Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới


Thiết Tiên Lâu.
Thiết Tiên Lâu nhộn nhịp suốt một ngày đến lúc này vẫn còn ồn ào, nhưng thực khách cũng từ từ tản đi.
Sau khi Chu Thông tiễn vị khách cuối cùng, hắn mới thở ra một hơi.
Đám ngu xuẩn này quả thực đáng sợ...!
Chu Thông đã thành công, sự nổi tiếng của Thiết Tiên Lâu đã vượt xa dự liêu của hắn.
Nhưng như vậy cũng tốt, có thể hoàn toàn áp chế quán ăn Vân Lam, muốn hạ nó cũng không xa
Chu Thông kêu mấy người trong quán ăn thu dọn sạch sẽ, cởi chiếc áo đầu bếp, chắp tay ra sau lưng, nhàn nhã bước về phía quán ăn Vân Lam.
Hắn ngẩng cao đầu, nheo mắt, trên mặt hiện ra nụ cười khó hiểu.
Hắn đi tới trước cửa quán ăn, ở đây Bộ Phương vừa vặn đang nằm trên ghế đứng lên, ngáp một cái, chuẩn bị đóng cửa quán ăn.
- Tiểu tử, lần này biết Thao Thiết Cốc ta lợi hại rồi chứ! Bổn đầu bếp tùy tiện mở tiểu điếm, là có thể đè áp kinh doanh của quán ăn nhà ngươi, có cảm thấy rất bi thương hay không? Có cảm thấy rất tuyệt vọng hay không?
Chu Thông chắp tay ra sau lưng, trên mặt cũng có mấy phần đắc ý hiện lên.
Hôm nay mới chỉ là ngày đầu tiên khai trương của Thiết Tiên Lâu, lần khai trương này tựa hồ đã thu hút một nửa thực khách của quán ăn Vân Lam.

Đợi đến khi danh tiếng của Thiết Tiên Lâu vang xa, số lượng thực khách của Thiết Tiên Lâu hoàn toàn có thể bóp áp quán ăn Vân Lam.
Nhưng đó cũng không phải mục đích cuối cùng của Chu Thông, mục đích cuối cùng của hắn là hoàn toàn phá hủy quán ăn này, tìm lại uy nghiêm cho Thao Thiết Cốc.
Hắn không ngốc, trước khi chưa thăm dò lai lịch của Bộ Phương, hắn chắc chắn sẽ không ngốc đi so tài với Bộ Phương.
Văn Nhân Sửu là tấm gương của hắn, ngớ ngẩn...!lấy danh nghĩa người của Thao Thiết Cốc đi quyết đấu với người ta, trọng điểm là lại quyết đấu thất bại, để mất con dao làm bếp vào tay người khác.
Lần này Chu Thông tới vốn tính toán xông vào, trực tiếp bắt lấy Bộ Phương, sau đó hung hăng đánh cho một trận tàn bạo.
Song, hắn không ngờ, bối cảnh của tiểu đầu bếp này tựa hồ không đơn giản, hắn không làm gì được Bộ Phương.
- Ngươi đừng tưởng rằng dùng trận chiến nấu ăn thắng một vị đầu bếp của Thao Thiết Cốc chúng ta là cho rằng mình vô địch thiên hạ, lần này, bổn đầu bếp sẽ khiến quán ăn của ngươi trực tiếp đóng cửa! Tên ngớ ngẩn Văn Nhân Sửu làm sao có thể so sánh với ta! Ta sẽ khiến các ngươi cảm nhận được cái gì gọi là tuyệt vọng!
Chu Thông cười lạnh nói.
Bộ Phương thản nhiên đứng dậy, nhìn Chu Thông đứng ở đó ra vẻ.
Quả nhiên là người của Thao Thiết Cốc đến gây sự.
Trong nháy mắt ngửi thấy mùi thơm món ăn, trong lòng Bộ Phương đã có phán đoán.
Bộ Phương cũng có chút khó chịu, tại sao đám người của Thao Thiết Cốc lại quyết đoán như vậy? Mới vừa giết chết một Văn Nhân Sửu, giờ phút này lại tới Chu Thông, hơn nữa Chu Thông còn mở quán ăn đối diện quán ăn của hắn, mục đích chính là giết chết quán ăn Vân Lam.
Mặc dù quán ăn Vân Lam không phải là chi nhánh đầu tiên của Bộ Phương, nhưng đã có người đến khiêu khích, Bộ Phương tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.
Trực tiếp làm thịt hắn!
- Quán ăn đối diện là ngươi mở?
Bộ Phương hỏi.
- Đúng, sợ sao?
Chu Thông nhếch miệng, cười lạnh:
- Ngươi sợ cũng vô dụng...!mục đích cuối cùng của ta là tiêu diệt ngươi!
- Vậy ngươi giỏi quá.
Sắc mặt Bộ Phương không chút thay đổi nói.
Giỏi cái đầu ngươi...

Chu Thông sửng sốt, sau một khắc vẻ mặt tức giận, tại sao sắc mặt tiểu tử này không chút thay đổi, Chu Thông thật sự muốn xông đến đánh người?
Nhưng cẩn thận suy nghĩ, Chu Thông vẫn cố gắng hòa hoãn lửa giận trong lòng, hắn cười lạnh nhìn Bộ Phương, không nói gì, xoay người rời đi.
Xem tiểu tử đó càn rỡ được mấy ngày, đợi đến khi thời cơ chín muồi, lấy ra món ăn ẩn giấu kia...!tuyệt đối sẽ thu hút tất cả thực khách, đến lúc đó Thiết Tiên Lâu sẽ hoàn toàn trở thành quán ăn số một Thiên Lam Thành!
Về phần quán ăn Vân Lam...!tốt nhất nên biết điều đóng cửa!
Bộ Phương nhìn Chu Thông chậm rãi rời đi, trên mặt vẫn không hề bận tâm, nhưng chân mày khẽ nhăn lại.
- Quả nhiên, đối phương muốn phá đổ quán ăn Vân Lam...!Nếu như vậy, ta cũng không khách khí.
Khóe miệng Bộ Phương giật giật.
Tiếp theo, kéo cửa tiểu điếm.
Đóng cửa tiệm, Bộ Phương đi vào trong phòng bếp.
Bên trong phòng bếp, Dương Mỹ Cát đã kiệt sức gục xuống, bên người là những miếng củ cải xếp cao như núi, Tiểu Bạch đang đứng ở đó, cái bụng mở toang, thu củ cải trắng vào bên trong.
Sau khi Tiểu Bạch thu xong củ cải, cả người Dương Mỹ Cát kiệt sức, đặt mông ngồi xuống đất.
Nàng thở hổn hển, cánh tay cũng khẽ run rẩy.
- Luyện tập xong kỹ thuật dùng dao rồi? Tốt lắm...!nhiệm vụ tiếp theo rất nhẹ nhàng, ngươi đứng lên, cho ngươi nấu nước canh, ngày mai sẽ dùng.
Bộ Phương nói.
- Nấu canh?
Dương Mỹ Cát ngồi dưới đất, ánh mắt nhất thời sáng ngời, lập tức bò dậy.

Nấu canh, ngày mai Nam Cung công tử có phải có thể uống canh của nàng không?
Nam Cung công tử có thể thưởng thức tài nấu ăn của nàng nhanh như vậy sao?
Bộ Phương nhìn Dương Mỹ Cát, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.
Hắn vung tay lên, nồi Huyền Vũ nhất thời gào thét, ngênh phong bạo trướng.
Hắn hé miệng, phun ra một ngọn lửa màu vàng, ngọn lửa nóng bỏng, khiến cho nhiệt độ trong phòng bếp thoáng cái tăng lên.
Sau khi Bộ Phương làm xong những thứ này, bắt đầu cẩn thận lựa chọn trong tủ bếp, lấy ra một đống dược liệu, bày trên bàn.
Dương Mỹ Cát làm một Luyện Đan Sư, đối với dược liệu dĩ nhiên vô cùng quen thuộc.
Khi nàng nhìn thấy Bộ Phương lấy ra những dược liệu này...!nụ cười mong đợi trên mặt nhất thời cứng đờ.
- Này...!Những dược liệu này làm sao nấu canh? Nam Cung công tử có uống được không? !
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui