Nam Chính Mau Tới Đây


Khiến hắn cảm thấy xấu hổ là đối phương cũng không quyến rũ mình, cô chỉ đang quan tâm thân thể hắn, khiến hắn càng có vẻ giống một tên cầm thú bất cứ lúc nào cũng có thể động dục.

Thiếu niên vốn huyết khí tràn đầy, Tiêu Lăng Huyền có thể cảm giác được cự vật dưới thân đã dựng đứng chọc vào phần đùi trên mềm mại của thiếu nữ.

Quân Nghiên nhìn Tiêu Lăng Huyền, thấy hắn không trả lời mình, lại cảm giác có đồ vật gì đó cứng cứng chọc vào đùi mình, cô không thoải mái muốn tránh đi, vừa đẩy Tiêu Lăng Huyền, hỏi, “Tiêu Lăng Huyền, anh có thể đứng dậy được không?”
“Đừng động đậy!” Giọng của Tiêu Lăng Huyền có chút khàn khàn, khuôn mặt cũng hơi ửng đỏ.

Vừa rồi Quân nghiên giãy giụa một chút khiến cho cự vật vốn đang chọc vào đùi thiếu nữ rơi xuống giữa hai đùi cô, Tiêu Lăng Huyền vội vàng ngăn lại hành động của Quân Nghiên, nhưng hai chân hắn căn bản không có chút sức nào nên không thể đứng dậy được.


“Thứ gì thế… A…” Quân Nghiên vốn định đứng dậy, nơi riêng tư đột nhiên bị chọc vào một chút, cảm giác tê dại lan ra toàn thân khiến cô nhịn không được kẹp hai chân lại, cũng kẹp chặt đồ vật giữa hai chân.

Hai chân cô hơi hướng ra hai bên muốn dịch mông về phía sau, nhưng phía sau cô là ván giường, căn bản không có đường lui, ngược lại động tác này khiến làn váy bị đẩy lên bên hông, lộ ra quần an toàn màu đen, cự vật nóng bỏng cũng nhân cơ hội này chọc vào nơi riêng tư của thiếu nữ cách lớp vải.

“A…”

Quân Nghiên rên rỉ một tiếng, đồ vật giữa hai chân Tiêu Lăng Huyền càng trướng lớn hơn, bản thân cô lại không hay biết gì.

Khoái cảm truyền đến từ dưới thân, Quân Nghiên không biết nơi đó sẽ còn có cảm giác như vậy, ngày thường cô cũng đụng vào chỗ đó nhưng chưa bao giờ có loại cảm giác này.


Cho dù Tiêu Lăng Huyền đã cố nén dục vọng nhưng lại không chịu nổi sự hấp dẫn của Quân Nghiên, cách lớp vải dệt cự vật chọc vào nơi riêng tư của thiếu nữ, thỉnh thoảng cô lại rên nhẹ một tiếng càng khiến Tiêu Lăng Huyền khó nhịn, hốc mắt hắn đỏ lên nhìn thiếu nữ dưới thân mình.

“Tôi nói không được động đậy!” Tiêu Lăng Huyền phun những chữ này từ trong kẽ răng ra, như đang ban ra sắc lệnh cuối cùng.

“Nhưng! có thứ gì… chọc, chọc…” Quân Nghiên ấm ức nói, nhưng thế nào cũng không nói nên lời về nơi riêng tư của mình.

“Thứ gì?”
Phía dưới kẹp chặt hắn, nhưng vẻ mặt lại ngây thơ vô tội, dáng vẻ vừa ngây thơ vừa dâm đãng khiến Tiêu Lăng Huyền nhịn không được muốn trêu chọc cô, vừa hỏi vừa xấu xa dùng sức đâm chọc.

“… Trong túi anh có thứ gì thế? Đừng chọc vào em…” Quân Nghiên cảm thấy dưới thân mình hình như có thứ gì đó đang chảy ra.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui