Nam Chính Mau Tránh Đườngta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!


Tần Mặc kéo tay Nguyệt Sương đến một cái bàn trên đó đựng mấy hộp quà, ở đó có một người đứng đó tay cầm điện thoại vẫn còn hiện hình ảnh bên trong nhà ma dùng ánh mắt kinh dị nhìn Tần Mặc thấy Tần Mặc bước tới còn lùi lại một bước
Tần Mặc bước tới đứng trước cái bàn,Nhân viên sợ hãi bước tới lấy phần quà to nhất đưa cho Tần Mặc
Tần Mặc cầm lấy quà đưa cho Nguyệt Sương, thấy Nguyệt Sương mỉm cười nhìn chằm chằm hộp quà thì kéo Nguyệt Sương đi vừa đi vừa nói
-muốn mở hả?
Nguyệt Sương ánh mắt lấp lánh gật gật đầu
Tần Mặc nhìn Nguyệt Sương cười
-vậy mở ra đi
Nguyệt Sương nghe vậy lắc lắc đầu
-không được! Về nhà em mới mở
Tần Mặc nghe vậy tò mò hỏi
-không phải rất muốn mở sao,sao phải đợi về nhà mới mở
Nguyệt Sương lắc đầu ôm chặt hộp quà vào trong lòng
-em rất muốn mở bây giờ nhưng không được đâu!,về nhà mới được mở
Tần Mặc nghi hoặc
Thấy vẻ mặt nghi hoặc của Tần Mặc,Nguyệt Sương giải thích
-đó là quy định bất thành văn đó, giống như trong sinh nhật phải đợi bạn bè về hết mới được mở quà á
Tần Mặc nhướng mày
-vậy sao,tôi không biết còn có việc này đấy
Nguyệt Sương kinh ngạc nhìn Tần Mặc

-trên đời này còn có việc chị không biết hả
Tần Mặc nghe vậy bật cười
-Trên đời này làm gì có ai hoàn hảo chứ,
-tôi cũng không phải là cái gì cũng biết
Nguyệt Sương chớp chớp mắt
-vậy sao?
Tần Mặc gật đầu mỉm cười
-ừ,trên đời này còn nhiều thứ tôi không biết lắm!
Nguyệt Sương chớp chớp mắt
-nhưng mà chị vẫn lợi hại hơn em, biết nhiều hơn em
Tần Mặc nghe vậy bất đắc dĩ gật đầu
-ừ,đi thôi
-còn một trò cuối cùng nữa chưa chơi
Nguyệt Sương nghiêng nghiêng đầu nghi hoặc hỏi
-Trò gì nha? Không phải đã chơi hết rồi sao
Tần Mặc không nói gì dẫn Nguyệt Sương tới trước vòng quay mặt trời rồi chỉ tay vào
Nguyệt Sương thấy vòng quay mặt trời kinh ngạc nhảy cẫng lên
-Aaa em quên mất là còn có trò này!
-suýt nữa thì bỏ lỡ rồi!!!

-Đi thôi,đi thôi!
-Khoan đã
Tần Mặc bỗng gọi lại Nguyệt Sương đang chạy tới phía vòng quay mặt trời
Nguyệt Sương dừng bước lại khó hiểu quay đầu
-đi thôi chị không đi hả?
Tần Mặc gật đầu rồi chỉ vào mấy quán bán đồ ăn bên cạnh
-có chứ nhưng mua đồ ăn trước đã
Nguyệt Sương kinh ngạc lên tiếng
-đúng ha! Lãng mạn biết bao nhiêu
Tần Mặc lại gần một quán bán kẹo bông gòn, Nguyệt Sương chạy theo ở phía sau
Tần Mặc mua một ly nước việt quất một ly nước cam và mấy que kẹo bông gòn rồi kéo Nguyệt Sương lên vòng quay mặt trời
Vừa ngồi xuống không lâu vòng quay mặt trời bắt đầu chuyển động chầm chậm đi lên,cảnh tượng từ từ di chuyển lên xa khỏi mặt đất
Nguyệt Sương cắn một miếng kẹo bông gòn quay sang khó hiểu nhìn Tần Mặc
-chị không ăn hả?
Tần Mặc lắc đầu
-tôi không thích ăn mấy cái này,tôi uống nước tranh là được,cô ăn đi
Nguyệt Sương vui vẻ gật đầu tiếp tục ăn kẹo bông gòn áp vào tấm nhìn cảnh sắc bên ngoài
Vòng quay mặt trời từ từ đi lên,vừa mới lên trên lên trên cùng bỗng dừng lại, Nguyệt Sương vẫn chưa biết gì vẫn vui vui vẻ vẻ tiếp tục xem phong cảnh mãi một lúc sau Nguyệt Sương mới nhíu mày
-có gì đó không đúng! hình như vòng quay mặt trời vẫn chưa di chuyển từ nãy tới giờ
Nguyệt Sương quay sang thì thấy Tần Mặc đang đứng đó với vẻ mặt nghiêm trong
Nguyệt Sương nhíu mày lo lắng
-làm sao vậy
Tần Mặc quay sang nhìn Nguyệt Sương giọng nghiêm trọng
-vòng quay mặt trời! xảy ra vấn đề rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận