặp mặt đều có máu mặt trong ngành kinh doanh hoặc những người có mối quan hệ rộng.

Cũng nhờ vậy mà việc kéo tài nguyên cùng lợi lộc cho Phan gia cực kỳ suôn sẻ. Những bước đi của ả ta đều được tính toán một cách chính xác cùng hiệu quả giống như ả ta nắm rất rõ cách vận hành của thế giới này.

Nguyễn Minh Hoàng cùng Trần Chương nói những nghi hoặc của mình. Càng nói anh càng thêm khiếp sợ.

Đúng vậy anh có cảm giác Phan Ân Ly nắm rõ bước đi cùng sự vận hành của thế giới này. Ả ta đang cố gắng kéo thế giới này theo ý muốn của mình, muốn thế giới này vận hành xung quanh ả ta

Những chuyện này nghe nói thì rất buồn cười thậm chí không thể tin được nhưng lúc này đây những điều mà tưởng chừng không thể xảy ra đang vận hành theo hướng như thế.

Trần Chương sau khi cùng Nguyễn Minh Hoàng nói xung liền đứng dậy chào tạm biệt. Trước khi anh ta rời đi liền nghe anh nói:

“Trần Chương, chúng ta đã gạch mặt nhau từ giờ đến ngày xảy ra đấu giá phải tỏ vẻ đối chọi với nhau. Anh có thể nói với vợ mình nhưng không thể nói với bất kỳ ai khác, tai mắt của Phan Ân Ly có ở khắp nơi đừng để ả ta phát hiện ra chuyện gì.”

Trần Chương gật đầu hiểu rõ:

“Tôi hiểu rõ. Cậu yên tâm tôi chắc chắn sẽ khiến ả ta không kịp trở tay.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui