Nam Chính Mau Tới Đây
Hắn có thể giữ mặt ngoài hòa bình với cô ta đã là sự nhân nhượng lớn nhất rồi, nếu không chỉ với những chuyện mà cô ta đã làm cũng đủ để Tiêu gia giết cô ta mấy trăm lần.
Dáng vẻ ăn cơm của Tiêu Lăng Huyền rất ưu nhã, nhưng tốc độ không chậm, trong lúc Tống Mộc Thanh cứ dây dưa bên cạnh hắn đã ăn được nửa chén cơm.
Tống Mộc Thanh quá ồn ào, hoàn toàn trái ngược với Quân Nghiên, cô sẽ ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh nhìn hắn ăn cơm, lâu lâu nói hai ba câu, giọng không lớn mà mềm mại tinh tế, khiến người ta cảm thấy thương tiếc.
Nghĩ đến đây, Tiêu Lăng Huyền cảm thấy không muốn ăn nữa, để đũa sang một bên.
Tống Mộc Thanh thấy sắc mặt Tiêu Lăng Huyền không tốt, trong lòng có chút thấp thỏm, không ngờ Tiêu Lăng Huyền lại khó dỗ như thế, kiếp trước cô ta căn bản không để hắn trong lòng, không biết lúc đó hắn đã khổ sở thế nào.
Nghĩ như thế, Tống Mộc Thanh càng cảm thấy áy náy, Tiêu Lăng Huyền làm nhiều chuyện vì cô ta nhưng cô ta lại không làm cho hắn chuyện gì, thậm chí còn tổn thương hắn.
“A Huyền, thời gian này em đã suy nghĩ kỹ, em cảm thấy ba em nói rất đúng, chân của anh là vì em nên mới gãy, em nguyện ý gả cho anh, em sẽ làm vợ của anh chăm sóc anh cả đời.
”
Đến cả bản thân Tống Mộc Thanh cũng không ý thức được lúc cô ta nói chuyện với Tiêu Lăng Huyền có bao nhiêu cao cao tại thượng, giống như có thể cùng cô ta kết hôn là chuyện vô cùng vinh hạnh với Tiêu Lăng Huyền.
Cô ta căn bản không nghĩ đến khả năng Tiêu Lăng Huyền sẽ từ chối đề nghị này, dù sao kiếp trước Tiêu Lăng Huyền vẫn luôn âm thầm bảo vệ cô ta, hai người cũng chết cùng một chỗ, tình cảm sâu đậm đến mức đó sao có thể khiến Tống Mộc Thanh nghi ngờ?
Tiêu Lăng Huyền nghe được lời này giống như nghe một câu chuyện nực cười, hắn mỉa mai nói, “Không cần, ý tốt của Tống đại tiểu thư tôi nhận.
Nhưng nếu cô đã nói thế thì tôi cũng không phải người không biết tốt xấu.
Tiêu Lăng Huyền tôi không phải không có ai muốn gả, càng không cần vội vàng cưới ai, nên không cần đến sự thương hại của cô.
”
Tiêu Lăng Huyền không nói sai, tuy hai chân hắn bị gãy, nửa đời sau có khả năng phải ngồi xe lăn, nhưng dựa vào bối cảnh và địa vị của Tiêu gia, muốn cưới một người vợ môn đăng hộ đối là chuyện dễ như trở bàn tay.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...