Thái đao kia vậy mà khiến thái đao của hắn cảm thấy rung động?
Nam tử vải bố nheo mắt lại, trong lòng hơi rung động.
Chuôi thái đao này của hắn không phải thái đao bình thường, là thái đao linh tính do đại sư chuyên rèn thái đao trong Thao Thiết Cốc rèn cho hắn, phi thường khó có được, bên ngoài căn bản không có khả năng có thái đao như vậy.
Giống với Đồ Thần Đao của tôn giả Đao Bá, nghiêm khắc mà nói kỳ thật cũng là thái đao linh tính, bởi vì lúc trước tôn giả Đao Bá tiến vào trong Thao Thiết Cốc, mang theo tài liệu, mời đại sư rèn luyện một thanh Đồ Thần Đao.
Bằng vào chuôi Đồ Thần Đao này, sức chiến đấu của tôn giá Đao Bá tăng mạnh lên, thực lực mạnh mẽ siêu việt.
Dùng thanh thái đao này, đồ sát không ít linh thú, trong đó thậm chí còn có thần thú.
Nhưng thái đao trong tay thanh niên kia vậy mà khiến thái đao linh tính của hắn rung động, đó rốt cuộc là thái đao gì?
Ánh mắt trung niên kia nhìn thẳng, giống như muốn nhìn thấu thái đao trong tay Bộ Phương.
Nhưng mặc kệ hắn nhìn thế nào, thái đao kia vẫn tối đen như trước, không có chỗ thần kỳ nào, phi thường tầm thường và bình phàm.
Đồ Thần Đao bị Bộ Phương thu vào trong túi không gian hệ thống.
Đồ Thần Đao vốn phi thường táo bạo nhưng sau khi tiến vào túi không gian hệ thống, vẫn an tĩnh vô cùng.
Bộ Phương vui đùa vung đao, ánh mắt dừng trên miếng thịt Ngũ Hoa Giáp Trư.
Đây là thịt một loại linh thú Thần Thể Cảnh đỉnh phong, phi thường trân quý.
Cũng là nguyên liệu nấu ăn trân quý nhất Bộ Phương từng gặp.
Đương nhiên, nếu không tính quả trứng phượng hoàng trong túi không gian hệ thống kia.
Bỗng nhiên, trong lòng Bộ Phương giống như có cảm giác sợ hãi, quay đầu nhìn qua.
Hửm?
Bộ Phương nhìn thấy nam tử mặc vải bố.
Nam tử mặc vải bố kia cũng nhìn Bộ Phương, ánh mắt hai người va chạm trong không trung.
Nam tử mặc vải bố nhếch môi, mỉm cười.
Thái đao màu băng lam trong tay hắn lóe ra quang hoa, phi thường chói mắt.
Tâm thần Bộ Phương lập tức bị thanh thái đao đó hấp dẫn.
Nam tử mặc vải bố cũng cảm giác được ánh mắt của Bộ Phương, vẫy thái đao màu băng lam trong tay, lộ ra ý cười hứng thú với Bộ Phương.
Mặt Bộ Phương không chút biểu tình, xoay người.
Hắn chỉ cảm thấy thái đao kia thật thần kỳ mà thôi, nhưng lại khiến nam tử kia cười với hắn, làm hắn cảm thấy hơi quái dị và không thoải mái.
Bộ Phương vừa xoay đầu cũng bắt đầu xử lý nguyên liệu nấu ăn.
Có một lần cơ hội nấu nguyên liệu nấu ăn trân quý như vậy, Bộ Phương bỗng nhiên cảm thấy cũng không tệ.
Long Cốt Thái Đao sau khi xoay chuyển trong tay hắn, bị hắn nắm chuôi đao, đè lên khối thịt đặt trên thớt.
Thịt có vỏ, vỏ màu đen, phía dưới là thịt heo trắng nõn, tinh khí vô cùng nồng đậm.
Bộ Phương ấn thịt heo xuống, mũi thái đao đâm ra, bén nhọn, thuần thục cắt ngang miếng thịt, tách vỏ và thịt heo ra.
Động tác này lưu loát sinh động như mây bây nước chảy, không hề vấp váp gì.
Xa xa, đôi mắt nam tử vải bố vẫn luôn chú ý Bộ Phương bỗng nhiên co rụt lại, liếc mắt nhìn Bộ Phương thật sâu.
Đao công của tiểu tử này thật thuần thục, tên này chẳng lẽ là một đầu bếp?
Nam tử vải bố nhếch môi, trong lòng càng hứng thú.
Nếu thật là đầu bếp thì thật thú vị, khiêu chiến truyền thừa lúc này cũng sẽ không nhàm chán như vậy.
Thái đao màu băng lam của hắn vừa chuyển, mũi đao tràn ngập hàn khí đặt lên vỏ khối thịt.
Ngay sau đó, động tác của hắn không sai biệt với động tác của Bộ Phương, cũng lưu loát tách ra vỏ và thịt heo.
Sau khi tách ra thịt heo, sắc mặt nam tử vải bố trở nên nghiêm túc, thái đao không ngừng cắt xuống, cắt thịt heo trắng nõn thành từng khối.
Thịt heo kia trơn nhẵn, nhưng nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện trong đó bao trùm một tầng bông tuyết hơi mỏng.
Bộ Phương thật bình tĩnh cắt thịt heo, đao công của hắn đã rất điêu luyện rồi, thật nhẹ nhàng cắt thịt heo thành từng miếng.
Sau khi cắt xong, thái đao phớt qua, những miếng thịt heo đều dừng trên lưng dao.
Thịt heo nấu món gì ngon nhất?
Không thể nghi ngờ chính là thịt kho tàu.
Đặc biệt là thịt heo tràn ngập tinh khí, làm thịt kho tàu tuyệt đối rất ngon.
Bộ Phương vốn muốn sử dụng Huyền Vũ Oa, nhưng trên bàn bếp đã có một cái nồi, cho nên Bộ Phương không lấy ra Huyền Vũ Oa mà trực tiếp sử dụng nồi đen trên bàn bếp, bắt đầu nấu nướng.
Bộ Phương thậm chí còn không sử dụng thiên địa huyền hỏa, chỉ đơn thuần châm ngọn lửa trên bàn bếp.
Ngọn lửa bùng cháy, khiến nhiệt độ trong nồi đen tăng cao.
Khi nhiệt độ đến mức độ nhất định, Bộ Phương đổ thịt heo vào trong.
Xuy xuy xuy!
Thanh âm vang vọng, khói dầu bắn lên.
………
Xa xa, nam tử vải bố cũng làm nóng chảo, Băng Tinh Thái Đao của hắn nâng lên thịt heo, đợi nồi nóng, liền đổ thịt heo vào.
Lựa chọn của hắn cũng nhất trí với Bộ Phương, cũng lựa chọn nấu thịt kho tàu.
Nhưng hắn và Bộ Phương bất đồng, ngọn lửa hắn lựa chọn là ngọn lửa tồn tại tự thân.
Thúc giục ngọn lửa kia, hừng hực bùng cháy.
Trong nồi rất nhanh tràn ngập mùi thịt.
Hắn thật vừa lòng, thịt linh thú Thần Thể Cảnh, đây chính là nguyên liệu nấu ăn khó có được.
Hơn nữa, ở bí pháp Thao Thiết Cốc, món ăn linh khí hắn nấu ra có thể được bảo tồn dạng rộng, có thể thêm vào hương khí.
Xuy xuy xuy.
Đảo nồi, ánh lửa nhất thời phóng lên cao, chiếu rọi mặt hắn, trên mặt hắn lộ ra nụ cười tự tin.
Làm đầu bếp của Thao Thiết Cốc, ngoài Tiềm Long Vương Đình, hắn tin tưởng trù nghệ của mình tuyệt đối mạnh nhất, không ai có thể vượt qua trù nghệ của hắn.
Ngoài Bộ Phương và nam tử vải bố, những gười khác cũng bắt tay nấu nướng.
Thánh nữ của Tu La Cổ Thành nắm chặt thái đao, cẩn thận cắt thịt heo.
Thái đao của nàng là do bàn bếp cung cấp.
Lần đầu tiên nắm thái đao, Tu La Thánh Nữ cảm thấy phi thường thần kỳ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...