- Đến lượt ngươi xuất thủ?
Tiêu Nha sửng sốt, nhìn Bộ Phương đứng ngạo nghễ trên không trung, cả người bị khí mờ mịt bao phủ, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ giễu cợt.
Bộ Phương có thể ngăn cản được công kích của hắn, đó là vì có nồi Huyền Vũ màu đen cổ xưa, nếu như Tiêu Nha không nhìn nhần! , cái nồi đen này tuyệt đối bất phàm, phía trên còn hiện đầy thần vận.
Có thể chống đỡ được mũi tên do Thí Thần Cung bắn ra, đủ để nói rõ cái nồi này đáng sợ thế nào.
Với tu vi của Bộ Phương thúc dục cái nồi này cũng có thể đánh nát mũi tên, khiến Tiêu Nha không muốn chú ý đến cái nồi này cũng khó khăn.
Nhưng cái nồi này rõ ràng chỉ dùng để phòng ngự, căn bản không phải để công kích, Bộ Phương không thể nào dùng cái nồi này để phản kích!
Bộ Phương đứng ngạo nghễ trên bầu trời, lạnh lùng nhìn Tiêu Nha, một tay cầm Long Cốt Thái Đao, con dao làm bếp phóng ra tia sáng cực hạn.
Có tiếng rồng ngâm vang dội.
Tiêu Nha thở dài, nhìn Bộ Phương, chờ đợi Bộ Phương xuất thủ.
Hắn cũng muốn nhìn xem tại sao tiểu đầu bếp này dám xuất thủ với hắn, thật sự cho rằng dựa vào một trận pháp là có thể đối chiến với hắn sao?
Mọi người cũng ngưng trọng nhìn Bộ Phương, hắc mã đầu bếp muốn xuất thủ sao?
Với thực lực của hắn, thật sự có thể tạo thành uy hiếp với Tiêu Nha sao?
Trong lòng mọi người cũng có chút nghi ngờ, nhưng không ít người lại thật sự mong đợi, mong đợi hắc mã đầu bếp có thể tiếp tục là hắc mã.
Một tay nâng nồi Huyền Vũ, ánh mắt Bộ Phương từ từ ngưng trọng, sau một khắc, sắc mặt chậm rãi biến đổi, trở nên uy nghiêm.
Một tay hắn cầm Long Cốt Thái Đao, thúc giục chân khí khắp người, khí mờ mịt đầy trời lưu chuyển, hội tụ trên con dao làm bếp, bị Bộ Phương xuất ra, đánh về phía Tiêu Nha ở dưới.
Uy năng mênh mông, oanh kích đáng sợ khiến không khí cũng rung động.
- Bá Vương Nhất Đao!
Trên người Bộ Phương tựa hồ bốc lên một luồng khí thế, khí phách giống như bá vương, giống như một vị tuyệt thế cường giả, bình thản mở mắt.
Trong lòng mọi người cũng rùng mình, đều bị khí thế này ảnh hưởng.
Dưới sự gia tăng của trận pháp mỹ thực, kỹ thuật dùng dao của Bộ Phương cũng đạt được tăng trưởng.
Bộ Phương giống như đã xóa tan nghi ngờ trong lòng, phảng phất như thể lĩnh ngộ được cái gì.
Một đao khí từ trên trời chém xuống.
Mọi người nhìn đao khí, thần sắc trên mặt cũng có chút cổ quái.
Đao khí này chính là dũng khí xuất thủ của hắc mã đầu bếp này với Tiêu Nha sao?
Đao khí này rất mạnh, nhưng trong mắt mọi người, cũng chỉ là đao khí của Thần Thể cảnh, thậm chí còn không phải là đao khí Thần Thể cảnh đỉnh phong.
Loại đao khí này, rất nhiều người ở đây đều có thể đánh tan.
Không người nào nghĩ tới, đại chiêu Bộ lão bản kìm nén bấy lâu, lại là một chiêu yếu ớt như vậy với Tiêu Nha,.
Đây là bị thực lực làm mất mặt rồi.
Nhưng rất nhiều người cũng thư thái, dù sao thực lực của Bộ lão bản chỉ là bức đứt một đạo Chí Tôn gông xiềng, nhưng có thể bộc phát ra lực chiến đấu vượt xa một đạo Chí Tôn gông xiềng, cũng đã vượt ra ngoài tưởng tượng của mọi người rồi.
Dù sao thực lực như vậy! Bọn họ còn có thể yêu cầu bao nhiêu.
Tiêu Nha nhìn đạo đao khí kia, vẻ mặt cũng không nhịn được co rụt, mỉm cười khinh bỉ, vẻ chế nhạo càng thêm mãnh liệt.
- Quả nhiên! chỉ là một đạo công kích yếu ớt, đây chính là sức mạnh ngươi chọn để khiêu khích ta.
Tiêu Nha không ngừng cười lớn.
Tiếng cười của hắn truyền khắp Thiên Lam Thành, khiến sắc mặt mọi người cũng có chút khó coi.
Tiêu Nha cũng càn rỡ quá mức rồi.
Bộ Phương rất bình tĩnh nhìn Tiêu Nha, thần sắc trên mặt không vì giễu cợt của Tiêu Nha mà phát sinh biến hóa.
Tiêu Nha nhếch miệng, giương cung bắn tên, nhất thời một mũi tên gào thét, trực tiếp đối mặt với con dao làm bếp của Bộ Phương chém xuống.
Một tiếng ầm ầm nổ vang.
Đao khí trực tiếp bị phá giải.
- Quả thật quá yếu ớt!
Tiêu Nha chê cười.
Tất cả mọi người không nói gì, nhìn đao khí bị đánh tan trong hư không, thần sắc trên mặt cũng có chút cứng ngắc.
Quả nhiên! vẫn dễ dàng bị đánh tan.
Sắc mặt Bộ Phương lạnh lùng, tựa hồ không quan tâm đến đao khí vừa bị mũi tên thổi bay.
Chẳng qua trong nháy mắt đao khí bị đánh tan, lại tiếp tục xuất ra một đao.
Con dao làm bếp màu vàng lập lòe, ánh đao nhấp nhô, đao khí chém thẳng xuống.
Đạo đao khí thứ hai ầm ầm lao xuống.
Song, đao thứ hai của Bộ Phương, uy lực cũng không cường hãn hơn đao thứ nhất bao nhiêu, mọi người bất đắc dĩ than thở, quả nhiên cho dù là hắc mã đầu bếp, cũng không cách nào sáng tạo ra kỳ tích.
Chênh lệch thực lực thật sự quá lớn.
- Hữu dụng sao? Chỉ vô ích mà thôi.
Tiêu Nha cười lạnh.
Hắn một lần nữa giương cung bắn tên, mũi tên ánh sáng treo trên trường cung, không ngừng hội tụ năng lượng.
Ngón tay buông lỏng, mũi tên ánh sáng giống như con ngựa hoang thoát khỏi dây cương, phi nước đại gào thét.
Đao khí và mũi tên ánh sáng lại va chạm với nhau,
Ầm ầm phát nổ, bị đánh tan.
Thế cục thoáng cái chuyển hóa, ban đầu là Bộ Phương dùng nồi Huyền Vũ, đánh tan mũi tên ánh sáng của Tiêu Nha.
Hiện giờ Tiêu Nha lại dùng mũi tên ánh sáng trực tiếp đè áp đao khí của Bộ Phương.
Thế chuyển đổi này, khiến trong lòng mọi người cũng không khỏi sinh ra một cảm giác chênh lệch giữa mực nước của lòng sông so với mặt biển.
Nụ cười trên mặt Tiêu Nha ngày càng xấu xa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...