Nam Chính Mau Tránh Đườngta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!
Tiêu Viêm cong môi
-Nếu thích thì tại sao không tỏ tình,không phải cô ấy cũng thích cậu sao?
Tần Mặc trầm mặc một lúc lâu sau mới trả lời
-cô ấy không thích tôi
Tiêu Viêm kinh ngạc trong giọng nói có thể nghe thấy rõ
-sao có thể chứ, nhìn bộ dáng đó sao có thể là không thích cậu?
Tần Mặc lạnh lùng trả lời
-cô ấy chỉ là nhất thời xúc động mà thôi
Tiêu Viêm nghi hoặc
-nhất thời xúc động?
Tần Mặc gật đầu
-Ừ
Tiêu Viêm tò mò hỏi
-Tôi rất tò mò cậu thích người ta từ lúc nào vậy?
Nguyệt Sương nghe vậy chớp chớp mắt
"cô cũng rất tò mò"
Nhưng mà nghe một lúc lâu Tần Mặc cũng không trả lời
Tiêu Viêm bĩu môi
-cậu không nói thì thôi
-Vậy cậu định tán người ta thế nào,sao tôi thấy toàn là người ta vây quanh lấy lòng cậu
Tiêu Viêm mỉm cười
-có cần tôi chỉ cậu cách tán gái không?
Tần Mặc nhíu mày
-không cần
Tiêu Viêm sờ sờ cằm
-định chơi trò lạt mền buộc chặt hả
Tần Mặc mặt lạnh lùng không trả lời
Nguyệt Sương lại chớp chớp mắt,cô ló đầu qua tường
Tần Mặc đang nhíu mày nói
-Đi vào tiệc từ thiện đi, không nên rời đi quá lâu
Tiêu Viêm thở dài gật đầu
-Haizz sao phải đi cái tiệc từ thiện đáng ghét này chứ,đi tán gái không tốt sao
Nguyệt Sương vội vàng rụt đầu lại, lùi một bước về phía sau bỗng
Cạch một tiếng
Nguyệt Sương dẫm phải thứ gì đó,cô cúi đầu
"cô dẫm phải một cái chai nhựa"
Giọng Tần Mặc lạnh lùng quát
-Ai đó
Nguyệt Sương giật mình vội vàng quay người chạy
"sao ở chỗ này lại có chai nhựa chứ!!!"
Nguyệt Sương dùng sức chín trâu hai hổ chạy không dám quay đầu lại
Vừa chạy vào phòng đấu giá cô vội vàng chạy về chỗ ngồi ngồi xuống
Nguyệt Sương vừa ngồi xuống thì Tần Mặc và Tiêu Viêm cũng chạy vào phòng
Tần Mặc nhíu mày nhìn quanh phòng
Nguyệt Sương chăm chú nhìn lên sân khấu giả vờ xem chăm chú hai tai thì dựng thẳng nghe động tĩnh
Một lúc sau Tần Mặc và Tiêu Viêm trở về chỗ ngồi xuống
Tần Mặc nhíu mày quay sang nhìn Nguyệt Sương
-Vừa rồi cô có thấy ai đi vào không
Nguyệt Sương quay đầu nhìn Tần Mặc giả vờ giả vịt nói
-không có,tôi không để ý
Tần Mặc nhíu mày nhìn Nguyệt Sương
-Sao cô toát nhiều mồ hôi như vậy ?
Nguyệt Sương hơi cứng đờ sau đó bình tĩnh dùng tay quay quạt
-không phải là nóng quá sao
Tiêu Viêm nhíu mày theo bản năng nhìn xung quanh một lượt
-Trong này mở điều hòa mà
Nguyệt Sương!
-Tôi bị bệnh hay toát mồ hôi
Tiêu Viêm ồ một tiếng
Tần Mặc cong môi cười nhẹ không nói gì nữa quay đầu nhìn lên sân khấu
Nguyệt Sương nhẹ nhàng thở ra một hơi
"không phải là bị phát hiện rồi đấy chứ"
Nguyệt Sương âm thầm oán trách bản thân
"sao lại hấp tấp như vậy chứ"
Nguyệt Sương nhìn chằm chằm lên sân khấu một hồi thì không nhịn được quay đầu nhìn thì đụng ngay ánh mắt Tần Mặc
Nguyệt Sương nhẹ nhàng quay đầu lại nhìn lên sân khấu,cô vẫn cảm nhận được tầm mắt đang nhìn chằm chằm mình
Nguyệt Sương nuốt một ngụm nước bọt,cố gắng trấn tĩnh quay đầu cười
-Chị nhìn em làm gì
Tần Mặc lạnh lùng quay đầu lại
Nguyệt Sương!
"Chắc chắn là bị phát hiện rồi huhuhu"
Một tiếng sau cuối cùng tiệc từ thiện cũng kết thúc, Nguyệt Sương ngay lập tức đứng dậy giả vờ bình tĩnh đi ra ngoài
Cô chạy về phía nhà vệ sinh định vốc nước lên rửa mặt nhưng chợt nghĩ tới hôm nay mình đã tỉ mỉ trang điểm như thế nào
Nguyệt Sương lại sờ sờ sau lưng
"lưng đã ướt đẫm từ bao giờ rồi huhu"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...