Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới


 
Quán ăn Vân Lam.
 
Đôi chân dài trắng noãn của Tiểu U lả lướt trong tiểu điếm, mái tóc đen nhánh, suôn dài bồng bềnh, giống như từng sợi tơ quấn quanh.
 
Bỗng nhiên, hàng lông mi thật dài của nàng run lên, đôi mắt nhắm chặt mở ra, giống như trong lòng có dự cảm, trên khuôn mặt lạnh như băng nhất thời hiện ra nghi hoặc.
 
Đại Hắc Cẩu ngủ say trước Ngộ Đạo Thụ, mỗi lần nó hít thở, đều có năng lượng kỳ lạ lan tỏa ra, bị Ngộ Đạo Thụ hấp thu.
 
Nhánh cây Ngộ Thụ Đạo đang lay động, giống như tỏa ra nhiều điểm quang huy như tinh mang.
 
Cẩu gia cau mũi, ngáp một cái, mở mắt.
 
- Nha đầu… hình như có hơi thở quen thuộc, hơi thở kia đến vì ngươi…
 
Cẩu gia mở miệng, thanh âm tràn ngập gợi cảm quanh quẩn trong hư không.
 
Ánh mắt Tiểu U chuyển về phía Cẩu gia, gật đầu.
 
- Ở trong bí cảnh…
 
Tiểu U nói.
 
Miệng Cẩu gia nhếch lên:
 
- Trong bí cảnh? Vậy thật tình cờ… Tiểu tử Bộ Phương kia không phải cũng đang ở trong bí cảnh sao? Ngươi nói tên kia có thể nào đi tìm Bộ Phương? Dù sao… tên kia hẳn có thể cảm ứng khí tức của ngươi trên người Bộ Phương.
 
Lời nói này của Cẩu gia khiến Tiểu U sửng sốt, trở nên trầm mặc.
 

Sau nửa ngày, Tiểu U mới lạnh nhạt mở miệng.
 
- Ta đi bí cảnh tìm Bộ Phương, không thể để tên kia tổn thương Bộ Phương… ta còn muốn ăn cơm Long Huyết.
 
Tiểu U nói xong, ý niệm vừa động, U Minh Thuyền dừng trước Ngộ Đạo Thu lay động, ngay sau đó, bay lên bồng bềnh, va chạm mạnh tại hư không, xé rách một lỗ hổng rõ ràng tại hư không.
 
Bàn chân nhỏ của Tiểu U đạp lên không khí, thân hình duyên dán nhất thời bay lên, dừng trên U Minh Thuyền.
 
Rầm một tiếng, U Minh Thuyền trực tiếp trốn vào hư không, biến mất không thấy.
 
Cẩu gia nhìn U Minh Thuyền rỗng tuếch kia, ngáp một cái, tiếp tục nằm úp xuống ngủ, trong miệng còn than thở:
 
- Nha đầu kia… chỉ nghĩ đến cơm Long Huyết của mình, Túy Bài Cốt của Cẩu gia cũng không thể không có.
 
Tiểu Bát ở xa xa trừng mắt nhìn, vỗ cánh, rơi xuống từng cọng lông mao.
 
U Minh Thuyền đột nhiên biến mất khiến nói ngây ngốc, giống như vượt ngoài phạm trù chỉ số thông minh của nó.
 
………
 
Trong đôi mắt của La Lập hiện lên vẻ điên cuồng.
 
Hắn ra tay vượt ngoài dự kiến của mọi người.
 
Sắc mặt Tu La Thánh Nữ phức tạp, đứng xa nhìn La Lập ra tay.

Văn Nhân Sửu sau khi kinh ngạc, khôi phục vẻ cười lạnh, có thể thấy Bộ Phương tử vong, thật là một lựa chọn không tồi.
 
A Lỗ và A Uy cùng với những người còn sống khác đều cảm thấy La Lập thật trơ trẽn.
 
Một thân tu vi như La Lập lại có hành động đánh lén ghê tởm này…
 
Bộ Phương đang toàn lực đối kháng tôn giả Đao Bá, vậy mà gặp phải tập kích của La Lập, đây quả thực là tai ương.

Vốn đối kháng với tôn giả Đao Bá đã phải cố hết sức.
 
Đối mặt với một tồn tại Thần Thể Cảnh đỉnh phong, phá vỡ năm sợi gông xiềng Chí Tôn đánh lén, Bộ Phương làm sao chịu nổi?
 
Bộ Phương trong nháy mắt đã lâm vào tuyệt cảnh.
 
Nhưng… chỉ có La Lập tự mình trải qua hết thảy mới biết, trong lòng hắn sợ hãi ra sao.
 
Một kiếm tuyệt sát của hắn, cho dù là cảnh giới Thần Thể Cảnh đỉnh phong cũng không ngăn cản được, càng đừng nói là một con kiến mới vào Thần Thể Cảnh.

Nhưng sự thật lại là, một kiếm tuyệt sát của hắn, ngay cả quần áo phòng ngự của Bộ Phương cũng không thể oanh phá.
 
Huyết kiếm bị Bộ Phương cầm lấy, ánh mắt Bộ Phương lạnh như băng, nhìn thẳng La Lập.
 
Trong tay hiện lên Huyền Vũ Oa, gào thét nện xuống.
 
La Lập ngây ra như phỗng, thẹn quá hóa giận, giơ lên một chưởng, muốn đập lại Huyền Vũ Oa kia, muốn đánh bay cái nồi đen này.


Nhưng chỉ nghe một tiếng nổ bùm.
 
La Lập cảm thấy một chưởng của mình giống như đập lên cự thạch vô cùng cứng rắn.

Cự thạch kia giống như một tòa núi nhỏ, khó có thể lay động.
 
Bang!
 
Huyền Vũ Oa lấy thế bẻ gãy nghiền nát, hung hăng nện lên đầu La Lập, đập hắn hơi ngây người.
 
La Lập ôm đầu ngồi xổm xuống mặt đất.
 
Tước Vũ Bào trên người Bộ Phương lóe ra quang hoa, Tước Vũ Bào bay tán loạn, năng lực phòng ngừa mạnh mẽ năm giây vô địch khiến Bộ Phương không chút tổn hại dưới đánh lén.
 
Đây có lẽ là chuyện La Lập căn bản không thể nghĩ đến.
 
Trong lòng Bộ Phương cũng hơi tức giận, hắn làm sao cũng không nghĩ đến La Lập sẽ ra tay đánh lén, khiến hắn hơi chật vật.
 
Hai nồi đập khiến La Lập hơi ngây ngốc, Bộ Phương căn bản không định dừng tay, nâng lên rồi đập xuống từng nồi.
 
- Ta nói ngàn vạn lần đừng ngừng… ngươi không tin, hiện tại ngươi tin hay không?
 
Bộ Phương vừa đập nồi đen, vừa nói lạnh lùng.
 
Mọi người đều cạn lời, thay La Lập cảm thấy bi ai.
 
Ầm
 
Khí tức trên thân La Lập dâng trào, ánh mắt cũng đỏ bừng.

Hắn hơi ngây người, đầu rơi máu chảy.

Nhưng tâm của hắn cũng bùng nổ như biển lửa, tức giận trào dâng.
 
Ầm ầm ầm!
 

Một tiếng nổ.
 
Thân hình Tiểu Bạch và Tiểu Bì từ trên hư không rơi xuống, hung hăng nện lên mặt đất, bị văng ra thật xa.
 
Quang mang bao phủ trên người Tiểu Bì và Tiểu Bạch tiêu tán, thân thể cao lớn của Tiểu Bì cũng nhỏ hơn rất nhiều, trong miệng phun ra bong bóng, con ngươi tròn xoe quay tròn.
 
- Ngoài con tôm tít và con rối thiết này… ngươi còn có thủ đoạn gì sao?
 
Tiếng đinh tai nhức óc vang vọng trong không gian hồn hải.

Thân hình tôn giả Đao Bá đứng ngạo nghễ.
 
Ở trong không gian hồn hải, mạnh mẽ vẫn là tôn giả Đao Bá.
 
La Lập điên cuồng cười phá lên.

Đầu hắn toàn máu, tuy bị Bộ Phương đập như vậy là ngoài dự đoán, nhưng dù sao thân thể hắn vẫn là tồn tại Thần Thể Cảnh đỉnh phong, thân thể vô cùng mạnh mẽ.

Hắn chỉ điên cuồng nhìn chằm chằm Bộ Phương, điên cuồng cười to.
 
Bộ Phương nghiêm trọng quay đầu nhìn tôn giả Đao Bá.

Tiểu Bì và Tiểu Bạch đều trở về bên người hắn.
 
Đôi mắt Tiểu Bạch lóe sáng, năng lượng trong thân thể nổ vang, định ra tay lần nữa.
 
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận