Nam chính đều yêu tôi

Tiết tử:
 
“Tôi tuyên bố, Giải thưởng Kim Tượng nữ chính xuất sắc nhất thuộc về A Yên, chúc mừng!”
 
Tiếng vỗ tay phía dưới ầm ĩ.
 
Một cô gái mặc váy đỏ đứng lên từ khu dành cho khách quý, sau khi nhiệt tình ôm những người xung quanh rồi chậm rãi bước lên sân khấu.
 
Đuôi váy đỏ như đuôi cá nhẹ nhàng lướt, rồi nhẹ nhàng lắc lư, xương quai xanh tinh xảo, trắng nõn, tóc đen xoăn như rong biển ở sau gáy, càng làm bật lên khuôn mặt nhỏ tinh xảo tuyệt mỹ.
 
Mỹ nhân chân chính, nhất cử nhất động đều phong tình.
 
Người dẫn chương trình trao cúp cho A Yên, nhiệt tình mà hưng phấn: “A Yên, chúc mừng cô, cô có lời nào muốn nói với mọi người không?”
 
A Yên nhận cúp, ngón tay mảnh khảnh khẩy hoa tai, viên kim cương loé mắt, cô cầm microphone hỏi: “Hôm nay tôi có đẹp không?”
 
“Đẹp! Rất đẹp! Yên Yên nhà tôi đẹp nhất!”
 
“Trời ạ, động tác khẩy hoa tai thật xinh đẹp”
 
“Đẹp như tượng!”

 
Người ở khán đàn và trước TV đều điên cuồng cảm thán, sao có thể có một cô nàng nhan sắc thịnh thế cùng với kỹ thuật diễn đỉnh cao như vậy.
 
A Yên hơi cong môi, hàm răng trắng như sứ hé lộ, đôi mắt mang theo ý cười: “Những lời khác không muốn nói nữa, hôm nay là ngày tôi xinh đẹp nhất. Nếu có thể, tôi mong thời gian có thể vĩnh viễn dừng ở khoảnh khắc này.”
 
Nói xong gật đầu với người dẫn chương trình, đi xuống khán đài.
 
Tất cả mọi người đều hoan hô khi A Yên nhận được giải thưởng ảnh hậu, A Yên đang ở trên đường về nhà.
 
Cố Hằng ngừng xe bên ngoài biệt thự, quay đầu nhìn về phía cô, ánh mắt tràn đầy tình yêu say đắm.
 
Hắn muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nhịn không được mở miệng: “A Yên, có muốn cùng nhau ăn bữa cơm chúc mừng không?”
 
Không ngờ nghe cô nói: “Không được!”
 

“Đêm nay là thuộc về tôi, tôi chỉ muốn ở một mình.”
 
Hắn cũng không nhụt chí, sớm biết tính cách của cô vì thế xuống xe mở cửa giúp cô.
 
Đồng thời không quên tranh thủ: “Tối mai có thể cùng tôi ăn bữa cơm không? Chúng ta đã lâu không cùng nhau tụ họp!”
 
A Yên một chân bước ra cửa xe, cười với hắn: “Việc ngày mai thì để ngày mai rồi nói.”
 
Nói xong đi về phía biệt thự, đi được vài bước cô quay đầu lại.
 
“Đúng rồi, Cố Hằng ——”
 
A Yên nhìn vẻ mặt chờ đợi của người đàn ông này, chậm rãi mở miệng “Cảm ơn cậu trong mấy năm nay đã tình nguyện làm bạn với tôi.”
 
“Hy vọng cuộc sống của cậu luôn vui sướng!”
 
Nói xong cười với hắn, chân thành tha thiết.
 
Xoay người càng đi càng xa.
 
Trong lòng Cố Hằng có hơi ngọt ngào, mấy năm nay cô chưa bao giờ nói với hắn như vậy.
 
Nhưng trong sâu đáy lòng cảm giác có gì đó khác thường, giống như sẽ có thứ gì đó trốn đi.
 
Nữ nhân đã mở khóa vào cửa, hắn tự giễu lắc lắc đầu.
 
Hắn chỉ sợ là theo đuổi thất bại. Yêu cô mười năm, cô lại không biết, chỉ có thể lấy thân phận bạn bè để ở bên cạnh cô.
 
Bởi vì hắn gặp qua, kết cục của những người thích cô.
 
Hắn cố làm tốt thân phận đó, hắn tốt xấu là người mà A Yên gần nhất.
 
Tương lai còn dài!
 
A Yên mở cửa vào nhà, nghĩ đến kế hoạch lại có chút kích động.
 

Cô có kĩ thuật diễn rất tinh vi, từ mười sáu tuổi bắt đầu bước vào giới nghệ sĩ, mười năm qua đã thắng gần như hết các giải thưởng lớn. Đêm nay, là giải cuối cùng.
 
Cuộc sống cô rất đơn giản, chỉ có diễn phim, không có người thân, không có người yêu, nếu nói Cố Hằng là bạn thì miễn cưỡng có một người.
 
Cô là cô nhi, có chứng thiếu hụt tình cảm rất nghiêm trọng, rất kỳ quái, người như vậy dĩ nhiên có thể diễn trò hay.
 
Cô khi 4 tuổi ở cô nhi viện quen biết Cố Hằng, Cố Hằng giống cô cũng bị lừa bán sau đó trốn thoát, không nhớ nổi nhà mình ở đâu, vì thế tạm thời đưa đến cô nhi viện.
 
Hắn cứ cuốn lấy cô giống như chú chó, hai năm lúc sau bị đón đi.
 
Mà cô từ chối tất cả gia đình muốn nhận nuôi cô, ở cô nhi viện giúp đỡ đến cao trung, bị phát hiện sau đó trực tiếp vào giới giải trí.
 
Bởi vậy, mười sáu tuổi gặp lại Cố Hằng.
 
Hắn quý công tử của tập đoàn Cố thị bị thất lạc, mà cô là một cô nhi yêu đóng phim.
 
Vốn nên không có gì liên quan.
 
Nhưng tiểu tử này trước sau như một dây dưa với cô, cô giận hắn sẽ biến mất mấy ngày, chờ cô hết giận lại xuất hiện trước mặt cô.
 
Cứ thế mãi, miễn cưỡng xem như bạn bè?
 
Nhưng cô cũng không cần, hơn hai mươi năm nhiều người muốn làm người nhà cô, bạn bè rồi người yêu. Cô đều không cần, từ chối tất cả, dây dưa trực tiếp báo nguy.
 
Cho nên cứ thế tất cả mọi người ở quanh cô biến mất.
 
Cô mừng rỡ.
 
Cố Hằng sao, có thể là muốn ném cũng không được!
 
Nói đến nhu cầu, càng đơn giản, muốn liền có, chỉ là đặc thù công việc nên ở phương diện này cô không bừa bãi.
 
A Yên lấy hộp ở trong tủ lạng ra, trong mắt hiện lên sự vui sướng, cô mở hộp, lấy ống tiêm, mang vào phòng ngủ.
 

Ngồi ở bàn trang điểm, cô nhìn mình trong gương, sung sướng thỏa mãn.
Đêm nay là cô đẹp nhất, cho nên cô lựa chọn sẽ vĩnh viễn lưu lại khoảnh khắc này.
 
Trong ngăn kéo đã viết thư gửi fan.
 
Cô cầm ống tiêm, nhổ kim tiêm, chậm rãi tiêm vào mạch.
 
Không biết ngày mai báo đưa tin sẽ như thế nào?
 
Nhưng thôi cũng không cần biết.
 
Cô cởi giày, nằm trên giường với tư thế đẹp nhất . Vĩnh viễn tiến vào mộng đẹp.
 
Ngày hôm sau, tin diễn viên A Yên tự sát chiếm hết các tiêu đề bài báo, fans khóc đến cạn nước mắt, cầu phúc cho cô.
 
Lễ tang của cô do Cố Hằng một tay xử lý.
 
Cùng năm, Cố thị tập đoàn tuyên bố mỗi năm lấy ra 50% lợi nhuận, nghiên cứu khoa học.
 
Năm 2078, năm thứ 50 A Yên tử vong, nhà khoa học nghiên cứu được thành quả lớn!
 
*****
Mà này đó, A Yên không thể nào biết được, không ngờ cô được ngủ say vĩnh viễn.
 
Đến khi——
 
“Ký chủ, ký chủ yêu quý, A Yên yên?” Một giọng nói máy móc mang chút nghịch ngợm ở nơi xa gọi.
 
A Yên mở to mắt ngồi dậy, trước mắt một cảnh trắng xoá, mà cô mặc một bộ váy màu đỏ.
 
Đây là nào? Cô không phải đã chết sao? Thiên đường?
 
“Đây là không gian ý thức.” một giọng nói máy móc vang lên.
 
“A Yên Yên đừng sợ, tôi là hệ thống, trợ giúp cô hoàn thành nhiệm vụ, tôi sẽ không hại cô!”
 
“Cô chẳng lẽ không muốn sống lại sao?”
 
“Hệ thống có thể giúp cô.”
 
A Yên mắt trợn trắng: “Tôi tự sát, không muốn sống nữa, càng không muốn sống lại. Cậu đi đi!”
 

Hệ thống tức khắc nóng nảy, ký chủ nhà nó tiêu cực làm sao bây giờ, chạy nhanh khuyên, nói mạng sống rất tốt đẹp, còn có những đồ ăn ngon, hệ thống như nó còn chưa được ăn qua…
 
Lải nhải nửa giờ, A Yên không phản ứng , cái khó ló cái khôn nói: “Cô không phải thích đóng phim sao? Không muốn diễn trong cuộc sống chân thật ư? Chỉ có thể đi theo đạo diễn rồi diễn theo kịch bản thật nhạt nhẽo!”
 
A Yên mở một con mắt.
 
Hấp dẫn!
 
Hệ thống tiếp tục lừa dối: “Những người đàn ông đó vừa đẹp vừa men, hàng to xài ngon.”
 
“Cái này miễn cưỡng có thể có!”
 
A Yên hứng thú, đàn ông siêu chất lượng đúng là hơi ít.
 
Hơn nữa cô là diễn viên nên hẹn hò siêu phiền, hứng thú cũng chưa có.
 
“A a a, cô đồng ý? Chúng ta đề ra quy tắc ha!”
 
“Cái gì?”
 
“Thứ nhất không thể thoát khỏi nhân vật, thứ hai không có bàn tay vàng, thứ ba, hoàn thành tâm nguyện của thân chủ”
 
A Yên xoay chuyển ngón tay, hỏi: “Giải thích mấy cái này đi!”
 
“Thứ nhất khi cô xuyên vào phải giữ nguyên tính cách của nhân vật, không làm người khác phát hiện, một khi phát hiện không phải nguyên chủ, nhân vật tan vỡ, sẽ bắn ra thế giới.”
 
“Tức cô chính là nguyên chủ, nguyên chủ chính là cô.”
 
“Thứ hai sao, sau khi cô tiến vào thì sẽ giốnh với người bình thường khác, không thể bởi vì là người từ ngoài đến mà có bàn tay vàng, giống như như di chuyển tức thời, chết đi sống, trúng vé số..... Cô ở thế giới này chuyện bị thương sẽ không tránh được, nếu không may mất mạng thì thế giới kết thúc.”
 
“Thứ ba, cuộc đời nguyên chủ hơi thảm, đây là tâm nguyện trước khi chết của nguyên chủ, cô giúp nguyên chủ hoàn thành.”
 
“Còn cái khác như là cốt truyện phát triển như nào thì do cô.”
 
A Yên chải vuốt gật đầu nói, “Thứ nhất đã hiểu, thứ hai thì, cậu bảo tôi giúp người khác hoàn thành tâm nguyện, cho tôi thứ tốt gì đi, không thì thôi !”
 
Hệ thống muốn khóc, ký chủ nhà nó muốn lên trời, nó kêu nửa ngày nói,
“Được rồi, nhưng không thể quá đáng, như vừa nãy thì tôi không thể đồng ý!”
 
“Thành giao” A Yên thực hiện được cười.
 
“Được, tiến vào thế giới!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui