Năm 17 Tuổi Tôi Đã Buông Tay

1.

Lục Tư Hoài đồng ý thi lại là do mẹ anh ta hết sức khuyên bảo mà được. Bà ấy luôn lấy cớ rằng, hãy thi vào đại học mà Sở Ý đang học, 4 năm chắc chắn có thể theo đuổi lại được tiểu thanh mai của anh ta.

Lục Tư Hoài cũng tin vào điều đó. Kiến thức của anh ta vốn đã vững, sau lần thi lại này thành tích có thể vào được các trường top đầu. Thế nhưng nghĩ cũng không nghĩ, Lục Tư Hoài điền nguyện vọng vào thẳng trường mà Sở Ý đang theo học.

Lần nữa gặp lại Sở Ý là buổi đại hội tân sinh viên của các câu lạc bộ. Sở Ý là trưởng ban câu lạc bộ, thế nên vị trí ngồi cũng ở hàng đại biểu, bên cạnh còn có một chàng trai khó ưa. Khoảng cách giữa hai người đã vượt quá khoảng cách an toàn giữa những người bạn bình thường. Những lời rỉ tai thì thầm trò chuyện không thường xuyên, bầu không khí ái muội mà bất cứ ai để ý cũng sẽ nhận ra được đó làm cho Lục Tư Hoài rất khó chịu. Thế nên tối đó Lục Tư Hoài đã dò hỏi toà kí túc của Sở Ý, đợi ở đó hơn 2 tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng thấy cô xuất hiện.

"Sở Ý!"

Sở Ý dừng bước, quay đầu lại, ánh mắt tràn ngập cảnh giác.

“Anh thi vào trường của tôi rồi?”

Lục Tư Hoài thản nhiên “ừ” một tiếng, ánh mắt nhìn vào cô gái một cách chăm chú. Nhìn đến nỗi lòng Sở Ý hơi sợ hãi mới mở miệng hỏi:

“Hôm nay lúc đại hội, bạn nam ngồi bên cạnh em là ai?”

Giọng nói trầm ấm của Lục Tư Hoài kết hợp với hoàn cảnh tối nay thế nhưng lại tạo thành một không khí lạnh lẽo.

“Bạn trai của em à?”


Sở Ý bình tĩnh trở lại, đáp:

“Không liên quan đến anh. Còn nữa, Lục Tư Hoài, anh đừng đến quấy rầy tôi nữa. Anh đã thành niên rồi, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể báo cảnh sát, tố anh tội quấy rối.”

Lục Tư Hoài hơi choáng váng trước những lời nói tàm nhẫn của cô. Thế nhưng anh ta vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi.

“Y Y, em đừng đề phòng anh như vậy.”

Sở Ý không muốn tiếp chuyện anh ta thêm nữa, bèn bỏ qua anh ta mà trực tiếp rời đi.

Lục Tư Hoài lặng lẽ đứng tại đó, không cảm thấy tức giận khi bị phớt lờ như vậy. Anh ta cũng không ngắn Sở Ý lại, chỉ dùng giọng nói nhỏ chỉ đủ cho cô nghe thấy.

“Anh sẽ không làm tổn thương em nữa đâu…”

2.

Lục Tư Hoài đã chọn câu lạc bộ của Sở Ý. Sở Ý từ lần đầu nhìn thấy anh ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi.

Buổi tụ tập đầu tiên của cậu lạc bộ, Lục Tư Hoài ngồi đối diện cô. Sở Ý day day thái dương, thở dài mệt mỏi.

“Không khỏe à?”

Giang Trí Dã ngồi bên cạnh cô ấy, quay sang hỏi. Sở Ý không trả lời, chỉ lắc lắc đầu.

Có lẽ do ánh mắt của Lục Tư Hoài quá nóng bỏng làm cho Giang Trí Dã cũng chú ý đến rồi. Hai người bốn mắt chạm nhau, kịch liệt như sắp nổ tung. Thấy bầu không khí có chút khó xử, một trưởng ban khác tình cờ bắt gặp ánh mắt cả Lục Tư Hoài đang nhìn về phía Sở Ý, liền lên tiếng pha trò:

“Lục Tư Hoài đúng là tinh tường nha, vừa đến đã chú ý ngay đến trưởng ban xinh nhất câu lạc bộ chúng ta rồi. Lại còn nhìn không chớp mắt nữa, chắc không phải là nhất kiến chung tình* đó chứ?”

(*Nhất kiến chung tình: Yêu từ cái nhìn đầu tiên)

Mọi người muốn xem náo nhiệt, bắt đầu la ó. Chỉ có Sở Ý và Giang Trí Dã là khác, sắc mặt của người này còn khó coi hơi người kia.

Lục Tư Hoài vẫn nhìn chằm chằm Sở Ý, nghiêm túc nói:

“Không phải nhất kiến chung tình.”


Sở Ý thở phào nhẹ nhõm.

“Tôi và Sở Ý quen biết nhau nhiều năm rồi, còn đã từng có hôn ước nữa.”

Một câu nói của anh ta như sét đánh giữa trời quang, dọa cho cả phòng bao sững sờ mất vài giây. Ngay sau đó lại bắt đầu có những lời trêu chọc vang lên:

“Hoá ra là thanh mai trúc mã nha~”

“Sở trưởng ban à, cậu cũng quá đáng nha, nhắc cũng chả nhắc với tụi này câu nào.”

Sở Ý bị Lục Tư Hoài chọc cho phát điên, đang định nói gì đó thì Giang Trí Dã ngồi bên cạnh đã nói:

“Đàn em à, cậu cũng đã nói, chỉ là đã từng mà thôi.”

Anh ngước mắt lên, giọng nói thờ ơ.

“Tức là gì, là hai người bây giờ không còn quan hệ gì cả.”

Nhìn thấy sắc mặt Lục Tư Hoài lập tức sa sầm xuống, anh nhướn mày, tiếp tuc hỏi:

“Tôi nói sai sao?”

“Không sai.” - Sở Ý tiếp lời.

“Là do người lớn trong nhà trêu nhau thôi, không tính là thanh mai trúc mã gì cả.”


Những người quen Sở Ý chưa từng thấy cô có thái độ như thế này ở nơi công cộng, có thể nhìn ra được mối quan hệ của cô và Lục Tư Hoài thật sự rất tệ. Lục Tư Hoài sau khi nghe những lời này của Sở Ý thì liền cụp mắt xuống cười chua xót, nhưng cũng không phủ nhận.

Sau đó, không biết ai lại mở ra một chủ đề khác, gạt đi cái chủ đề ngượng ngùng này. Không khí một lần nữa lại náo nhiệt trở lại, có người sau khi đã say khướt đề nghị chơi game.

"Chơi bốc bài poker đi, ai bốc trùng một số điểm thì phải cùng nhau ăn một thanh socola."

"Vừa hay tôi có mang socola đây."

Không ai có ý kiến gì cả, Sở Ý cũng chỉ tham gia với ý nghĩ không muốn làm cho mọi người mất hứng mà thôi. Thế nhưng khi cô và Giang Trí Dã bốc cùng một số 7, thì cô không thể không hoài nghi rằng dạo gần đây sao Thủy nghịch hành hả?

Không khí yên tĩnh đến mức quỷ dị. Vừa giải quyết xong việc giữa Sở Ý và Lục Tư Hoài, giờ lại lòi ra thêm anh bạn trai tin đồn Giang Trí Dã này nữa. Đúng là kiếp nạn thứ 82 mà!

(Câu gốc là "修罗场 buff 叠满" là một câu trending vần điệu ý chỉ vận xui đến dồn dập)

Sở Ý đang giằng co giữa việc từ chối và chơi hết mình thì Lục Tư Hoài đã làm ngắt quãng buổi chơi, đồng thời quyết định thay cho Sở Ý luôn. Chỉ nghe thấy một tiếng ly vỡ, bất ngờ thu hút sự chú ý của mọi người. Ly rượu trong tay Lục Tư Hoài vô tình bị vỡ do thủy tinh quá mỏng, máu chảy dọc theo kẽ tay.

"Có chuyện gì vậy Tiểu Lục, không sao chứ?"

"Đi thôi đi thôi, tạm thời không ăn nữa, đưa cậu đi xử lý vết thương trước đã."

Lục Tư Hoài và Sở Ý nhìn nhau giữa đám đông hỗn loạn. Nhưng cô ấy từ đầu đến cuối cũng không đứng dậy, ánh mắt bình tĩnh của cô cuối cùng cũng làm anh ta nhận ra rằng: Cô thật sự coi anh ta như một người xa lạ, không có chút để tâm nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận