Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới


 
Sáng sớm.
 
Mưa rơi râm râm, thời tiết âm u khiến mọi người cảm thấy lạnh cả người.
 
Bộ Phương mở mắt, đứng lên từ trên giường, sau khi rửa mặt, đi ra khỏi phòng, đi vào trong phòng bếp.
 
Tuy sắp bắt đầu đấu bếp với Văn Nhân Sửu, nhưng Bộ Phương dường như cũng không lo lắng.
 
Bộ Phương dụi mắt, ngáp một cái thật to, khói nhẹ lượn lờ trong tay, bắt đầu chuẩn bị luyện tập đao công và xắt thức ăn.
 
Hắn nấu Túy Bài Cốt và cơm Long Huyết cho hai tên tham ăn trước, sau đó về phòng bếp, luyện tập đao công một chút rời ngừng luyện tập, bắt đầu trầm tư món ăn sắp đấu.
 
- Món ăn dùng cá… rốt cuộc nên lấy món ăn gì đấu với Văn Nhân Sửu đây?
 
Bộ Phương trầm tư.
 
Nếu là đấu bếp, vậy Văn Nhân Sửu khẳng định sẽ không dùng món ăn hắn không am hiểu đấu với Bộ Phương.

Dù sao đấu bếp liên quan đến tôn nghiêm và tương lai của đầu bếp.
 
Người thua sẽ bị tước đoạt quyền nấu ăn, thật tàn nhẫn.
 
- Cá hẻm rượu? Cá luộc? Canh đầu cá đậu hủ? Cá nướng?
 
Bộ Phương vuốt cằm tự hỏi, đương nhiên còn có rất nhiều món ăn dùng cá.

Đến bây giờ, Bộ Phương có thể nấu ra nhiều món ăn dùng cá, món ăn chiêu bài cũng có.
 

Trầm tư hồi lâu, Bộ Phương hơi nhíu mày, hắn bỗng nhiên cảm thấy có thể thử món ăn mới.
 
Trong đầu hắn bỗng nhiên hiện lên món ăn nổi danh kiếp trước, hơi nhíu mắt, khóe miệng cong lên, trong lòng khẽ động.
 
Vậy chọn món ăn đó đi.
 
Bởi vì là đấu bếp, hệ thống có thể cung cấp nguyên liệu nấu ăn miễn phí cho Bộ Phương, điều này khiến Bộ Phương kinh hãi.

Hệ thống keo kiệt này bỗng nhiên thông suốt rồi?
 
Một đầu linh thú loại cá Thần Cảnh xuất hiện trước người Bộ Phương, còn đang vẫy đập đuôi ầm ầm, Bộ Phương vô cùng kinh thán.
 
Bởi vì đầu cá này rất béo thơm, chất thịt no đủ kia tràn ngập linh khí.
 
Sờ thân cá, tràn ngập tính co dãn, vẩy cá kia giống như lưỡi dao bén nhọn, mang theo khí sắc bén.
 
Sau khi đặt thẳng cá, Bộ Phương bắt đầu xử lý.

Long Cốt Thái Đao hiện lên, vung vẫy trong tay, cắt mạnh xuống, xẹt qua độ cung sáng chói.

Đao mang lóe ra, chói mắt vô cùng.
 
…….
 
Mưa nhỏ rơi tí tách.
 
Mang theo mấy phần ôn nhuận, đây là mưa nhỏ, mưa nhỏ như vậy cũng thật hiếm thấy.
 
Tuy là mưa rơi nhỏ giọt, nhưng số người xếp hàng trước quán ăn vẫn không hề giảm bớt.

Mỗi người bọn họ đều hưng phấn đứng trước cửa quán ăn, chờ đợi cửa thanh đồng mở ra như ngày thường.

Nhưng vẫn khác lúc trước, trên mặt những thực khách này đều vừa hưng phấn vừa lo lắng.
 
Bởi vì bọn họ nhận được tin tức, Bộ lão bản hôm nya sẽ tiến hành đấu bếp với một đầu bếp phi thường lợi hại.
 
Đấu bếp là gì, bọn họ cũng không quá rõ ràng, nhưng bất tri bất giác cảm thấy thật ghê gớm.

Nhưng mà những người có kiến thức, biết được quan hệ lợi hại của đấu bếp, cũng hơi lo lắng cho Bộ Phương.
 
Tuy cho tới nay, Bộ Phương chưa bao giờ thua, cho dù đối mặt với luyện đan sư đứng đầu Đan Phủ cũng chưa từng thất bại, nhưng vì đối thủ của Bộ Phương là luyện đan sư.

Mà đối thủ lúc này là đầu bếp chân chính… Hơn nữa nghe nói là đầu bếp phi thường lợi hại, còn biết đấu bếp.
 
Mưa rơi, làm ướt vạt áo không ít người.
 
Trên đường phố xa xa, bỗng nhiên truyền đến một trận náo động ồn ào.
 
Một bóng người chậm rãi đi đến, đôi mắt mỗi người đều co rụt lại.

Bởi vì trong tầm mắt của bọn họ, người nọ đang vác trên người một con phì ngư thật lớn.

 
Trên con cá kia tràn ngập linh khí, không ngừng hấp thu mưa quanh mình.
 
Con cá kia vẫn còn sống, miệng há ra khép lại.
 
Vảy tỏa sáng trong mưa, giống như tinh quang trong đêm tối.
 
- Hắn đến rồi!
 
- Người đó chính là đầu bếp muốn đấu với Bộ lão bản!
 
- Một con cá thật phì a! Đó là cá gì?
 
……..
 
Không ít người kinh hô, đôi mắt trừng lớn, nhìn con cá kia, hít một ngụm khí lạnh.
 
Minh Vương và Nam Cung Vô Khuyết đều trừng lớn mắt, nhìn con cá béo kia, kinh thái không thôi.
 
- Đó là một linh thú Thần Cảnh phá vỡ ba sợi gông xiềng Chí Tôn, gọi là Lưu Quang Tuyết Ngư.

Nghe nói có thể nảy khỏi nơi ở, cản trở người gần đó!
 
Nam Cung Vô Khuyết kinh hãi nói.
 
Minh Vương kinh ngạc, ngờ vực liếc nhìn Nam Cung Vô Khuyết:
 
- Người trẻ tuổi hiện tại bác học đa tài như vậy?
 
- Nhưng thịt con cá này thật mềm, phi thường khảo nghiệm độ lửa.

Một khi không nắm chắc độ lửa sẽ khiến thịt tách rời ra…
 
Nam Cung Vô Khuyết tiếp tục nói.
 
Minh Vương càng thêm ngạc nhiên:
 

- Ngươi làm sao biết, ngươi không phải luyện đan sư sao?
 
Lỗ mũi Nam Cung Vô Khuyết phun khí phùn phụt:
 
- Tuy ta là luyện đan sư, nhưng ta có trái tim sành ăn.

Từ khi ăn món ăn của Bộ lão bản, ta đã bắt đầu nghiên cứu nguyên liệu nấu ăn… Hôm nay không phải so món ăn dùng cá sao? Ta liền trở về xem tài liệu.
 
Thời điểm hai người này nói chuyện với nhau.
 
Quán ăn Vân Lam chậm rãi mở ra cửa thanh đồng đã đóng chặt.
 
Tiếng kẽo kẹt vang lên.
 
Ánh mắt mọi người chuyển hướng, nhìn cửa thanh đồng mở ra.
 
Một bóng người đi ra từ bên trong.
 
Bộ Phương duỗi thân người, ánh mắt bình thản nhìn mọi người.
 
- Chào buổi sáng mọi người.
 
Bộ Phương thản nhiên nói.
 
- Bộ lão bản! Chúng ta ủng hộ ngươi! Ngươi nhất định sẽ chiến thắng trong trận đấu bếp này!
 
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận