Năm ấy hoa nở

Đó là một ngày đông ấm áp.
Tôi vừa về quê hưởng thụ kỳ nghỉ tết rồi quay lại trường.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về anh là “thằng nhóc này ngon trai đấy, năm ba hay năm bốn nhỉ”. Tôi nhỏ giọng hỏi cô, anh ấy là ai, có phải bạn làm thêm mới không, trước đây hay thấy ra ra vào vào. Và nhận được câu trả lời làm tôi rất hoang mang.
"Cậu ấy là nhân viên mới, đến cũng hơn ba tháng rồi, em đang mơ à?".

Ba tháng.....
Truyện bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ tác giả có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một tuần tôi đến văn phòng khoảng mười lăm tiếng. Trừ đi một tháng tôi về quê thì ít nhất cũng gặp nhau không dưới 2 tháng, sao tôi không có ấn tượng gì về vị nhân viên mới này vậy? Là anh ấy quá trẻ làm tôi nhầm thành học sinh hay tôi bị vấn đề tâm sinh lý, không ấn tượng với trai đẹp?. Nghiêm túc kiểm điểm bản thân!
"Thầy ấy tên gì vậy cô?".

Cô nhìn tôi như kiểu: bây bỏ quên não ở quê rồi à? Xong gọi anh ấy tới, chỉ vô mặt tôi bảo.
"Đến giờ nó vẫn chưa biết tên em".
Anh nhìn tôi, khẽ mỉm cười, khóe miệng hằn xuống hai hạt gạo. Hình như mùa đông năm nay có vẻ ấm áp hơn năm ngoái.
Thầy tên là ...
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận