Giống như một miếng mỹ ngọc tinh tế, Bộ Phương bưng há cảo về tới trong tiểu điếm, nhìn há cảo bóng loáng tỏa sáng, trong bụng không khỏi phát ra âm thanh rột rột.
Mùi thơm của há cảo không quá đậm, có lẽ là bởi vì bị bánh bột bao vây lại, nhưng bộ dáng lại rất câu dẫn người muốn ăn, ít nhất Bộ Phương đã có chút nhịn không được.
Ăn há cảo, tự nhiên phải phối hợp nước chấm đặc chế, nước chấm chua ngọt tăng thêm há cảo, nghĩ tới thôi đã làm cho người ta cảm thấy kích động.
Cắn một miếng há cảo, mỡ heo trong nhân thịt lập tức tràn ra, mùi thịt tích góp đã lâu bắn ra, làm cho cả người hắn say mê, bánh bột trượt vào miệng, vị thật ngon, tràn đầy co dãn.
Quả nhiên, hệ thống xuất phẩm đều là tinh phẩm, mùi vị của há cảo xác thực rất không tệ, giá tiền mười viên Nguyên Tinh là hợp lý
- Ai nha! Bộ lão bản rốt cuộc mở cửa rồi! Hai ngày nay Lão Kim ta cứ tưởng ngươi đã chết rồi!
Thời điểm Bộ Phương ăn há cảo, ngoài cửa truyền đến thanh âm thô kệch, Kim Bàn Tử mang theo quân đoàn mập mạp trùng trùng điệp điệp lao đến, vừa tiến vào tiểu điếm đã chứng kiến Bộ Phương đang ăn há cảo.
Ánh mắt của Kim Bàn Tử sáng ngời, ngửi mùi thơm trong tiểu điếm, đã gấp khó dằn nổi.
- Bộ lão bản, đây là thưởng thức món ăn mới?
Lão Kim hỏi.
- A...!phải.
Trong mồm Bộ Phương còn nhai há cảo, liếc Lão Kim một cái, nhàn nhạt trả lời.
Lão Kim nuốt từng ngụm nước bọt, chứng kiến Bộ Phương nuốt cái há cảo cuối cùng vào miệng, trong bụng không khỏi kêu vang, hắn quay đầu nhìn về phía thực đơn trên tường.
- Món ăn mới...!Há cảo đúng không? Ồ? Giống như cơm trứng chiên, còn có bản tăng cường?
Kim Bàn Tử kinh sợ ồ lên, nhìn lại giá cả của há cảo, há cảo bình thường mười viên Nguyên Tinh một phần, há cảo bản tăng cường...!Ta sát! Sáu mươi Nguyên Tinh một phần?
- Bộ lão bản...!Giá tiền này sai biệt có chút không hợp thói thường a!
Lão Kim quay đầu nhìn Bộ Phương nói.
- Ngươi ăn sẽ biết vì sao giá tiền sai biệt không hợp thói thường.
Bộ Phương mặt không biểu tình trả lời, sau đó đi trở về phòng bếp, bỏ chén đĩa vào trong máy rửa tự động, sau đó mới trở lại trong tiệm.
Kim Bàn Tử có chút xoắn xuýt, mặc dù hắn có tiền, thế nhưng một ngày mấy trăm Nguyên Tinh hắn vẫn có chút không chịu nổi, tuy nhà hắn là chủ khai thác Nguyên Tinh quáng.
- Tới một phần há cảo bình thường đi, sau đó Túy Bài Cốt, thịt kho tàu, a, lại thêm một phần cơm trứng chiên bản tăng cường! Ăn cơm trứng chiên của Bộ lão bản, tốc độ tu luyện của ta nhanh hơn rất nhiều, sắp đột phá Chiến Linh rồi.
Kim Bàn Tử cười ha hả nói.
- Tốt, chờ một chốc.
Bộ Phương gật đầu, lại ghi nhớ món ăn của mấy người khác, sau đó quay người bước vào trong phòng bếp.
Hôm nay đã có Trù Thần Sáo Trang, kỹ thuật cắt rau của Bộ Phương cũng tiến bộ không ít, tốc độ xử lý nguyên liệu nấu ăn nhanh hơn rất nhiều, chỉ trong chốc lát, hắn liền xử lý xong nguyên liệu nấu ăn, bắt tay vào nấu nướng.
Trong phòng bếp lại phiêu đãng ra mùi thơm nồng đậm, mùi thơm tràn vào trong tiểu điếm, làm cho đám người Kim Bàn Tử say mê.
- Vẫn là Bộ lão bản nấu đồ ăn thơm nhất, chỉ ngửi mùi vị đã làm cho lòng người cảm thấy thỏa mãn.
Kim Bàn Tử say mê rầm rì.
Đợi chỉ chốc lát, Bộ Phương bưng món ăn ra phòng bếp, hắn trước bưng há cảo cho Kim Bàn Tử, đây cũng là món Kim Bàn Tử muốn ăn nhất, dù sao cũng là món ăn mới, tự nhiên phải nếm thử trước.
- Há cảo của ngươi, mời thưởng thức.
Bộ Phương thản nhiên nói, bày há cảo ở trước mặt Kim Bàn Tử, hơn nữa còn thêm một chén nước chấm.
Kim Bàn Tử nhìn há cảo trong suốt như ngọc, như tác phẩm nghệ thuật, nhịn không được liếm môi, trực tiếp nắm há cảo lên, chấm nước chấm, không thể chờ đợi được cắn một miếng.
Bánh bột tràn ngập co dãn bao vây lấy thịt Linh Trư mùi hương đậm đặc, cắn xuống một miếng, mỡ heo tràn ra làm cho Kim Bàn Tử nhịn không được run rẩy, ánh mắt của hắn trở nên sáng ngời.
- Quá ngon! Món ăn của Bộ lão bản quả nhiên đều là tinh phẩm!
Kim Bàn Tử liếm môi dưới, liếm sạch mỡ heo, sau đó tiếp tục ăn há cảo, nhưng lấy sức ăn của hắn, cái há cảo này chỉ ba miếng đã ăn xong.
Kim Bàn Tử mút ngón tay, hắn vẫn chưa thỏa mãn.
Thế nhưng món ăn của Bộ lão bản chỉ có thể gọi một lần...
- Bộ lão bản, một phần há cảo bản tăng cường!
Thật chịu không nổi dụ hoặc của há cảo, Kim Bàn Tử cắn răng, gọi há cảo bản tăng cường.
Bộ Phương ở trong phòng bếp hơi sững sờ, sau đó khóe miệng nhếch lên, nhẹ gật đầu.
Hắn bưng món ăn khác lên cho Kim Bàn Tử trước, món ăn của những người khác cũng nhao nhao đưa lên, cuối cùng mới bắt đầu làm há cảo bản tăng cường cho Kim Bàn Tử.
Trình tự của há cảo bản tăng cường, trên cơ bản đều không có biến hóa, biến hóa chủ yếu là ở nhân thịt, sử dụng là nguyên liệu nấu ăn mà Bộ Phương tự mình bắt, thịt Du Long Ngưu thất giai.
Lấy một ít thịt Du Long Ngưu, thịt Du Long Ngưu rất tươi mới, mạch lạc phía trên như lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, linh khí nồng đậm hội tụ ở trong đó.
Bộ Phương dùng Long Cốt Đao băm thịt bò, bởi vì Long Cốt Đao có thể bảo trì linh khí của nguyên liệu nấu ăn không xói mòn, vì vậy linh khí trong thịt Du Long Ngưu được giữ lại hoàn mỹ.
Sau khi hấp, mùi thịt giống như quả boom từ trong phòng bếp bắn ra, ngay cả đám mập mạp ở trong tiểu điếm cũng bị hấp dẫn, nhao nhao nuốt nước miếng, nhìn về phía Bộ Phương.
