Nam Chính Bệnh Kiều Xin Đừng Yêu Tôi

Phí Nam Dạ thấy Lục Ảnh Quân cứ đứng im bất động, hàng lông mày nhíu chặt, mắt nhìn chằm chằm màn hình không rời. Sau đó lấy ra trong túi chiếc điện thoại,bấm một dãy số, bắt đầu gọi, đầu dây bên kia rất nhanh đã bắt máy

" Alo..Lục..."

Không đợi người bên kia nói hết câu, đã nghe thấy tiếng Lục Ảnh Quân gầm lên trong điện thoại

" Lập tức gửi định vị chỗ cô ấy qua đây cho tôi"

Đầu dây bên kia vẫn còn đang ngơ ngác, không biết rốt cuộc từ " cô ấy" trong miệng của Lục Ảnh Quân là người nào, thì đã nghe thấy tiếng tắt máy "tút tút"

liền xoay người rời đi, Phí Nam Dạ thấy vậy liền đuổi theo

" Ảnh Quân...cậu đi đâu vậy, còn bữa tối..."

" Không ăn nữa, bây giờ tôi có chút việc, khi khác tôi mời cậu"

" Khoan đã...Ảnh Quân...Ảnh Quân...!

Lục Ảnh Quân không trả lời Phí Nam Dạ, cũng không hề ngoái đầu lại,mà lên xe,nổ máy chạy mất, bỏ lại một mình Phí Nam Dạ giữa trung tâm quảng trường

Khi Lục Ảnh Quân vừa rời đi, thì một chiếc Benley màu đen cũng liền chạy đến, dừng trước mặt Phí Nam Dạ, một người đàn ông cao to, mặc vest đen, đứng trước mặt anh, cung kính,cúi đầu

" Phí thiếu"


Nhìn thấy người đàn ông đang cúi đầu mở cửa xe cho mình, anh hừ lạnh, bước vào

Bên phía Uyển Như lúc này, dưới khán đài đang là một trận hỗn loạn, trước sự nhiệt tình của Trình Minh Triết, mọi ống kính cũng như sự chú ý của tất cả mọi người trong khán đài, đều bắt đầu đổ dồn về phía Uyển Như, khiến cô cảm thấy vô cùng ngượng ngùng và khó xử, vẫn còn đang không biết phải làm sao giữa bầu không khí hỗn loạn này, thì vị MC từ trong cánh gà đã bước ra giúp cô giải vây, có lẽ ở phía hậu đài, chắc cũng bất ngờ trước sự cố ngoài ý muốn này

" Mọi người, chúng ta hãy cùng nhau vỗ tay chúc mừng cho cô gái nhỏ này, đã trở thành vị Fan may mắn nhất của chúng ta ngày hôm nay, được đích thân đại minh tinh Trình Minh Triết tận tay trao quà, đây cũng chính là một phần quà bất ngờ,mà ngày hôm nay đại minh tinh của chúng ta muốn dành cho bạn Fan may mắn nhất"

Dưới khán đài tiếng la hét, kích động càng dữ dội hơn, có lẽ lúc này Trình Minh Triết cũng bắt đầu nhận ra được sự khó xử trên gương mặt của Uyển Như, anh liền lùi ra sau vài bước, giữ khoảng cách với cô, rồi ngẩn đầu vẫy tay chào với tất cả các Fan hâm mộ dưới khán đài, sau đó nhanh chóng quay trở lại sân khấu. Thật ra không phải anh muốn che giấu sự đặc biệt mà anh dành cho cô ở trước mặt mọi người, mà vì bản thân anh là người của công chúng, anh sợ họ sẽ làm cô tổn thương, anh tự trách chính mình vì một phút không kiềm chế được, mà suýt chút nữa anh đã để cô phải trở thành tâm điểm trước sự chú ý và công kích của đám nhà báo và fan hâm mộ. Cũng có lẽ vì hôm nay, khi nhìn thấy cô ngồi dưới khán đài, mĩm cười đáng yêu, vẫy tay với chính mình,giây phút đó, trái tim anh bỗng dưng trở nên rộn ràng lạ thường, một cảm giác mà cho dù là trước đây, có đứng trên đỉnh cao vinh quang của sự nghiệp, anh cũng chưa từng cảm nhận được.

Ngay lúc này, bên ngoài trung tâm nhà hát, một chiếc Ferrari purosangue màu xám, sang trọng, đang từ xa chạy đến với tốc độ rất nhanh, tiếng phanh gấp trước cổng khiến người khác nghe thấy đều phải giật mình, một thân ảnh cao lớn từ trên xe bước xuống, liền trực tiếp tiến thẳng vào cổng nhà hát, nhóm bảo vệ thấy có người đến, vội lập tức đưa tay ngăn lại, lúc này Lục Ảnh Quân với gương mặt đang vô cùng phẫn nộ, đôi mắt anh híp dài đầy vẻ u ám, đưa mắt liếc nhìn bọn họ, khí tức đáng sợ trên người anh toát ra, lana áp, khiến cho giọng điệu của nhóm người bảo vệ cũng trở nên lắp bắp

" Ngài...ngài..."

" Tôi cho các người ba phút, nếu không muốn ngày mai nhà hát này bị sang bằng, thì gọi tổng giám đốc của các người lập tức lăn đến trước mặt của Lục Ảnh Quân tôi"

" Cái gì?...Lục..Lục..."

Lục Ảnh Quân không thèm quan tâm bọn họ, anh ưu nhã đảo mắt nhìn chiếc đồng hồ bạc đắt đỏ trên cánh tay mình

" Các người còn 2 phút, 45 giây"

Tất cả bảo vệ khi nghe thấy tên Lục Ảnh Quân thì đưa mắt nhìn nhau, đều sợ đến mất mật, dù bọn họ chưa từng nhìn thấy diện mạo tổng giám đốc của tập đoàn Lục thị ra sao, trước giờ chỉ toàn nghe qua lời đồn thổi, nhưng với khí chất phi phàm của người đang đứng trước mặt, cùng với chiếc xe mà anh đang lái thì trên cái đất S này, không phải ai cũng có thể..cho nên bọn họ thà giết lầm con hơn bỏ xót, lập tức chạy vào bên trong gọi người


Rất nhanh, liền có người chạy ra, Một lão già mập bụng phệ, cùng với nhân viên trợ lý của hắn, từ đằng xa nhìn thấy Lục Ảnh Quân đã vội vã cúi đầu

" Lục tổng, không biết ngài đại gia quang lâm, tiếp đón có chút chậm trễ, xin ngài thứ lỗi"

Lục Ảnh Quân đôi mắt u ám liếc nhìn ông ta rồi hừ lạnh, bước thẳng vào bên trong

Theo sự chỉ dẫn của nhân viên trợ lý, Lục Ảnh Quân được mời đến phòng khách V.I.P, nhưng anh không đi mà trực tiếp đến thẳng khán đài, nơi mà Trình Minh Triết đang biểu diễn

Phía hậu đài, mọi người đang bận rộn cho buổi biểu diễn, thì đột nhiên nghe thấy tiếng gọi từ phía sau

" Lục tổng, ngài đi chậm một, Lục tổng.. "

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, ngoái đầu nhìn về phía phát ra tiếng gọi, thì thấy một người đàn ông cao lớn, khí chất bất phàm cùng với gương mặt lạnh băng đang sải bước tiến vào, đuổi theo sau chính là Trần tổng, tổng giám đốc của nhà hát và trợ lý của ông ta. Mặc dù bọn họ không biết chính xác, người đàn ông trẻ tuổi đang bước vào kia có thân phận gì, nhưng chỉ cần thông qua cách gọi của Trần tổng, thì dù là ai cũng sẽ nhận ra, địa vị của anh ta không hề tầm thường, huống hồ nơi đây đều là người làm ăn trên thương trường, đầu óc nhạy bén.

Mắt thấy Lục Ảnh Quân đang đến gần, tất cả những người có mặt đều lập tức đứng dậy, cúi đầu cung kính

" Lục tổng"

Lục Ảnh Quân nửa bước chân cũng chưa từng dừng lại, anh cứ thể sải bước tiến thẳng về phía khán đài, nơi mà Uyển Như đang ngồi, có ai biết,mỗi bước chân anh càng gần, thì sự phẫn nộ trong lòng anh càng lớn, ngay cả tiếng gọi ngăn cản phía sau, anh cũng không còn nghe thấy, trong mắt anh, trong tâm trí anh lúc này, chỉ còn nhìn thấy mỗi hình dáng nhỏ bé của cô gái đang ngồi trước mắt anh mà thôi

Dưới khán đài, Uyển Như nhìn thấy từ xa, một thân ảnh khá quen thuộc, đang tiến gần về phía mình, mà gương mặt của người đàn ông đó, khiến cô há hốc, phải dụi mắt đến mấy lần. Không phải là cô không nhận ra anh, mà là cô không tin vào mắt mình, khi nhìn thấy sự xuất hiện của anh


Uyển Như bất ngờ, giật mình, đứng bật dậy, hai mắt mở to ngạc nhiên nhìn Lục Ảnh Quân, anh bước đến trước mặt Uyển Như, nhìn chằm chằm đôi mắt hạnh đang mở to của cô, trong đôi mắt long lanh ấy, lúc này đều là tràn ngập hình bóng của anh. Không đợi Uyển Như nói câu nào anh đã vội vã nắm tay cô, kéo đi

Mọi người dưới khán đài lại một lần nữa nhốn nháo, hỗn loạn, cánh nhà báo thì đồng loạt chĩa máy ảnh về phía Uyển Như, cùng một ngày cùng một thời điểm, cô không thể hiểu nỗi sao bản thân cô lại lắm xui xẻo đến vậy, chẳng phải cô đã rất yên lặng để sống sao

