Ưm…
Bộ Phương thở nhẹ một hơi.
Ngay sau đó, liếc mắt nhìn nam tử ngân khải, lạnh như băng nói:
- Có bãn lĩnh ngươi đến đóng đi.
- Tiểu U, chúng ta đi thôi.
Bộ Phương lười nói nhiều với thống lĩnh bị tham lam che mờ hai mắt này.
Tiểu U lạnh lùng liếc mắt nhìn thống lĩnh kia, không nói gì thêm, nhưng ý niệm khẽ động, U Minh Thuyền nhất thời phá không bay lên.
Đại thống lĩnh nhướng mày, quát lớn một tiếng.
- Ta để ngươi đi rồi sao? Ta đã nói rồi… giao ra Tu La Tháp!
Rầm rầm rầm!
Thủ vệ đi theo phía sau hắn cũng tiến nhanh lên, gông xiềng chân khí ầm ầm lay động phía sau bọn họ, dây dưa cùng nhau, bao vây U Minh Thuyền.
Không khí thoáng trở nên giương cung bạt kiếm.
Nam tử ngân khải khoanh tay, đứng xa xa, cười lạnh nhìn U Minh Thuyền.
- Ngoan ngoãn giao ra Tu La Tháp đi, loại vật này đầu bếp ngươi cầm có ích lợi gì? Không bằng cho ta…
- Ngươi muốn cản trở ta?
Bộ Phương nhíu mày, cắt ngang lời nói của nam tử ngân khải.
Ngay sau đó, Bộ Phương nâng mắt, nhìn về phía người khác xa xa, nhìn về phía năm vị luyện đan đại sư.
Năm vị luyện đan đại sư nhận lấy ánh mắt của Bộ Phương, nhất thời cười khổ không thôi.
Trong ánh mắt của Huyền Minh đại sư thật chí còn toát ra vài phần cầu xin.
- Bộ… tuyển thủ Bộ Phương, chúng ta có chuyện gì từ từ nói…
- Đừng nhìn Huyền Minh đại sư, hắn không giúp được ngươi, hôm nay mặc kệ là ai đến, đều không giúp được ngươi… Tu La Tháp, ngươi không muốn giao cũng phải giao!
Ầm!
Nam tử ngân khải Hàn Lê nói xong những lời này, hơi thở cả người trào dâng mãnh liệt, thẳng hướng đến chân trời, mang theo một trận uy lực áp chế thiên địa khủng bố.
Uy lực áp chế này rung động ầm ầm, áp chế mạnh mẽ với Bộ Phương.
Hắn phải lấy thế áp người!
Hắn tin tưởng, chỉ là một Chí Tôn, dưới uy lực áp chế của cường giả Thần Thể Cảnh như hắn, chỉ có thể phủ phục!
Tu La Tháp, hắn hôm nay nhất định đoạt được!
Tuy hắn không biết vì sao yêu nhân của Tu La Thành lại không thể đắc thủ, có lẽ nhờ vào nữ nhân phía sau tiểu tử kia trợ giúp.
Nhưng sau một trận chiến với yêu nhân Tu La Cổ Thành, nữ nhân còn có năng lực gì bảo hộ hắn?
Tiểu tử kia hiện giờ chỉ là miếng thịt bò… hắn mới là dao thớt!
Người trong trung tâm quảng trường cả Thiên Lam Thành đều biến sắc, đột nhiên bộc phát ra khí thế, khiến tất cả mọi người hơi ngây người.
Thống lĩnh kia đang làm cái gì? Vì sao phải bộc phát ra khí thế? Một bộ dáng đối địch, muốn đối phó với Bộ lão bản? Hắn lấy dũng khí từ đâu mà dám làm khó dễ Bộ lão bản?
Ở trong mắt mọi người, thống lĩnh lúc này giống như một kẻ ngốc.
Hắn chẳng lẽ không biết con chó kia khủng bố thế nào sao? Tất cả những người trải qua chuyện lúc trước, đều rõ ràng con Hắc Cẩu béo núc ních kia đáng sợ ra sao.
Đó căn bản không phải là một con Hắc Cẩu bình thường! Đó là một con chó có thể rít gào tận trời, một trảo vô địch!
- Ấn con thuyền kia xuống cho ta!
Nam tử ngân khải mở miệng, lành lạnh nói.
Không phải chỉ là hắc mã của đại điển Diệu Thủ Hồi Xuân thôi sao! So sánh với Tu La Tháp, một hắc mã thì tính là cái gì? Kia chính là thần khí Tu La Cổ Thành liều chết cũng phải tìm về!
Nhóm thủ vệ tuân lệnh, đều quát lớn tiếng.
Mỗi người đều phóng lên cao, hơi thở bọn họ dâng trào, đều phụt ra, giống như thành vật chất, phong tỏa các vị trí của U Minh Thuyền, mạnh dùng sức, rõ ràng muốn kéo xuống U Minh Thuyền trôi nổi trên hư không.
Đùng!
U Minh Thuyền dừng trên mặt đất, nhất thời phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc, bụi mù bay tứ tung.
Hai người Bộ Phương và Tiểu U đều không biến sắc, đứng vững trên thuyền.
Nam tử ngân khải khoanh tay, trên mặt cười nhạt, uy lực áp chế ngập trời, bước từng bước về phía U Minh Thuyền.
Hắn tin tưởng, Bộ Phương rất nhanh sẽ bị uy lực áp chế của hắn áp chế đến mức quỳ rạp trên mặt đất.
Đến lúc đó hắn muốn nhìn xem hắc mã của đại điển Diệu Thủ Hồi Xuân này kiên cường ra sao?
Đát đát…
Hàn Lê khoanh tay, bước từng bước đến, rốt cục bước một chân lên U Minh Thuyền.
Tiểu U đứng phía sau Bộ Phương, đôi mắt nhất thời tối sầm, hơi thở trên người dâng trào.
Nhưng còn không chờ Tiểu U bùng nổ, Cẩu gia đang nằm dài trên thuyền hơi giật giật mũi.
Mở miệng ra, mắt chó mở nhập nhèm, hắt hơi một cái! Con chó này thức tỉnh rồi!
Trời ơi!
Mọi người sợ hãi cả kinh, trong đầu không khỏi hiện lên cảnh tượng đáng sợ lúc trước, đều kinh hô rút lui…
Một tiếng hắt hơi vang lên, mang theo một trận cuồng phong và sóng khí!
Nam tử ngân khải vừa bước một chân lên U Minh Thuyền, nhất thời bị kiềm hãm.
Ngay sau đó, đôi mắt co rụt lại, cả người trực tiếp bị tiếng hắt hơi bắn ra xa!
Thân hình quay cuồng trên không trung, sau khi ổn định thân hình, đứng giữa hư không!
Cẩu gia hít hít mũi, đôi mắt mông lung vì buồn ngủ, liếc mắt nhìn nam tử ngân khải kia.
- Ruồi bọ từ đâu đến quấy rầy giấc ngủ của Cẩu gia nhà ngươi? Còn nữa… thuyền của tiểu nha đầu này là nơi ngươi có thể bước lên sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...