Đây là thịt gì...!lại có mùi hương đậm đặc như thế! Chưa bao giờ ngửi được vị thịt thơm như vậy!
Đây là tiếng lòng của tất cả mập mạp, bọn hắn có chút chờ mon.
Rất nhanh, trong phòng bếp đi ra một thân ảnh, hắn bưng lấy một cái đĩa, trong đĩa bày một cái há cảo trong suốt như ngọc...
Trong mắt mọi người vốn tràn ngập chờ mong lập tức toát ra vẻ thất vọng, nguyên lai vẫn là há cảo...
Kim Bàn Tử không sao cả, dù sao cũng là hắn ăn, vì vậy hắn vui tươi hớn hở chờ đợi há cảo bản tăng cường.
- Ngu muội a! Đây chính là há cảo bản tăng cường, sáu mươi Nguyên Tinh một phần a! Làm sao có thể từ bề ngoài để phán đoán tốt xấu? Phải chú ý nội tại!
Thịt mỡ trên mặt Kim Bàn Tử đang không ngừng run rẩy.
- Há cảo bản tăng cường, mời thưởng thức.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Kim Bàn Tử liếc nhìn Bộ Phương, sau đó nắm há cảo lên, chấm chút nước chấm, run rẩy bỏ vào trong miệng.
Một miếng này...!là hai mươi Nguyên Tinh a...
Kim Bàn Tử cảm giác mình cắn xuống không phải há cảo...!Mà là Nguyên Tinh trân quý!
Vì vậy hắn rất cẩn thận, sau khi cắn xong, còn mấp máy miệng, khiến cho mỗi một mẩu thịt cũng không lãng phí.
Há cảo vừa vào miệng, cảm giác sai biệt liền xuất hiện, ánh mắt của Kim Bàn Tử vốn rất nhỏ, nhưng lúc này lại trợn to.
Lỗ mũi khuếch trương, phun ra hai đạo nhiệt khí, trong hơi nóng tràn ngập linh khí nồng đậm!
Ọt ọt!
Nhấm nuốt trong chốc lát, Kim Bàn Tử nuốt há cảo vào, cả người giống như trải qua một trận xe cáp treo, thở phào nhẹ nhỏm.
- Mùi vị như thế nào?
Bộ Phương cũng có chút tò mò hỏi, hắn còn chưa ăn qua há cảo bản tăng cường, bất quá mùi vị của thịt Du Long Ngưu thất giai tuyệt đối sẽ không tệ, điểm ấy Bộ Phương còn rất tự tin.
Kim Bàn Tử run rẩy, trong lỗ mũi không ngừng phun linh khí, nhìn Bộ Phương, giơ lên hai ngón tay cái.
- Không gì sánh kịp! Vô cùng mỹ vị!
Kim Bàn Tử nhếch miệng nói.
- Linh khí nồng đậm này...!Làm chân khí trong cơ thể cho ta đạt đến bình cảnh, đột phá càng nắm chắc!
Kim Bàn Tử tán dương xong liền không nói thêm gì nữa, ăn xong há cảo, vội vàng tính tiền, mang theo quân đoàn mập mạp rời đi.
Hắn phải đi về đột phá tu vi.
Trong lòng Bộ Phương cũng thở dài một hơi, xem ra mình bắt giữ nguyên liệu nấu ăn cũng không tệ.
Thu thập xong bát đũa, trong tiểu điếm nhất thời trở nên quạnh quẽ.
Bộ Phương kéo ghế, nằm ở cửa ra vào, nhìn ngõ hẻm đã được Thái Tử phái người chữa trị hoàn tất, trong lòng không khỏi nghi hoặc.
- Bình thường thời điểm này tiểu nha đầu đã đến? Sao hôm nay còn chưa tới? Chẳng lẽ quên hôm nay ta sẽ về sao?
Bộ Phương thầm nghĩ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...