---
Nếu như chẳng phải cố chấp chỉ yêu một người con trai, có lẽ tôi sẽ vui vẻ hơn nhiều. Yêu là một loại gánh nặng.
Có đôi khi một người biến mất, cả thế giới như cũng thay đổi thiếu vắng đi.
Thời gian giống như tên trộm tài ba, lặng lẽ lấy đi mọi thứ mà bạn không hay biết, chẳng hạn như sự cô đơn, suy nghĩ và chờ đợi.
---
Bước đi thật trống trải, cô quạnh biết nhường nào, quay lưng lại với những gì đôi ta đã có, trở về như thuở ban đầu... lại làm bạn tốt của nhau.
Lisanna trong đầu chẳng còn có những ý nghĩ hay bất kì cảm xúc lắng đọng trong tim, đôi mi rũ xuống yếu ớt. Phải chăng, như vậy có nghĩa là chấm hết tất cả, cô phải cười người mà cô không thích hay sao?
Miệng thì nói vẫn ổn, nhưng bây giờ lại đau đớn hơn ai khác, còn cách nào nữa không, để có thể níu anh quay lại?
Anh thật sự muốn em phải ngậm đắng nuốt cay bên người con trai khác suốt đời sao, Natsu?
- Này, cô nhóc hậu đậu.
Đang miên man với những dòng cảm xúc, một thứ âm thanh trầm ấm đánh thức Lisanna.
Cô ngạc nhiên quay đầu, đôi mắt long lanh không chớp nhìn người con trai trước mặt.
- Anh... Loki.
- Tiểu thư có vẻ buồn khi xa cách một người con trai, có muốn nhảy với tôi để dịu bớt đi không? - Loki ăn mặc lịch lãm như một quý ông, cúi gập người mời chào Lisanna.
Chẳng có lí do gì để từ chối cả, dù sao Loki cũng sắp là anh chồng tương lai của cô, như thế này là làm thân.
Nghĩ thế, Lisanna nhẹ nhàng đặt bàn tay xinh xắn lên bàn tay anh. Rồi cả hai cùng chìm vào dòng nhạc khiêu vũ với nhau.
Lisanna khẽ nhìn Natsu, anh và Lucy đang khiêu vũ với nhau, nhưng nhìn Lucy trông có vẻ không được vui cho lắm, hậm hực nhìn Natsu...
Là người khác nhìn vào sẽ thấy họ giống như một cặp đôi đáng yêu, nhưng cô không thể nào nghĩ như vậy được, là vì cô quá ích kỉ?
- Đấy là người em thích ư? Có vẻ như cậu ta đã có ý trung nhân thì phải?
- ...
- Xin lỗi nha, anh không nên nói vậy. - Loki thấy lời nói của mình có phần quá thật thà nên vội bào chữa.
- Không sao đâu, em cũng biết điều đó mà. - Lisanna vội lắc đầu giải tỏa không khis căng thẳng.
- Biết thì biết, nhưng mà vẫn rất đau lòng.
- Anh nói chuyện cứ như là người từng trải vậy.
- Xem phim Hàn Quốc, đọc tiểu thuyết nhiều quá bị nhiễm thôi em à.
Lisanna ánh mắt tròn xoe nhìn anh, không ngờ anh như thế này mà cũng đa sầu đa cảm phết đấy chứ.
- Em thật sự không muốn nhắc tới chuyện này nữa. - Lisanna mệt mỏi nói.
- Chúng ta đi uống chút gì đó không.
- Cũng được, đi thôi. - Loki không dám tò mò thêm liền đổi sang chủ đề khác.
Lisanna chợt mở mắt, ngắm nhìn thứ đầu tiên mình thấy được... là trần nhà. Cô lấy tay đặt lên trán, chắc tại tối qua cô uống hơi nhiều, bây giờ cô cảm thấy toàn thân thể không muốn cử động.
Chuyển ánh mắt sang bên phải, chợt nhận ra thứ gì đó đang cục cựa. Cô bàng hoàng bật dậy.
Trước mặt Lisanna, Loki quần áo xộc xệch đang nằm ngủ rất ngon lành, miệng anh còn chảy cả ke nữa. Anh lấy tay gãi gãi khuôn mặt buồn cười của mình, mơ đôi mắt nhìn Lisanna.
