Cái này…
Giang Linh cảm thấy đau răng, đầu bếp quả nhiên khó đối phó hơn so với luyện đan sư.
Luyện đan sư chỉ cần không cẩn thận bị mùi hương kia hấp dẫn, linh khí trong lò đan sẽ bùng nổ, khiến lò nổ.
Đầu bếp trừ phi bản thân chết đi… bằng không căn bản không thể nổ lò, bởi vì món ăn bọn họ làm, bản thân đã mang theo mùi hương tràn ngập hấp dẫn.
Bộ dáng say mê của Bộ Phương khiến người xem cũng muốn đánh hắn.
Bộ dáng của Mộ Bạch lại hoàn toàn đối lập rõ ràng với Bộ Phương.
Tâm thần hắn tập trung cao độ, trên trán đầy mồ hôi, gương mặt đỏ bừng, cực lực đối kháng với mùi xâm lấn kia.
Bộ dáng khổ sở của hắn và bộ dáng hưởng thụ của Bộ Phương… quả thực làm người ta đau lòng.
Vù vù vù…
Trong mắt nổi lên tơ máu, Mộ Bạch cắn chặt răng, rốt cục chống cự được dược hương, tâm thần lần nữa trở về đan dược.
Giang Linh cười bất ngờ, hơi thú vị a…
Ngón tay thon dài, trắng nõn của nàng dựng lên.
Ngón tay của luyện đan sư đều rất dài, bởi vì bọn họ cần kết ấn và điều khiển đan hỏa.
Ngọn lửa bùng cháy ầm ầm, một cây kim sâm thô to, rễ cây dầy đặc xuất hiện trong tay Giang Linh.
Ngón tay ấn vào, trên thân kim sâm đâm xuyên một lỗ lớn.
Chân khí cổ động, dẫn nước thuốc trong đó vào trong lò đan.
Ngọn lửa màu xanh biếc trong lò đan nhất thời nồng đậm.
Thanh âm bùm bùm vang vọng lên không dứt.
Gừ!
Một tiếng thét dài, mái tóc trắng xóa của Giang Linh bắt đầu bay dựng lên, bước kế tiếp, nàng không dám thả lỏng chút nào.
Trong tay niết ấn, chân khí sau lưng cuồn cuộn, bốn gông xiềng Chí Tôn lay động, phóng lên cao phía sau lưng nàng.
Nước thuốc trong lò đan bắt đầu dung hơp với nhau thành đan…
Mộ Bạch rốt cục cũng chiết xuất xong, một chưởng vỗ lên Cửu Tinh Lò, khiến Cửu Tinh Lò run lên, đồng dạng là một tiếng rít gào điên cuồng, giống như rút hết khí lực cả người.
Chân khí lăn lộn, ba gông xiềng chân khí lay động, múa may sau lưng hắn.
Không khí trên lôi đài lập tức xảy ra biến hóa, giống như trong nháy mắt trở nên xơ xác tiêu điều.
Bộ Phương cũng mở mắt từ trong say mê, nhìn thấy bộ dáng hai người kia, trong lòng cũng rùng mình.
Thở nhẹ ra một hơi.
Mái tóc của Bộ Phương bay bổng không gió, ngay sau đó, chân khí lưu chuyển trên thân hình hắn, Tước Vũ Bào giống như sống lại, hồng tiên diễm, hồng đến đoạt ánh nhìn.
Giống như có tiếng tước ngâm phát ra trên người hắn, sau lưng Bộ Phương, một gông xiềng chân khí lay động phóng lên cao.
Tất cả mọi người sợ ngây người.
Trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này.
Bộ lão bản… con mẹ nó khi nào thì phá vỡ gông xiềng Chí Tôn rồi? Người này không phải luôn là Chí Tôn sao? Cũng không thấy hắn tu luyện gì mà?
Vẻ mặt Nam Cung Vô Khuyết cũng nghệch ra, chẳng lẽ nấu ăn còn có thể đột phá?
Lão Bộ thật quá thần kỳ.
Ùng ục ùng ục ùng ục…
Hơi nóng hôi hổi bốc lên.
Một tay Bộ Phương đặt lên Phật Nhảy Tường, mạnh dùng sức, lấy Phật Nhảy Tường ra từ trong Huyền Vũ Oa.
Xung quanh Phật Nhảy Tường đầy hơi nóng, không ngửi thấy được mùi hương.
Xẹt xẹt…
Bộ Phương vung tay lên, nhất thời từng cái bát sứ thanh hoa bay ra từ trong tay hắn, trải lên đài hoàng kim rộng lớn.
Đi đến phía trước Phật Nhảy Tường, Bộ Phương vỗ mạnh xuống, nhất thời thân hình phật đà kia phóng lên cao.
Kim quang chói mắt tản ra từ trong bát sứ, sặc sỡ lóa mắt, làm người ta hoa mắt thần mê!
Ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn!
Mùi hương nồng đậm bay ra từ trong bát sứ…
Xuy xuy xuy…
Nhưng Bộ Phương kế tiếp cũng không phải xử lý Phật Nhảy Tường, ngược lại xoay người bắt đầu xử lý vỏ bột vừa mới chuẩn bị xong.
Bên trong vỏ bột thêm vào không ít linh dược, sau khi xử lý, trở nên thập phần kiên cố, hơn nữa sau khi phết dầu, một mùi hương đặc thù xông vào mũi.
Vung vẫy thái đao, cắt vỏ bột đã xử lý tốt thành từng sợi, an bài ở một bên.
Bộ Phương từ trong không gian hệ thống lấy ra một đống ớt chi chít.
Kế tiếp, Bộ Phương bày ra kỹ thuật đao công khiến người ta hoa mắt.
Nhiều cây ớt như vậy bị hắn bầm thành vụn nhỏ.
Cho vào trong Huyền Vũ Oa, nấu lên, mùi cay nồng đậm bốc lên cuồn cuộn… Lấy ra tương ớt cay nồng, múc một muỗng, đổ vào trong.
Bộ Phương xoay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Bì đang phun bong bóng, bỗng nhiên cong khóe môi.
Tiểu Bì thấy cả người chợt lạnh, ngay sau đó, bị Bộ Phương cầm lên.
- Bơi lội giải phóng bản thân đi… tôm tít.
Bộ Phương nghiêm túc nói, ngay sau đó, Tiểu Bì xoay ba trăm sáu mươi độ trên không trung, một tiếng bùm rơi vào trong tương ớt đang nấu…
Xẹt xẹt…
Bộ Phương đảo đều sợi bột trong nồi.
Bùm một tiếng, Tiểu Bì trừng mắt tròn xoe, chạy trốn khổi nồi, chân nhỏ di động không ngừng!
Giải phóng bản thân con mẹ nó chứ… đừng hãm hại tôm như vậy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...