Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới


Hừ!
Sở Trường Sinh gầm lên giận dữ, một ánh đao lập tức xuất hiện, dựng đứng lên.

Một bên tay có đến hai chuôi thái đao xoay tròn phóng ra, tiếng rít gào xé gió.

Trong một tiếng đã chém cho hai vị Kim Giáp Hộ Pháp bay ngược ra ngoài.

Mà ông ta còn khống chế một vị, một tay nắm lên, vô số chân khí hội tụ trên nắm tay ông ta, đập vang dội vào đầu kia.

Oành!
Kim Giáp vỡ nát!
Kim Giáp Hộ Pháp kia muốn giãy dụa, lâp tức gầm lên giận dữ.

Mũ giáp vỡ nát, để lộ mặt thú dữ tợn!
Trên mặt thú kia sớm đã có vết máu nhàn nhạt!
Sở Trường Sinh thế mà lại mạnh như vậy sao?! Tin tức của Thiên Tuyền Thánh Địa căn bản đã sai…
Sở Trường Sinh này vẫn đang giả heo ăn thịt hổ! Tu vi thật của ông ta hóa ra lại là Đại Năng ! !
Thao Thiết Cốc thế mà tại có một pho tượng Đại Năng tồn tại!
Phía trên không trung, ánh mắt của lão Lăng đang đứng khoanh tay co rụt lại, căn bản đúng là không ngờ đến, Sở Trường Sinh nổi trận lôi đình ra tay vậy mà lại là một vị Đại Năng!

Có thể dễ dàng nghiền ép ba vị Kim Giáp Hộ Pháp như vậy, ngoại trừ Đại Năng thì không có ai cả!
Khì khì!
Ánh mắt Sở Trường Sinh lạnh lẽo như băng, lông tóc trắng muốt, cơ bắp kích động, trói buộc hộ pháp kia bị đạp nát mũ giáp, đánh từng quyền vào mặt của ông ta.

Tiếng vang trầm đục vang vọng không dứt!
Hộ pháp kia chống đỡ một lúc lâu, cuối cùng không còn sức chống cự, đầu bị đánh nát bằng một quyền!
Rơi xuống hoàn toàn!
Hai vị hộ pháp còn lại phát ra tiếng rên rỉ! Ánh mắt đều trở nên đỏ bừng!
Thập tam Hộ Pháp như thể chân tay, một vị chết đi…là chuyện vô cùng đau thương!
Loại người này phải chết!
Lão Lăng cũng thét một tiếng dài, ông ta nổi giận!
Một cây trường thô bạo thương đen nhánh xuất hiện trong tay ông ta, trường thương kia xơ xác tiêu điều vô cùng, tản ra khí tức lạnh như băng.

Vẫy mạnh, không khí tựa như đều bị cắt vỡ.

Đây không phải là vũ khí Thí Thần, nhưng uy lực lại không hề thua kém gì so với vũ khí Thí Thần!
Giờ phút này Tiểu Bạch đã hoàn toàn nuốt chửng Thí Thần Búa, quang hoa trong mắt máy móc lóe lên, thân hình dừng như hơi cứng ngắc, lỗ đen khép kín lại, Tiểu Bạch vẫn đứng tại chỗ, không nhúc nhích.

Tiểu Bì nằm dài trên đầu Tiểu Bạch tròn vo, chớp mắt to.

Lão Lăng bước từng bước, hư không nứt toác, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Sở Trường Sinh:
- Đúng là mới vào Đại Năng đã dám giết một hộ pháp của Thánh Địa ta! Sở Trường Sinh…Ngươi thật đáng chết!
Một tiếng xoẹt vang lên.

Đôi chuôi thái đao xoay tròn phóng tới bị Sở Trường Sinh bắt lấy, cắt ngang ra,va chạm với thanh trường thương kia.

Chân khí bắn ra, năng lượng khủng bố gợn sóng từng vòng dập dờn khuếch tán ra!
Phía xa, các nhóm cường giả đến từ các thánh địa đều cau mày, theo dõi trận đấu trong sân.

Vậy mà Sở Trường Sinh lại có tu vi Đại Năng, đây chính là sự kiện lớn, sớm phát hiện thua thiệt đau đớn, nếu phát hiện chậm một chút! Đến lúc đó có thể sẽ gây thiệt hại không ít người.

Nghĩ đến đây, không ít người đều hít một ngụm khí lạnh.

Không hổ là Thao Thiết Cốc, con rết trăm năm, chết mà không ngã, vẫn có vài chuyện bên trong!
Sắc mặt nhóm cường giả này nghiêm nghị.


Bỗng nhiên, sắc mặt bọn họ đều thay đổi, dừng trên hình nộm ở phía xa xa, đây chính là nhất tôn khôi lỗi tiêu diệt, nắm giữ vũ khí Thí Thần.

Rất nhiều người tò mò, chẳng lẽ đây cũng chính là con bài chưa lật của Thao Thiết Cốc sao?
Bỗng nhiên có cường giả di chuyển, một đạo ánh kiếm xé rách vòm trời, trong nháy mắt chém về phía Tiểu Bạch.

Đây là do cường giả của Thiên Xu Thánh Địa ra tay!
Đạo kiếm quang kia, cùng với năng lượng thần tính nồng đậm, chém thắng về phía Tiểu Bạch!
Theo người này ra tay, rất nhiều cường giả cũng phóng về phía Tiểu Bạch.

Nếu phải phá Thao Thiết Cốc…Vậy trước hết cứ chém phụ tá đắc lực của Sở Trường Sinh!
Từng đạo quang huy của vũ khí Thí Thần tỏa ra, chém xuống chỗ Tiểu Bạch!
Sở Trường Sinh lạnh lùng nhìn thoáng qua, thở phào một hơi, tiếp tục chém giết với lão Lăng kia, hai người không ngừng đại chiến trên mặt đất, đánh tới trên không trung!
Mà Tiểu Bì vẫn luôn cuộn tròn trên đỉnh đầu Tiểu Bạch bỗng nhiên hóa thành màu vàng, thoát ra, thân hình biến to vang dội, từ trên bầu trời bắn vô số pháo xuống, phát ra tiếng rên rỉ!
Đôi mắt máy móc của Tiểu Bạch lặng yên, màu xám trắng mà lại vô cùng điên cuồng!
- Cảm nhận được vũ khí Thí Thần…Giết!
Minh Vương chạy từng bước nhỏ về phía trước, rất nhanh sau đó đã tiến vào Thiết Tiên Thành sớm đã biến thành một vùng phế tích.

Đại chiến phía trước, khí thế to lớn, khí lãng khủng bố cuốn theo đá vụn bay lên tán loạn, chưa tới gần thân thể hắn ta đều đã vỡ nát.

Tử Vân Thánh Nữ đi theo sau lưng hắn ta sợ mất mật.

Bỗng nhiên thân hình Minh Vương Nhĩ Cáp đột ngột dừng lại.

Tử Vân không cẩn thận mà đâm vào, khiến chắc sắc mặt hoảng sợ của nàng đột nhiên đỏ lên, lui về phía sau vài bước.


Tử Vân nói:
- Cáp ca ca… Huynh hư quá.

Minh Vương Nhĩ Cáp nheo nửa mắt đen, nhàn nhạt thản nhiên liếc nhìn nàng, đây có gì đó không ổn, có tật xấu…
Mũi hắn ta giật giật, sau đó lộ ra vẻ mặt vừa sợ hãi vừa vui mừng, vươn tay đặt lên vai Tử Vân:
- Tìm được rồi… Đi cùng bản vương!
Tử Vân sững sờ.

Ngay sau đó nàng không thể chịu được là từ chối, đã phát hiện được tất cả mọi thứ trước mắt đều thay đổi, trong không khí nứt ra một vết nứt, thế mà lại tiến hành xuyên không gian…
Bước ra từ hư không.

Một dòng mùi hương đậm đặc xông vào mũi.

Tử Vân ngây ra tại chỗ, nhìn quanh bốn phía, rất nhiều người xung quanh đều nhìn chằm chằm vào sự xuất hiện đột ngột của bọn họ.

Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy, rốt cuộc chuyện này là sao?
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui