Nam Chính Mau Tránh Đườngta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!
sau một vòng tàu lượn siêu tốc Nguyệt Sương vui vẻ đi xuống chưa đã thèm mà nhìn lên tàu lượn siêu tốc sau đó mới quay sang nhìn Tần Mặc vẻ mặt tái nhợt cả người đứng thẳng chân hơi run run
Nguyệt Sương nhìn Tần Mặc vẻ mặt vô tội tò mò hỏi
-Chị làm sao vậy?
trên trán Tần Mặc giật giật giọng nói lạnh lẽ đáp
-tôi làm sao chẳng lẽ cô không biết sao?
Nguyệt Sương vô tội chớp chớp mắt
-làm sao nha?
Tần Mặc hừ lạnh một tiếng
-giả vờ giả vịt
-tưởng ta mắt mù sao,kĩ thuật diễn cũng kém quá đi
Nguyệt Sương nghe vậy cười hì hì kéo tay Tần Mặc
-em còn tưởng kĩ thuật diễn của em tốt lắm cơ
Tần Mặc lại hừ một tiếng
-bỏ tay ra
Nguyệt Sương vẻ mặt đáng thương lại ôm lấy tay Tần Mặc làm nũng
-em không cố ý mà tha lỗi cho em đi nha! Nha
-yêu chị nhất nhất trên đời luôn
-hay em mua đồ ăn ngon cho chị nhá
-được không? được không?
Tần Mặc hừ một tiếng vẻ mặt không kiên nhẫn
-được rồi, lần sau không được như vậy nữa
Nguyệt Sương cười hì hì lấy tay che miệng
"chắc chắn sẽ có lần sau à nha"
Tần Mặc thở dài một tiếng kéo tay Nguyệt Sương
-đi thôi
Nguyệt Sương quay đầu nhìn trái nhìn phải tầm mắt loạn chuyển hỏi
-đi chơi cái gì à nha
Tần Mặc vẻ mặt suy tư nhìn quanh sau đó cúi đầu hỏi Nguyệt Sương
-cô muốn chơi cái gì
tầm mắt Nguyệt Sương dừng lại trước một chỗ sau đó vẻ mặt mong chờ chỉ tay
-chơi cái kia chơi cái kia!
Tần Mặc theo hướng tay Nguyệt Sương nhìn sang sau đó vẻ mặt sa sầm xuống
-không được!
Nguyệt Sương vẻ mặt đáng thương ngẩng đầu
-tại sao nha
Tần Mặc vẻ mặt đen xì chỉ tay vào vòng quay ngựa gỗ
-không được! đó là vòng quay ngựa gỗ chỉ có trẻ con mới chơi
Nguyệt Sương vẻ mặt cố chấp trả lời
-vậy cứ coi như là em là trẻ con đi
Tần Mặc vẫn lạnh lùng đáp
-không được!
Nghe vậy ánh mắt mong chờ của Nguyệt Sương ảm đạm xuống,cô cúi đầu trầm mặc,đôi môi cong cong lúc nào cũng cười giờ đây xị xuống ủ rũ
-được, vậy chơi trò khác
Nguyệt Sương nhớ lại hồi nhỏ từng có ước mơ được đi công viên giải trí lớn chơi vòng quay ngựa gỗ,nhưng từ nhỏ đến lớn lần nào cũng không được đi bởi vì ba mẹ cô lần nào cũng hứa là sẽ đưa cô đi sau đó lần nào cũng thất hứa
"kì thực thứ cô mong chờ không phải là được đi chơi công viên giải trí chơi vòng quay ngựa gỗ mà thứ cô muốn là không khí hạnh phúc ấm áp của gia đình mà thôi"
"cô mong chờ được nắm tay ba mẹ đi công viên giải trí"
"nhưng mà do ba mẹ cô lúc nào cũng bận rộn nên lúc nào Nguyệt Sương cũng một mình đến công viên nhỏ chơi mấy trò cầu trượt,bập bênh,xích đu,! "
Nguyệt Sương lúc này lâm vào kí ức hồi nhỏ,từng giọt nước mắt từng giọt từng giọt rớt xuống không ngừng
Tần Mặc nhíu mày nâng mặt Nguyệt Sương lên
-như thế nào lại khóc? không phải chỉ là chơi vòng quay ngựa gỗ thôi sao
Tần Mặc nhíu mày đưa tay lau đi nước mắt rơi không ngừng trên mặt Nguyệt Sương
-đừng khóc! Cô khóc cái gì mà khóc tôi đồng ý là được
Nguyệt Sương chớp chớp mắt một giọt nước mắt rớt xuống sau đó ngơ ngác đáp
-thật không?
Tần Mặc gật gật đầu
-thật!
Nguyệt Sương nghe vậy trên mặt ngay lập tức nở rộ nụ cười đôi mắt cong cong
Tần Mặc thở dài kéo tay Nguyệt Sương
-đi thôi
-đi vòng quay ngựa gỗ
Nguyệt Sương vui vẻ cười theo bước chân Tần Mặc đi vòng quay ngựa gỗ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...