Một mũi tên phá không mà đến, gào thét không dứt!
Hư không cũng chấn động, uy thế kinh khủng tràn ngập, phảng phất như muốn xé rách thương khung, vô cùng kinh khủng!
Ánh mắt Lạc Đan Thanh co rụt, trừng mắt nhìn Bộ Phương, trong tay ánh lửa mãnh liệt dựng lên, như muốn bức lui Tu La Hoàng.
Nhưng Tu La Kiếm của Tu La Hoàng quả thực như giòi trong xương, khiến hắn không cách nào tránh thoát, bức lui Tu La Hoàng.
Mũi tên kia phảng phất như xuyên qua hư không, tiến tới gần Bộ Phương, Lạc Đan Thanh không còn kịp ngăn cản mũi tên này.
Vù vù!
Theo mũi tên ngày càng nhích tới gần, uy thế đáng sợ cũng ngày càng mạnh lên đáng sợ!
Rốt cục, có người kịp phản ứng, hoảng sợ quay đầu, nhìn về phía vị trí mũi tên bắn đến, tâm thần phảng phất như bị đè áp, khó có thể hô hấp.
Có người tức thì bị uy áp của mũi tên chèn ép thiếu chút nữa té ngã trên mặt đất.
Bộ Phương tựa hồ cũng cảm nhận được cuồng phong bên tai gào thét mà đến, uy thế khiến cho hắn thoáng sững sờ, quay đầu, nhìn thấy một mũi tên ánh sáng đang lao thẳng đến thân thể của hắn.
A?
Bộ Phương ngẩn ngơ.
Sau một khắc mũi tên ánh sáng đã đến gần hắn, trong đôi mắt của hắn nhanh chóng lớn hơn, lớn hơn nữa!
Tất cả mọi người đều cảm thấy Bộ Phương chắn chắn sẽ bỏ mạng, đối mặt với mũi tên này, hắn căn bản không cách nào chống cự.
Dù sao ở đây có không ít người đến từ Thiên Đan Thành, bọn họ biết rất rõ, mũi tên này đáng sợ như thế nào.
Phải biết rằng Tứ trưởng lão chính là vì chống đỡ mũi tên này mà bị bắn chết, Phủ chủ cũng bị mũi tên này xuyên thủng trọng thương! Mũi tên này, căn bản không phải thứ đầu bếp yếu ớt kia có thể ngăn cản!
Lần này hắc mã đầu bếp! thật sự bỏ mạng rồi!
Nhưng hẳn thật sự phải chết sao? !
Tiểu U lạnh lùng nhìn mũi tên ánh sáng trước mặt, sau một khắc tiện tay đẩy thân hình Bộ Phương, thân thể Bộ Phương khẽ lui về sau một bước.
Còn bàn tay Tiểu U giống như thạch ngọc giơ lên, chậm rãi bắt tới hướng mũi tên ánh sáng.
Ầm!
Có tiếng nổ vang dội, một cổ khí lãng đáng sợ cuồn cuộn mở ra.
Mũi tên kia đã bị Tiểu U bắt được.
Nhưng rung động năng lượng bắn ra, tựa hồ muốn phá vỡ không trung.
Tiểu U nhíu mày, thân hình khẽ lui về phía sau một bước, lòng bàn chân trong suốt dậm lên trên mặt đất, khiến cho gạch đá trên tường thành trực tiếp bị sụp đổ.
Bàn tay trắng non của Tiểu U lúc này cũng biến thành màu đỏ, phía trên lại có năng lượng màu đen lưu chuyển và quấn quanh.
Một tiếng gầm gừ bị bóp nghẹt vang lên trong khoang mũi, Tiểu U bóp chặt lấy mũi tên ánh sáng.
Nhưng cánh tay của nàng cũng run rẩy không ngừng, trên người không ngừng có năng lượng màu đen quấn quanh, như ẩn như hiện, hồi lâu sau mới chậm rãi biến mất.
- Quả nhiên là U Minh Nữ! Ha ha ha! U Minh Nữ Minh Khư, sinh linh U Minh bị nguyền rủa!
Tiêu Nha nhìn thấy màn này, trong con ngươi chợt phát ra tinh mang, hưng phấn không nhịn được ngửa đầu phá lên cười.
Tiểu U lắc lắc cánh tay, chân mày không khỏi nhíu lại.
- Đau quá.
Tiểu U nói.
Bộ Phương nhướng mày, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiêu Nha đang ngửa đầu cười to, phất tay một cái, nhất thời một bình pha lê màu đen đột nhiên xuất hiện, từ trong đó bay ra một giọt tinh tủy màu tím.
Bộ Phương cầm giọt tinh tủy đưa tới trước mặt Tiểu U.
Ánh mắt Tiểu U nhất thời sáng ngời, miệng phồng lên, hít giọt tinh thể màu tím vào trong miệng.
Ánh mắt nàng khẽ nheo lại, có chút vui thích.
- Ai chà! Thiếu niên này còn có thứ tốt như Tinh Nguyên Tử Tủy! Sao không lấy ra sớm? Thanh cay nếu chấm với Tinh Nguyên Tử Tủy, tuyệt đối vô cùng mỹ vị!
Trong miệng Minh Vương ngậm một thanh cay, ánh mắt tỏa sáng nhìn bình pha lê màu đen trong tay Bộ Phương.
Bộ Phương nhất thời cảnh giác nghiêng đầu nhìn Minh Vương, Tinh Nguyên Tử Tủy số lượng có hạn, một khi dùng hết sẽ không còn!
- Ngươi không phải nói ngươi muốn xuất thủ sao?
Bộ Phương liếc mắt nhìn Minh Vương.
Minh Vương nhất thời có chút lúng túng:
- Không phải vì ta chưa ăn xong thanh cay sao? Ăn xong sẽ ra tay! Bổn vương xuất thủ, nhất định sẽ lột sạch tên kia! Để cho hắn trần truồng chạy về.
Minh Vương hút nửa thanh cay còn lại vào trong miệng, vừa nhai vừa chân thật nói.
Trên vòm trời, Lạc Đan Thanh nhất thời buông lỏng, vốn cho rằng tiểu đầu bếp kia sẽ phải chết, không ngờ nữ nhân xinh đẹp bên cạnh tiểu đầu bếp lại mạnh như vậy, dùng một tay đã chặn lại mũi tên ánh sáng.
U Minh Nữ sao?
Nhưng ở bên ngoài lực chiến đấu của U Minh Nữ không phải sẽ yếu bớt sao?
- Không tệ không tệ! Đây chỉ là mũi tên dò xét thôi, vốn có thể bắn chết tiểu đầu bếp nhà ngươi, không ngờ lại bức ra một U Minh Nữ, mặc dù thực lực không phải mạnh nhất, nhưng dù sao cũng là U Minh Nữ, thủ đoạn vẫn phải có!
Tiêu Nha cười nhẹ.
Không sai, mũi tên lúc trước hắn căn bản không dùng hết sức, thậm chí chỉ bắn tùy tiện, dù sao Bộ Phương chỉ là một vị Thần Chể cảnh bức đứt một đạo gông xiềng.
Một mũi tên Thí Thần Cung tùy tiện cũng đủ giết chết hắn rồi.
Lè lưỡi liếm liếm môi, trên mặt Tiêu Nha lộ ra nụ cười sâu xa.
Hắn cầm Thí Thần Cung, chân khí đã nhét vào trong Thí Thần Cung, nhất thời năng lượng vọt lên cao, Thí Thần Cung màu đen cổ xưa vào giờ khắc này chậm rãi phát sinh biến hóa, phía trên lại có tinh quang lan tràn.
Bộ Phương khẽ kinh dị phát hiện Thí Thần Cung tựa hồ giống như Long Cốt Thái Đao của mình.
Nhét vào chân khí sẽ phát sinh biến hóa.
Nhưng Thí Thần Cung kém hơn Long Cốt Thái Đao rất nhiều.
Trên Thí Thần Cung, ánh sáng bắt đầu khởi động, một mũi tên chậm rãi ngưng tụ, đó là mũi tên ánh sáng mạnh hơn mũi tên lúc trước.
Trên cung tên có ánh sáng lưu chuyển, ba động năng lượng không ngừng sôi trào.
Phảng phất có tiếng nổ vang lúc Tiêu Nha giương cung.
- Chết đi! U Minh Nữ!
Ánh mắt ngưng tụ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...