Cả hai nhìn nhau không nói gì, đúng được khoảng năm giây sau thì...
- AAA sao anh lại ở đây chứ. - Lisanna hét lên một tiếng rõ to.
- Cái này anh hỏi em mới đúng, đây là phòng anh mà.
Rốt cuộc chuyện này là sao, cô và anh đã như thế nào vậy???? Đúng lúc đó, cánh cửa phòng mở ra, Shindo cùng bao nhiêu người khác bước vào trong. Có cả Natsu, Lucy, toàn bộ khách của buổi tiệc bước vào, bây giờ đã là 12 giờ đêm.
- Cô Lisanna, cô hãy để chúng tôi dìu cô về phòng, nếu không cậu chủ sẽ trách mắng chúng tôi mất. - Cả đám vễ sĩ đi theo Lisanna lo lắng khi cô nàng mất thăng bằng tựa người vào vách.
- Để tôi một mình, tôi muốn tự đi, mấy người không cần quan tâm. - Lisanna bướng bỉnh cãi lại.
- Nhưng...
- Tôi nói đi hết đi. - Lisanna quát.
- Phải làm sao bây giờ, cậu chủ dặn là phải đưa cô Lisanna về phòng cậu, cứ thế này chúng ta sẽ bị đuổi việc mất.
Trong khi bọn họ đang còn tranh luận thì Lisanna đã tự nhiên xông vào một phòng và khóa cửa lại. Đến khi bọn họ bình tĩnh đã không thấy Lisanna đâu.
Còn Lisanna, cứ ngỡ đây là phòng mình nên rất ung dung đi đến chiếc giường êm ái đánh giấc ngon lành.
Bọn vệ sĩ chạy đi thông báo cho Shindo biết, nhưng chúng chưa kịp chạy đến cửa lớn ra ngoài đã gặp một cô gái đẹp say đắm lòng người.
Cô có vẻ như cô đang tìm thứ gì đó.
- Cô đang làm gì ở đây vậy? - Đám vệ sĩ nhao nhao đi đến chỗ Lucy.
Lucy đưa đôi mắt mị hoặc nhìn bọn họ khiến tim ai cũng muốn rụng rời.
- Tôi làm rơi khuyên tai ở đâu đây, nhưng chỗ này thật khó tìm, các anh có thể giúp tôi chứ.
- À vâng, tất nhiên rồi.
Thế là cả bọn lao đầu vào tìm kiếm giúp người đẹp mà không để ý rằng... trên vành tai của cô chẳng có một chiếc khuyên tai còn lại.
Shindo lo nhậu nhẹt cùng đám bạn tới khuya, hầu lớn khách mời là những người bạn trong lớp, họ đều xin phép ở lại đây qua đêm.
Vì biệt thự nơi đây có thể nói là một khách sạn lớn.
Tất cả đều nằm trong kế hoạch của Shindo, anh dự định rằng giữ họ lại làm nhân chứng rằng anh và Lisanna thật sự sẽ phải tổ chức đám cưới bằng cách gài bẫy cô, nhưng anh sẽ không ngờ rằng, có người sẽ phá hỏng âm mưu đó.
- Cậu chủ...
Sau cả mấy tiếng đồng hồ mê muội tìm kiếm thứ không có thực cho Lucy, bọn chúng cũng quay lại...
- Có chuyện gì để sau đi. - Shindo phớt lờ bọn chúng.
- Nhưng cô Lisanna....
Nghe đến cái tên ấy, Shindo quay lại nhìn thuộc hạ.
- Lisanna làm sao?
- Cô chủ đã biến mất rồi ạ. Chúng tôi đã tìm khắp nơi nhưng không thấy cổ đâu hết, nhưng vẫn còn một phòng mà chúng tôi không dám vào, phòng của cậu cả.
- Cái gì????
- Lucy nãy giờ em đi đâu vậy. - Natsu bực mình hỏi.
- Anh nói gì cơ, nãy giờ em vẫn ở đây với anh đó thôi. - Lucy nở nụ cười nhẹ nhàng nhìn Natsu.
- Ờ, phải rồi ha. - Natsu cảm thấy có cái gì đó là lạ nhưng rất mơ hồ không thể hiểu.
Mà kí ức của anh nãy giờ trong như một giấc mơ vậy.
Khách mời nghe được chuyện gì đó không ổn từ Shindo lập tức tá hỏa đi tìm. Cuối cùng...
-Em....- Shindo mặt đỏ bừng bừng vì tức giận nhìn Lisanna, chưa bao giờ anh cảm thấy bẽ mặt như ngày hôm nay.
- Em đừng hiểu lầm Shindo, chẳng có chuyện gì xảy ra hết. - Loki trấn an Shindo.
- Anh im đi... còn cô... cô là loại gì vậy ả, không thích tôi thì cô nói thẳng ra luôn đi, có cần phải dùng hạ sách này không?
- Tôi... tôi không biết gì hết... các người đừng nói nữa. - Lisanna ngồi sụp xuống đất, tay bịt tai lại.
Nói rồi cô nhanh chóng chạy ra khỏi đám người nhôn nhào xì xầm.
Vì vụ việc vừa qua mà bên nhà Shindo đã hủy hôn với Lisanna, mặc dù Loki và Lisanna chỉ là do quá chén mà nằm cạnh nhau, chứ thực chất giữa hai người họ vẫn chưa xảy ra chuyện vượt quá giới hạn.
Bố của Loki rất tức giận, ngay buổi tối đính hôn mà lại xảy ra cơ sự như vậy. Ông Strauss cũng không kìm chế được trút hết lên đầu Lisanna, biến cô thành một cô gái đáng thương.
Thật ra tất cả mọi người không ai nghĩ rằng chuyện đó là đáng làm lớn, chỉ là vô tình mà thôi, nhưng vì bên nhà Shindo lại không chấp nhận.
---
Lisanna đi trên đường, mơ màng chẳng thèm để ý đền ai xung quanh, vì nhà bên đó mà bây giờ cô mới chẳng dám gặp ai lúc này.
Rảo bước trên đường, đèn đỏ đã lên, cô đi ngang qua vạch kẻ đường
"Lisanna, dù cho tôi có như thế nào cô vân nhất quyết không muốn cùng tôi sao, hết natsu rồi đến anh hai tôi, cô dùng đủ thủ đoạn để rời xa tôi, nhưng cô đừng có mơ, tôi không có được cô thì cô cũng đừng hòng ở bên cạnh người khác."
Chiếc xe lao đến bất chấp tất cả để đụng vào cô gái ấy.
Rầm...
---
- Mau đưa bệnh nhân vào phòng đặc biệt, mất máu quá nhiều.
Dòng người mặc áo blu trắng vội vã làm công việc thường ngày của họ.
Cô gái đang nằm trên chiếc giường đẩy trông thật bất lực, máu túa ra quá nhiều làm vấy bẩn mái tóc tuyệt đẹp của cô.
Cô sẽ chết sao?
Tiếng bước chân vang vọng bên dãy hành lang, Natsu thở dốc đứng ngoài chờ đợi, cầu nguyện cho Lisanna được bình an vô sự.
Lucy tựa lưng vào tường, trông khuôn mặt cô chẳng có tí cảm xúc nào hết, như mình đang phải trông nom một người dưng chưa hề quen biết.
Đôi tay Natsu đan chặt lại với nhau, trông anh như đang rất lo lắng.
- Không sao đâu, Lisanna đã rất may mắn, cô ấy nhất định sẽ vượt qua thôi.
Khi chiếc xe của Shindo lao tới Lisanna, nếu như bình thương với tốc độ đó cô đã chết luôn tại đó, nhưng không hiểu là ông trời có thương xót cô hay không.
Một chiếc xe tải mất lái vô tình đâm vào xe của Shindo, Lisanna sự va chạm của ai chiếc xe mà hất văng ra xa, mọi ngời cùng nhau gọi xe cấp cứu cho cô.
Còn Shindo ư, con người ấy không đáng để được sống nữa, cậu ấy cũng đã được đưa vào bệnh viện, nhưng số phận cậu ấy sẽ ra sao, khó có ai mà biết được.
Cánh cửa mở ra, ngay lập tức, Natsu chạy tới hỏi thăm bác sĩ.
- Cô ấy không sao chứ.
- Rất may, cô ấy chỉ bị chấn thương ngoài, không ảnh hưởng gì đến sọ não. Chỉ cần ngủ vài tiếng nữa có thể sẽ tỉnh lại.
- Cảm ơn ông rất nhiều-Natsu rối rít cảm ơn.
Còn bên phòng kia, Shindo cũng đang phải đấu tranh với sự sống, nhưng đáng tiếc nó không dành cho cậu.
Cả nhà Lisanna bên Mỹ đã được thông báo về tình trạng của Lisanna lúc này, cả nhà họ đều thở phào nhẹ nhõm khi biết con gái mình vẫn ổn. Dự định là ngày mai họ sẽ trở lại Nhật Bản để thăm Lisanna.
Natsu bước vào phòng bệnh nhân, có vẻ cô đã tỉnh sau vài ngày miên man trong giấc ngủ.
- Cậu tỉnh rồi hả? Bác sĩ nói rằng cậu có thể tỉnh sau vài giờ nhưng lâu quá chưa thấy cậu tỉnh lại làm tớ lo chết đi được.
Lisanna như một con người vô cảm nhìn Natsu.
Anh thấy không được ổn liền quay qua hỏi cô.
- Đừng nói là cậu không nhớ tớ đó nha. - Nghĩ vậy anh liền đến gần cô dò xét.
Natsu vừa ngồi bên giường bệnh đã bị Lisanna ôm chầm lấy. Anh giật mình, đưa tay vỗ về cô.
- Natsu, cậu là người đầu tiên tớ nhìn thấy khi tỉnh dậy, cậu có biết tớ vui thế nào không?
- Lisanna, cậu ổn chứ?
Giọt nước mắt lăn xuống đôi môi tái nhợt, Lisanna dụi đầu vào bờ vai của Natsu.
- Tớ... tớ đã mơ thấy mình đã chết, không còn thở nữa, một cái xác lạnh tanh đang nằm trong phòng, còn cậu, cậu không ở bên tớ, không có một ai cả, tớ ra đi trong cô đơn.
-Đừng nói thế chứ, chẳng phải bây giờ cậu đã ổn rồi sao, cậu không sao hết...
Natsu liên tục trấn an cô, định bụng tìm chút nước ấm cho cô, nhưng tay cô không chịu rời.
- Đừng đi... tớ không thể sống thiếu cậu được... đừng bỏ tớ. - Lisanna như bị cướp đi thứ quan trọng của mình, ánh mắt nhạt nhòa nước mắt.
- Lúc tớ chìm trong cơn ác mộng ấy tưởng chừng như không thể thoát ra, tớ đã nhìn thấy cậu, vì cậu nên tớ mới có đủ nghị lực để tỉnh dậy, ngay cả trong mơ tớ cũng không thể nào thoát ra được hình ảnh của cậu. Natsu, tớ...
Natsu thật không muốn nghĩ đến điều mà Lisanna đang nói đến, nếu đúng là vậy thì chẳng phải mọi chuyện từ trước đến giờ sẽ đổ vỡ tan tành hay sao.
- Natsu... em sai rồi... em không thể từ bỏ anh được... hãy quay lại với em... - Lisanna giàn giụa nước mắt cầu xin.
Natsu tự dưng bị đưa vào thế bị động, giờ anh phải nói sao để không mất lòng cô đấy.
- Những lời nói chia tay của em đều là trái với lòng mình, những lời nói vẫn ổn cũng là dối trá hết, giờ em không muốn phải sống trong những ngày tháng như địa ngục nữa, Natsu, chúng ta bắt đầu lại có được không? - Lisanna khẩn khoản nhìn Natsu, chờ đợi câu trả lời của anh.
Cùng lúc đó, một người con gái bước vào, tay cô nắm chặt đi tới chỗ Lisanna.
Cô mạnh mẽ gỡ hai cánh tay đang ôm chặt người yêu của cô và kéo anh ra.
- Đủ rồi đó, cô không còn những lời nào khác để nói sau khi tỉnh dậy hay sao?
Lucy ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn Lisanna.
- Trông cô bây giờ chẳng khác gì một con mèo đáng thương cầu xin sự yêu thương của người khác cả.
- Lucy đừng nói như vậy. - Natsu thấy thái độ của Lucy có phần thái quá liền lên tiếng nhắc nhở cô.
- Còn anh, anh cũng chẳng khác gì một kẻ tội nghiệp đi thương hại cô ta cả. - Lucy quay sang chỉ trích Natsu.
Natsu không thể nào nhẫn nhịn như thế này được, anh đều bỏ qua trước những hành động ngang ngược của Lucy, nhưng bây giờ thì không.
- Chẳng phải kẻ đó chính là em sao?
Lucy ngớ người, sau đó cô lấy lại nét mặt lạnh tanh của mình.
- Anh nói gì cơ, thật nực cười, giờ anh lại đi bênh vực cho cô ta.
- Chính em là người quá đáng, cô ấy đang không khỏe, chỉ như vậy thôi nên cô ấy mới không giữ được thái độ bình thường, em không thể thông cảm được sao?
- Cô ta là đang rất muốn cướp anh ra khỏi tay em, chẳng lẽ phản kháng lại cũng là sai sao?
- Cô ấy đang trong thời gian khó khăn, em phải...
- Nếu nói như anh thì vua khó khăn bóc lột của dân chúng nhưng phải kìm hãm để chiến tranh không xảy ra hay sao, thời đại này đã không đi đến được như ngày nay.
- Hai chuyện này hoàn toàn khác nhau.
- Không hề khác nhau tí nào, nếu như anh thật sự muốn anh đã nói "tớ xin lỗi, tớ không thể" với cô ấy, đằng này... anh thật sự có bao giờ muốn em ở bên cạnh anh chưa? Em thấy anh thực chất chẳng muốn em can thiệp ngay lúc này, muốn bắt cá hai tay lắm sao Natsu. - Nói rồi Lucy đã quay lưng bỏ đi-Đến lúc đánh mất em rồi anh đừng hối hận.
Cô nói câu ấy là có ý gì, không được, không thể được, anh phải chặn cô lại nói chuyện rõ ràng.
Natsu chạy đi ra khỏi bệnh viện, anh thấy cô đang bị những tên mặt mũi bặm trợn chặn đường.
- Này cô em, tối rồi mà còn lang thang đi đâu thế.
Lucy đã nhìn thấy Natsu cách chỗ cô không xa, miệng mỉm cười với mấy tên đó.
- Chỉ là đang buồn bực muốn kiếm trò chơi vui thôi, mấy anh có ý kiến gì không hãy chỉ bảo tôi với.
Cả bọn thấy Lucy như vậy càng thêm phấn khích.
- Nếu vậy đi chỗ khác chơi đi, chỗ đây nhiều người lắm không tiện.
Natsu phải nói là tức giận lên đến đỉnh điểm, không ngờ cô dám trơ tráo như vậy, dám ở trước mặt anh mà nói những điều dó.
Natsu không buồn mà đi tới kéo tay Lucy ra khỏi đám đó.
Lucy lập tức giằng lại không cho anh cơ hội kéo thêm bước nào nữa.
- Anh đưa tôi đi đâu.
- Này thằng kia, dám dẫn cô gái xinh đẹp ấy đi hả, biết mặt tụi tao không mà dám làm vậy.
Ngay lập tức, Natsu hướng ánh mắt tràn trề sát khí về phía những tên đó làm chúng phải lùi bước.
- Ủa, sao nhìn mặt hắn quen quen. - Một tên đàn em đi tới nói với tên cầm đầu.
Tên đó săm soi một hồi mới nhận ra.
- Hả, là đại ca đó. -Tên đó chợt nhớ ra ( Là đám hồi bữa bị anh Natsu dần cho một trận tơi tả đây mà. )
Nghĩ tới đụng đến anh một lần nữa là bọn chúng ngán rồi. Thôi thì tìm đường thoái lui.
- Chắc đại ca và đại tẩu có chuyện cần nói, tụi em phắng đây. - Cả bọn dọt chạy thật nhanh để không phải hứng chịu cơn sóng cuồng nộ của Natsu.
Ngay sau khi bọn chúng vừa chạy đi, Lucy quay phắt lại nhìn Natsu.
- Hóa ra anh cũng hổ báo gớm nhỉ.
- Cái này anh nói em mới đúng.
- Mắc mớ gì tới anh mà anh phải làm như vậy.
- Không liên quan??? Em nói nghe hay thật.
- Chẳng phải anh không muốn em can dự vào chuyện tình cảm của anh sao, coi em như vậy khác nào là người dưng chứ. - Lucy bực bội nói.
- Vậy bây giờ anh liền không quan tâm tới em, nguyện vọng của em mà có đúng không? - Natsu cũng không chịu thua nói lại, phải cho cô biết anh không phải dạng cho cô dễ bắt nạt.
- Vậy sao, thế thì chúng ta không liên quan đến nhau nữa, anh đi tìm Lisanna đi còn em tiếp tục đi tìm trò vui khác. - Lucy quay lưng lại với Natsu.
Lập tức, anh nắm chặt cổ tay cô.
- Em... đứng lại.
- Gì chứ, giữ tôi thì anh không muốn còn cho đi thì tiếc sao?
Natsu vò đầu bức tai, anh dù có nói lí cũng không thể cãi lại cái vô lí của cô.
- Được được, anh thua rồi, là anh sai, em muốn gì cũng được. - Natsu đành chấp tay đầu hàng.
Lucy nở nụ cười tự mãn đi đến chỗ Natsu rồi ôm lấy anh.
- Anh không bao giờ có thể cãi lại em bất cứ một vấn đề nào, nên nhớ lời em nói đều đúng và anh phải nghe theo, rõ chưa???
- Rồi rồi, muốn gì cũng được. - Natsu ngập ngừng-Nhưng, anh không thể nói những lời thẳng thừng với Lisanna được.
- Là do cô ấy cứng đầu thôi, anh hãy để em, em sẽ nói chuyện nhẹ nhàng với cô ấy, ok chứ, đến lúc đó thì anh đừng gặp Lisanna. - Lucy nói giọng chắc mẩm, cô lại suy tính cái gì đó nữa rồi.
- Vậy sao lúc nãy em không làm vậy cho mọi chuyện êm đẹp có phải tốt không?
---
Bước vào phòng bệnh của Lisanna, Lucy lập tức đi tới cạnh cô.
- Tôi biết cảm giác trống trãi của cô, nhưng cô hiểu điều này mà, anh ấy không thật sự yêu cô.
Lisanna đưa mắt nhìn Lucy, cô cũng chăng nói năng gì.
- Cho dù cô có cố gằng dành lại anh ấy thì thứ gì mất cũng đã mất, không thể nào tìm lại được đâu.
Lisanna vẫn lặng im như tờ.
- Tôi nói cho cô hay, chỉ ngày mai thôi, tôi và Natsu sẽ không còn ở đây nữa, sau khi Nhật Thực diễn ra, cô sẽ không được nhìn thấy Natsu lần nữa, vĩnh viễn, cho nên tôi tới để nói, hãy sớm từ bỏ ý định đó đi, tìm một người thích hợp với cô và sống hạnh phúc, the end.
Lisanna mắt mở to tròn nhìn Lucy.
- Cô nói vậy là ý gì?
Thay cho lời nói, một nụ cười đầy ẩn ý được đáp trả lại, chắc chắn, lời Lucy nói cô ấy sẽ làm được.
Lucy bước ra khỏi căn phòng đó, phải, ngày mà cô mong đợi cuối cùng cũng tới..
Nhật Thực... đây chính là sự kiện cô mong đợi nhất... mặc dù không muốn một lần nào nữa đối diện với những đau thương, nhưng cô vẫn sẽ làm, cô phải cho bọn họ biết sự tồn tại của cô, rằng cô sẽ không để yên cho bọn họ sống an nhàn đến hết phần đời còn lại. Cứ chờ đi...
"Tôi sắp về lại nhà rồi"
Lisanna bàng hoàng nhìn cánh cửa dần khép lại, Lucy định đưa Natsu đi đâu?
Không ai có thể biết, vĩnh viễn có phải quá xa xôi, chúng ta không còn tin vào, lời thề thiên trường địa cửu, năm tháng sẽ giúp chúng ta quên, khắc sâu vào bàn tay, khiến ánh mắt mịt mờ khiến lệ tràn khóe mi, quá khứ không vượt qua, tương lai chưa chắc đến...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...