Thiên Đan Thành, trong Đan Tháp to lớn, bên trong một gian tu luyện thất dùng cửa thanh đồng nặng nề đóng kín , không ngừng có dao động huyền bí lan tỏa ra?
Sau hồi lâu, dao động kia mới tán đi hết, cả gian phòng đều an tĩnh trở lại.
Ngay sau đó, cửa thanh đồng bị đẩy ra chầm chậm, tiếng vang kẽo kẹt nặng nề kia vang lên bên tai mỗi người, làm cho không ít người trong Đan Tháp không nhịn được quay đầu nhìn về phía vị trí kia.
Từ bên trong cánh cửa kia, một bóng người chậm rãi đi ra, khoác thanh sam, khuôn mặt tuấn dật, ánh mắt tựa hồ lóe lên quang mang sáng rực, tỏa sáng bốn phía.
Không ít người sau khi nhìn thấy nhân ảnh này, đều không nhịn được hít sâu một hơi, trong đôi mắt hiện lên vẻ cuồng nhiệt.
- Là Mộ Bạch sư huynh!
- Mộ Bạch sư huynh xuất quan rồi sao? Cần phải tiến đến Thiên Lam Thành tham gia tổng chung kết Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển hả?
- Các ngươi có cảm thấy tinh khí cả người Mộ Bạch sư huynh dường như không giống lúc trước rồi?
…….
Luyện đan sư bên trong Đan Tháp Thiên Đan Thành đều kinh thán không thôi.
Ở trong mắt bọn họ, Mộ Bạch giờ phút này giống như tản ra hào quang vạn trượng, vô cùng hấp dẫn ánh nhìn.
Hơn nữa, Mộ Bạch hiện giờ và Mộ Bạch trước kia đã có thay đổi thật lớn.
Mộ Bạch giờ phút này làm cho người ta cảm thấy một luồng phong duệ khí, đó là một loại tín niệm sẽ thắng lợi.
Loại tín niệm này làm cho một người trở nên càng thêm mạnh mẽ.
Vào trước kia, Mộ Bạch từ trước đến nay đều mang đến cảm giác biếng nhác cho người khác.
Đối với việc này, mọi người cũng không có bất ngờ, dù sao ngày mai đã là tổng chung kết của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển… Đối thủ của Mộ Bạch sư huynh chính là hắc mã cực mạnh mãnh tiến trên đường cao tốc.
Một đầu bếp không luyện đan, chỉ chuyên môn nấu nướng! Đó là một đầu bếp thần kỳ, bao nhiêu luyện đan sư thiên tài ngã dưới nồi hơi của hắn.
Mặc kệ là ma nữ An Sanh hay là Phong Tử Hùng… hay là Chi Trụ Mao Thạch của Thiên Diệu Thành, ở trong Đan Phủ đều là những thiên tài trẻ tuổi tiếng tăm lừng lẫy, trước khi đấu với đầu bếp kia, mỗi người đều được xem trọng vô cùng.
Nhưng kết quả lại hung hăng vả lên mặt mỗi người, kết cục hoàn toàn vượt ra ngoài dự liệu của mỗi người bọn họ.
Hiện giờ, đã không còn ai dám xem thường đầu bếp kia, cho dù người kế tiếp lên sân khấu chính là Mộ Bạch thì cũng như vậy.
Bởi vì ai cũng không dám cam đoan… Mộ Bạch nhất định có thể thắng được đầu bếp kia.
Ai cũng không biết, đầu bếp này… sẽ lấy ra món ăn thế nào.
Mộ Bạch sư huynh sẽ nổ lò hay không.
Bản thân Mộ Bạch cũng là chiến ý hào hùng, lần đầu tiên gặp được đối thủ khiến nhiệt huyết hắn sôi trào.
Tuy đối phương không phải luyện đan sư nhưng áp lực tạo ra cho hắn còn lớn hơn luyện đan sư!
- Chính như vậy… mới thú vị, không phải sao?
Khóe miệng Mộ Bạch cong lên, hít sau một hơi, chậm rãi bước ra từng bước.
Một tầng này dường như run lên kịch liệt.
Bên trong bóng tối, thân hình Mộ Bạch hiện lên hoàn toàn, tất cả mọi người dại ra nhìn phía sau lưng hắn.
Sau lưng Mộ Bạch, hắn vác một lò đan màu đen nặng nề.
Mộ Bạch đang vác lò đan nặng trĩu trên lưng, đi ra khỏi tu luyện thất, trên mặt lộ ra tươi cười hưng phấn.
…….
Thiên Diệu Thành.
Trong tu luyện thất Đan Tháp.
Hai bóng người ngồi đối mặt nhau.
Ngay sau đó, cả người một bóng người run lên, hơi mở mắt, cả tu luyện thất hơi tối giống như sáng sủa ngay tức khắc.
Thân ảnh đứng lên, hơi thon dài, mái tóc trắng xám xõa ra, dài đến tận thắt lưng.
- Lão sư, vậy đồ nhi… đi ra đây.
Có một nữ tử tóc trắng, nói với lão gia ngồi xếp bằng nhắm mắt ở đối diện.
Trên mặt đầy rổ của lão giả khẽ động, ngay sau đó, hắn gật đầu.
- Đi đi… biểu hiện khiến mọi người đều kinh ngạc, hoàn toàn để mọi người nhớ kỹ tên ngươi.
Nữ tử tóc trắng gật đầu, chắp tay, đi ra ngoài tu luyện thất.
Đi ra khỏi tu luyện thất, một dung nhan thanh lãnh hiện ra, không phải quá mỹ lệ, nhưng tràn ngập anh khí.
- Ngủ đông ba năm, hôm nay chắc chắn sẽ kinh tuyệt mọi người.
Lúc này… quán quân nhất định sẽ là của ta! Mặc kệ là Mộ Bạch hay là đầu bếp kia… cũng không thể ngăn cản ta!
Nữ tử thở ra một hơi thật sâu.
Làn tóc trắng xóa phiêu đãng trong gió.
……..
Cách trận đấu lần trước đã trôi qua một khoảng thời gian, quảng trường trung tâm dưới trận pháp khôi phục đã hoàn toàn khôi phục lại.
Lôi đài dựng lên, khán phòng bao bọc chung quanh lôi đài.
Trên khán phòng toàn là vị trí rậm rạp, hiển nhiên là vì tổng chung kết chuẩn bị thêm không ít vị trí.
Ngày mai là tổng chung kết Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển.
Một trận đấu cuối cùng, được chờ đợi đã lâu rốt cục hạ xuống màn che.
Nhưng không ai có thể bình tâm, dường như cả Đan Phủ đều trở nên ồn ào náo động, thật sự là Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lần này quá hấp dẫn.
Lúc trước, tồn tại của Mộ Bạch là một điểm hấp dẫn ánh nhìn, hắn có được vô số người ủng hộ, cũng có vô số người bảo hộ, người xem vì hắn mà đến khẳng định không ít.
Còn Bộ Phương cũng chính là đầu bếp hắc mã trong lời nói của dân chúng Đan Phủ, đồng dạng tăng sự nổi tiếng của Đan Phủ, dường như mỗi người đều nghị luận đầu bếp hắc mã.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...