Lúc này, trên sân khấu Trình Minh Triết vẫn đang biểu diễn nhưng một màn vừa rồi cũng lọt vào mắt anh không xót một chút, bài hát vừa kết thúc, đèn sân khấu vừa tắt để chuyển cảnh, Trình Minh Triết liền chạy xuống từ phía cánh gà, đuổi theo, bỏ lại cả một hậu trường đầy phiền phức và náo loạn khiến nhà đài không biết xử lý ra sao, liền cắt phát sóng trực tiếp để giải quyết sự cố

Mà phía bên này Uyển Như cũng đang khổ sở, khi bị Lục Ảnh Quân kéo đi, chân anh thì dài đi lại nhanh, khiến cô đuổi không kịp, tay lại bị anh nắm quá chặt, đau buốt

" Lục tổng, có chuyện gì vậy? sao anh lại đến đây, công ty xảy ra chuyện gì sao?... Lục tổng,anh đi chậm thôi, tay tôi đau..Lục tổng"

Lục Ảnh Quân vẫn chưa nguôi giận, như không nghe thấy lời Uyển Như nói, anh vẫn kéo tay cô, sải bước về phía cổng

Trình Minh Triết vẫn đang ở phía sau, đuổi theo, gọi lớn

" Giai Kỳ"

Trình Minh Triết không biết tại sao khi đứng trên sân khấu nhìn thấy Uyển Như bị người đàn ông khác, nắm tay kéo đi, trái tim anh chợt nhói lên, anh cảm thấy sợ hãi, hình ảnh đó giống như một cơn ác mộng, khiến anh có cảm giác, người đàn ông đó sẽ vĩnh viễn kéo cô ra khỏi cuộc đời của anh vậy,

Hai tiếng gọi " Giai Kỳ" của Trình Minh Triết làm cho bước chân của Lục Ảnh Quân đột nhiên dừng lại, khiến cho Uyển Như ở phía sau cũng bị bất ngờ,mũi đụng trúng vào lưng anh

Lục Ảnh Quân xoay người, nhìn chằm chằm người đàn ông đang đuổi theo, anh liếc mắt nhìn Uyển Như, nghiến răng nghiến lợi

" Giai Kỳ sao? gọi thân mật đến vậy!"

Trình Minh Triết đuổi đến trước mặt Lục Ảnh Quân, đảo mắt nhìn Uyển Như rồi đối diện với ánh mắt đầy lạnh lẽo của Lục Ảnh Quân


" Đã gặp qua, anh là tổng giám đốc của tập đoàn Lục thị Lục Ảnh Quân"

Lục Ảnh Quân vẫn đứng im, không hề đáp trả

Trình Minh Triết thấy Lục Ảnh Quân không trả lời, đưa tay đến trước mặt anh, ngỏ ý chào hỏi

" Tôi là Trình Minh Triết, là bạn của Giai Kỳ"

Hai tiếng " Giai Kỳ" phát ra từ trong miệng Trình Minh Triết, khiến Lục Ảnh Quân cảm thấy vô cùng chói tai, chân mày anh dính chặt, hàn khí trên người anh toát ra khiến nhiệt độ xung quanh trở nên lạnh hơn vài phần.

Bàn tay nắm tay Uyển Như càng siết chặt, anh xoay người kéo cô định rời đi, thì cánh tay còn lại của Uyển Như liền bị Trình Minh Triết kéo lại

" Khoan đã, anh không thể đưa cô ấy đi, hôm nay cô ấy là khách mời của Trình Minh Triết tôi"

Mắt thấy cánh tay của Uyển Như bị Trình Minh Triết nắm lấy, lửa giận trong người Lục Ảnh Quân liền như ngọn núi lửa lớn phun trào, bất giác không kìm chế được,anh đưa tay đấm thẳng vào mặt Trình Minh Triết, khiến Trình Minh Triết ngã xuống đất, khóe miệng chảy máu

" Minh Triết.."

Uyển Như thấy miệng Trình Minh Triết chảy máu, liền sợ hãi, hét lên, vội chạy đến định đỡ anh ta dậy, còn chưa đi được nửa bước, thì đã bị Lục Ảnh Quân kéo lại ôm chặt cô vào lồng ngực, ánh mắt như trăm ngàn mũi đao bắn thẳng về phía Trình Minh Triết, nhếch khóe môi

" Tôi nói cho cậu biết, Tiểu Kỳ là khách mời của Trình Minh Triết cậu, nhưng cô ấy lại là người phụ nữ là Lục Ảnh Quân tôi"

Một câu nói của Lục Ảnh Quân không chỉ khiến cho Trình Minh Triết bất ngờ mà cả Uyển Như cũng bất ngờ, cô không biết từ lúc nào mà bản thân cô lại trở thành người phụ nữ của Lục Ảnh Quân anh rồi!

Nói rồi Lục Ảnh Quân kéo tay Uyển Như rời đi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận