Nalu love story: Tìm yêu thương

Natsu đã vào phòng cấp cứu rất lâu
Lucy ở ngoài đứng ngồi không yên, sốt ruột lo lắng
Thời gian từ từ mà trôi qua
Lucy vẫn ngồi trước cửa phòng cấp cứu để đợi Natsu.......
1 tiếng
2 tiếng
Trôi qua............
Cuối cùng thì cánh cửa phòng cấp cứu cũng mở ra
Cô y tá cầm tài liệu trên tay và gọi........
- Người thân của bệnh nhân Natsu Heartfilia có ở đây không- Y tá kêu lớn
- Có, tôi đây, cậu ấy sao rồi- Lucy chạy đến hỏi
- Cô là vợ của anh chàng đẹp trai đó hả- Y tá hỏi
- Ơ.... Tôi.......không phải- Lucy ngạc nhiên nói
- Vậy cô không phải người thân của cậu ta hả, nếu không phải thì tôi đi tìm người thân của cậu ấy- Y tá hỏi tiếp
Hết cách Lucy nhận đại, chứ biết sao giờ......
- Ơ... tôi là người thân của cậu ấy- Lucy lên tiếng
- Vậy hả, cô à chồng cô hiện tại đang hôn mê- Y tá nói
- Cậy ấy có sao không chị- Lucy lo lắng hỏi
- À, chồng cô chị bị xay xát nhẹ ngoài da với nhưng vết thương bầm – Y tá chậm rãi nói
- Dạ, còn gì không chị- Lucy hỏi tiếp
- Nhưng vết thương ở chân khá nặng, chồng cô bị gãy ống quyển, hiện tại thì bác sĩ đã băng bột cho cậu ấy rồi, trong 1 tuần thì cậu ấy sẽ đi được và 1 tháng thì mới lành hẳn – Y tá giải thích
- Dạ, cám ơn chị- Lucy lễ phép nói
- Chồng cô cần ở lại bệnh viện khoảng 1 tuần đề bác sĩ theo dõi- Y tá nói

- Dạ, cám ơn, tôi biết rồi- Lucy giảm bớt lo lắng nói
- Có chồng đẹp trai vậy mà không biết giữ- Y tá cười nói
- Dạ, chị... em..- Lucy chẳng biết nói gì
- Thôi tôi có việc rồi, đi đây- Y tá tạm biệt Lucy
Lucy nhẹ nhõm ngồi dựa vào ghế
Nãy giờ cô y ta cứ luôn miệng chồng cô chồng cô làm Lucy đỏ mặt, tim đập loạn nhịp........
Sau khi phòng cấp cứu Natsu được đưa xuống phòng bệnh vip
Lucy thấy Natsu nằm hôn mê trên giường nên cô chạy về nhà để thay đồ
Vì bộ đồ của cô dính toàn máu, trông rất bẩn......
-----------------------------------------------------
Trên đường về, Lucy cảm thấy ngày mai có lẽ cô không đi học được nên cô vội vã gọi điện cho Erza
Tút....... Tút.........tút
-[ Alo, Erza nghe đây ]
- Erza hả?? mình Lucy nè, cậu giúp mình một việc được không- Lucy năn nỉ
-[ Hả, có chuyện gì]
- Ngày mai mình có việc bận nên không thể đi học được, cậu xin phép cô cho mình nghỉ 1 ngày nha- Lucy kể
-[ Cậu bận gì hay là bị bệnh, có sao không ]
- Không, mình không bị gì cả, mình bận phải chăm sóc người khác- Lucy nói
- [ Ừ làm hết hồn, ngày mai mình xin phép cho]
- Còn 1 việc nữa.....- Lucy ráng nói
- [ Còn chuyện gì nữa hả??]
- Mỗi sáng mình thường đi học với một bạn gái có mái tóc màu xanh dương và bị mù, ngày mai cậu có thể đứng trước cổng trường đợi và dẫn bạn ấy lên lớp không??- Lucy ái ngại nói
- [ Ừ, để mình giúp cho]
- Cám ơn cậu nhiều lắm, Erza dễ thương quá, mà cô gái ấy tên Juvia nhé – Lucy thẳng thắn
- [ Ồ, mình biết rồi, tạm biệt cậu]
- Xin lỗi vì tối rồi còn làm phiền cậu- Lucy hối lỗi
- [ Không có gì đâu, bye cậu ]
- Bye- Lucy vui vẻ nói
------------------------------------------------------------
Sau khi thay đồ xong, Lucy liền chạy đến bệnh viện thăm Natsu
Vào phòng thì thấy Natsu vẫn hôn mê
Lucy ngồi ghế nhìn Natsu lúc ngủ
Khi Natsu ngủ trông y như con nít vậy, nhìn rất dễ thương, lúc anh ngủ khuôn mặt không có những nếp nhăn trong lúc nói chuyện với Lucy, không kiêu ngạo như lúc ở quán Bar và không thê thảm như lúc anh bị đánh..
Lucy nhìn mãi nhìn mãi cái vẻ mặt hồn nhiên ấy, giá như lúc nào anh cũng vậy thì chắc Lucy yêu mất.........
Mãi lo suy nghĩ, Lucy thiếp đi lúc nào mà không hay
--------------------------------------------
Sáng, tại bệnh viện
Natsu từ từ mở mắt ra sau cuộc yên giấc dài...
Ngón tay anh khẽ cử động
Cả bàn tay của anh đang tê liệt vì bị Lucy xem như gối nằm và ngủ ngon lành từ tối hôm qua

Anh định xoay người ngồi dậy nhưng toàn thân đau nhức, cái chân thì bị bó bột
Cái giường cứ rung rinh làm Lucy thức giấc, ngồi bật dậy
- Cậu tỉnh rồi hả - Lucy vui mừng nói
Natsu đưa mắt nhìn mặt Lucy và....
- Cô là ai- Natsu hỏi
- Hả, cậu không nhớ tôi hả - Lucy ngạc nhiên
- Không hề nhớ- Natsu tuyệt tình nói
- Tôi là cô lớp phó bị cậu lừa dối và cho cả lớp cười 1 trận vào mặt tôi, .........- Lucy kể hết những gì Natsu gây ra cho cô
- Lucy- Natsu nói
- Ừm, đúng rồi, cậu biết tên tôi hả- Lucy ngạc nhiên hỏi
- Cái con nhỏ đáng ghét- Natsu thản nhiên nói
- Tôi là người cứu cậu đấy, đáng lẽ cậu phải biết mang ơn chứ- Lucy tức giận
- Ờ- Natsu nói
- Cái cậu này- Lucy cáu
-........- Natsu im lặng
- Này, nhà cậu ở đâu, người thân của cậu nữa- Lucy hỏi
- Không có, không biết- Natsu bình tỉnh nói
- Thế cậu từ đâu chui ra vậy hả- Lucy bực mình
-......- Natsu vẫn im lặng
- Này, nếu cậu không nói thì ai sẽ chăm sóc cậu đây, tôi còn việc của tôi đấy- Lucy nói tiếp
- Không biết, không cần – Natsu nói
- Cậu là đại thiếu gia chỉ cần gọi một cái là có hàng tá người vào đây chăm sóc cậu, bộ tưởng tôi không biết hả- Lucy nói
- Ừ, thì sao – Natsu thản nhiên nói
- Rốt cục là nhà cậu ở đâu, nếu vậy thì cho số điện thoại để tôi điện cho người nhà của cậu- Lucy mất kiên nhẫn
- Tôi đã bảo là không cần mà- tới lượt Natsu cáu
- Cậu làm tôi bực rồi đấy, hỏi gì cũng không cần và không biết- Lucy cũng tức giận
- Tôi không cần- Natsu vẫn cứng giọng
- Cậu bị gì thế tôi đã cứu cậu mà cậu đối xử với tôi như vậy là sao- Lucy kể

- Tôi không cần, cô biến đi- Natsu quát thẳng vào mặt Lucy
Lucy cảm thấy mình bị xem thường, nắm chặt tay, tim thắt lại trong đau khổ, vội chạy ra ngoài
Đứng ngoài cửa, Lucy nghẹn ngào bật khóc, tại sao lại có con người như vậy
Nổi đau khi bị xem thường chợt ùa về trong kí ức của Lucy, vì khi còn nhỏ nhà Lucy rất nghèo, mẹ cố gắng đi làm lo cho cô, Lucy thường bị bạn bè khinh thường, người ngoài thì bảo cô là con nhỏ nghèo nàn không cha
Cố gắng vượt qua những khinh thường đó, Lucy từ từ lớn lên trong vòng tay ấm áp của mẹ nhưng hôm nay cái kí ức đó lại trở về với cô
Lucy ngồi bệt xuống đất mà khóc, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống đất, nghẹn ngào mà đau xót....
Natsu ngồi trên giường, cảm thấy có chút hối tiếc vì đã nặng lời với Lucy
-----------------------------------------------
Khoảng nửa tiếng sau
Natsu đang cố với tay tới để lấy ly nước trên bàn nhưng không được, cái chân bị như vậy nên anh nhúc nhích không nổi
Lucy mở cửa bước vào, cúi đầu che đi đôi mắt, trên tay cầm hộp cháo nóng hổi, nhìn thấy Natsu đang muốn uống nước...
Lucy nhanh chóng đưa tay lấy ly nước cho Natsu nhưng không nhìn mặt anh, Natsu khó hiểu lên tiếng
- Cô vẫn còn ở đây à- Mặc dù thấy có lỗi nhưng Natsu vẫn nói
-......- Lucy cúi mặt im lặng
- Sao cô không trả lời, tôi cho cô 5 giây để nói- Natsu ra lệnh
-........- Lucy vẫn im lặng
- Cô điếc hả, nghe tôi nói không- Natsu tức giận
-........- Lucy cúi mặt
Cô đang mở hộp cháo ra và thổi nguội cho anh, Lucy vẫn cứ cúi đầu làm, mặc kệ Natsu đang nói gì và làm gì.....
Natsu thấy thái độ của Lucy bây giờ làm anh bực mình, từ trước tới giờ ai mà làm trái với lệnh của anh thì hậu quả người đó nhận được không nhỏ.....
Mất kiên nhẫn, Natsu chòm người kéo tay Lucy quay mặt qua......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận