Nhưng… ở trong trận pháp hộ thành, cả trung tâm quảng trường vẫn bị phá hư thành như vậy, đủ có thể thấy được, chiến đấu lúc trước đáng sợ cỡ nào.
Chuyện này cũng khiến sắc mặt của hắn càng lúc càng khó coi.
Bên trong Đan Phủ vậy mà xảy ra chuyện như vậy, quả thực không thể tha thứ.
Tu La Cổ Thành… khinh người quá đáng.
Năm vị luyện đan đại sư thông thả bước đến, mặc dù trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Thân hình cũng bọn họ cũng hơi run rẩy, hình ảnh lúc trước thật sự khiến bọn họ quá hoảng sợ.
- Hàn thống lĩnh, đã làm phiền ngươi phải đi một chuyến, Hàn trưởng lão có khỏe không?
Gương mặt Huyền Minh đại sư trắng bệch, sắc mặt khó coi nói với nam tử ngân khải kia.
Sắc mặt nam tử ngân khải nhu hòa hơn rất nhiều, chắp tay với Huyền Minh đại sư.
Người này dù sao cũng là luyện đan đại sư.
- Đa ta Huyền Minh đại sư quan tâm, Hàn trưởng lão khỏe lắm… địch nhân của Tu La Cổ Thành đâu? Làm sao biến mất rồi?
Nam tử ngân khải nghiêm túc hỏi.
- Chuyện này…
Huyền Minh đại sư và các đại sư khác mặt đối mặt nhìn nhau, không biết nên mở miệng thế nào.
Biến cố lúc trước quả thật tầng tầng lớp lớp, khiến bọn họ hơi hỗn loạn.
Bọn họ đến bây giờ vẫn còn ngây ngốc.
Nam tử ngân khải hơi chau mày, nhìn bốn phía.
Toàn cảnh chiến trường thảm hại như vậy, nói rõ chiến đấu vừa rồi tuyệt đối phi thường đáng sợ.
Hửm?
Ánh mắt của nam tử ngân khải rất nhanh dừng trên con thuyền tối đen, nheo mắt lại.
- Thằng nhóc kia là chính mục đích xâm nhập lần này của cường giả Tu La Cổ Thành?
Nam tử ngân khải nhìn về phía Bộ Phương dẫn theo một con gà, nhàn nhạt nói.
Đám người Huyền Minh đại sư nhất thời sửng sốt, gật đầu nói:
- Đúng vậy, Hàn thống lĩnh, hắn chính là hắc mã nổi bật nhất trong đại điển Diệu Thủ Hồi Xuân lần này.
- Ta biết, chỉ là một đầu bếp mà thôi.
Nam tử Ngân Khải giống như cười nhạo nói, vừa nói vừa bước về phía Bộ Phương.
Hắn biết trên người Bộ Phương tuyệt đối tồn tại bí mật lớn.
Nếu không thánh nữ của Tu La Cổ Thành cũng sẽ không tự mình tiến đến Thiên Lam Thành, chỉ vì muốn bắt đi tiểu tử này.
Bí mật kia rốt cuộc là cái gì? Hắn bỗng nhiên có chút tò mò.
- Chúng ta trở về đi.
Bộ Phương nhìn Cẩu gia ngủ say, nằm dài trên U Minh Thuyền, cũng cạn lời, quay đầu nói chuyện với Tiểu U phía sau.
Tiểu U nuốt vào giọt nguyên tử tủy, sắc mặt tốt hơn rất nhiều, mặt không chút thay đổi gật đầu với Bộ Phương, định điều khiển U Minh Thuyền rời khỏi nơi này.
Nhưng chỉ vừa mới thúc giục U Minh Thuyền, một bàn tay đột nhiên đánh ra, đặt lên sàn thuyền U Minh Thuyền, khiến động tác của Tiểu U bị ngăn cản.
Bộ Phương và Tiểu U đều ngờ vực nhìn qua, thấy một nam tử khoác áo bào màu bạc.
Nam tử cười nhạt nhìn Bộ Phương và Tiểu U.
- Hắc mã của đại điển Diệu Thủ Hồi Xuân phải không? Ngươi đang định rời đi sao?
Nam tử ngân khải cười nói.
Bộ Phương nhíu mày, đây là muốn làm gì?
- Sao hả? Có quy định không thể rời đi sao?
Bộ Phương hỏi.
Tươi cười trên mặt nam tử ngân khải dần dần biến mất, hắn nâng tay lên, chỉ một vòng quanh bốn phía, cuối cùng nhìn về phía Bộ Phương nói:
- Ngươi dù sao cũng là người khởi xưởng tất cả chuyện xảy ra ở đây, chẳng lẽ ngươi không định giải thích một tiếng Tu La Cổ Thành này vì sao đến tìm ngươi sao?
Bộ Phương hít sâu một hơi, nhìn trung tâm quảng trường đang chậm rãi phục hồi, chậm rãi thở mạnh ra.
- Có lẽ là bởi vì ta đẹp trai.
Câu trả lời này đổi lại khiến nam tử ngân khải sửng sốt, sau đó trên trán xuất hiện mấy vạch đen.
- Theo ta được biết, có thể dẫn động trận thế lớn như vậy của Tu La Cổ Thành… cũng chỉ có Tu La Tháp lưu lạc bên ngoài, chẳng lẽ trên người ngươi có Tu La Tháp?
Nam tử ngân khải ngoài mặt cười nhưng trong lòng không cười, cuối cùng ánh mắt dừng tại tiểu tháp màu đen trên cổ Bộ Phương, đôi mắt phát ra hào quang rực rỡ.
- Đó chính là Tu La Tháp đúng không?
Bộ Phương sửng sốt, sờ vào Tu La Tháp đã gần như khôi phục như thường, liếc mắt nhìn nam tử ngân khải một cái.
- Đúng vậy.
Đạt được câu trả lời khẳng định của Bộ phương, đôi mắt của nam tử ngân khải nhất thời lóe lên tia tham lam.
- Tốt lắm… giao Tu La Tháp cho ta đi.
Hàn Lê ta đảm bảo cho ngươi tự do ở trong Đan Phủ… Cường giả của Tu La Cổ Thành chỉ cần tới tìm ngươi, ta sẽ bảo kê cho ngươi!
Đó chính là Tu La Tháp! Là thần khí cường giả Tu La Cổ Thành dùng hết toàn lực cũng phải tìm về!
Hắn bảo kê ta?
Bộ Phương sửng sốt, ngay sau đó khóe miệng nhếch lên.
Hắn thu Tu La Tháp vào trong quần áo, lạnh nhạt liếc mắt nhìn nam tử ngân khải, nói:
- Ngươi là ai chứ? Ngươi nói bảo kê ta thì có thể bảo kê ta được sao? Ngươi đánh thắng nổi con chó béo này sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...