Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới


Nam Cung Uyển nói.
Bộ Phương nhìn đống kiến trúc này, hí mắt, gật đầu.

Bởi vì trong đống kiến trúc này, hắn thấy không ít người quần áo lố lăng ra ra vào vào.
Hơi thở trên người những người này cũng không quá mạnh, nhưng cũng rất cổ quái.
Có người khoác lên trường bào xám, tràn ngập hơi thở âm trầm.
Có người mặc áo choàng màu trắng, để râu, thần tình tương hòa.
Đây là độc sư và y sư, một loại người không có thiên phú luyện đan, phát triển lĩnh vực khác.
Nam Cung Uyển mang theo Bộ Phương đi vào kiến trúc.

Trong kiến trúc, ngoài ý muốn náo nhiệt phi thường.

Độc sư và y sư này, nhân số đặc biệt nhiều.
Bộ Phương nhìn đến hoa cả mắt.
Hai người đứng thật lâu trong đám đông, rốt cục đi đến trước một phòng nhỏ.
- Bộ lão bản, nơi này chính là nơi báo danh, lão nhân bên trong kia chính là người quen của ta.
Nam Cung Uyển cười nói, liếc mắt nhìn Bộ Phương, sau đó đẩy cửa tiến vào.
Bộ Phương đi theo vào, trong phòng có một lão giả độc nhãn đang xem sách.

Giống như phát hiện có người tiến vào, lão giả ngẩng đầu.
- Nam Cung tiểu thư… người làm sao lại đến đây!
Lão giả độc nhãn kinh ngạc đứng dậy.
Nam Cung Uyển, luyện đan sư trong gia tộc Nam Cung, lão giả độc nhãn tự nhiên nhận ra, nhưng lại khó khiểu vì sao đối phương đến nơi này, nơi này là nơi báo danh của kỳ nhân dị sĩ mà.
- Phúc Bá, đây là một người bạn của con, hắn muốn báo danh tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển.
Nam Cung Uyên giới thiệu nói.
Lão giả độc nhãn sửng sốt, hắn đã nói Nam Cung Uyển vì sao xuất hiện ở đây.
- Được, nói cho ta biêt tính danh, tu vi, còn có chức nhiệp…
Lão giả độc nhãn ngồi trên vị trí chính mình, lấy ra quyển sổ báo danh thật dày.
Vừa lật vừa hỏi Bộ Phương.
- Bộ Phương, tu vi cửu phẩm Chí Tôn, chức nghiệp… đầu bếp.
Bộ Phương mặt không biểu tình trả lời.
Lão giả độc nhãn gật đầu, đặt bút bắt đầu ghi chép.
-Chức nghiệp… độc sư?
Hả, lão giả độc nhãn ngẩng đầu, kinh ngạc liếc mắt nhìn Bộ Phương, bộ dáng trắng nõn nà của tiểu tử này không giống độc sử biến mình thành dạng người không ra người quỷ không ra quỷ a.
Nam Cung Uyển nhếch môi, nói:
- Phúc Bá, bạn ta không phải độc sư, là đầu bếp?
- Đều bếp? Từ từ… ngươi là nói đầu bếp nấu ăn trong phòng bếp?
Lão giả độc nhãn ngẩn ngơ, thần tình cổ quái nhìn Nam Cung Uyển.

Đầu bếp cũng báo danh tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển… chuyện này thật khôi hài?
Phúc Bá độc nhãn hắn phụ trách báo danh kỳ nhân dị sĩ, kiến thức qua vô số độc sư và y sư, thậm chí ngay cả thầy xao bóp cũng từng gặp, nhưng thật đúng là chưa từng gặp đầu bếp.
Người khác dự thi dùng dược, ngươi dự thi dùng đồ ăn?
Nấu nướng trên lôi đài?
Nghĩ đến hình ảnh kia, lập tức cảm thấy buồn cười.
- Nam Cung tiểu thư… ngươi không phải tiêu khiển ta chứ? Đầu bếp tham gia đại điển này, có ý nghĩa gì? Danh này, ta không cho báo.
Lão giả độc nhãn cảm thấy Nam Cung Uyển và Bộ Phương đang tiêu khiểu hắn.
Vừa nghe đến không cho báo danh, Bộ Phương liền nhíu mày.
- Đại điển có quy định không có đầu bếp dự thi sao?
Bộ Phương hỏi.
Lão giả độc nhãn sửng sốt, đây thật đúng là không có.

Kỳ nhân dị sĩ báo danh, cũng không có quy định chức nghiệp gì không thể tham gia.

Nhưng đầu bếp… cũng quá vớ vẩn đi.
- Vậy ngươi để ta báo danh, thắng thua do ta, có quan hệ gì với ngươi.
Bộ Phương lạnh nhạt nói.
Lão giả độc nhãn nhíu mày, tiểu tử này hơi khí phách.
Lạnh lùng cười, lão giả độc nhãn thả bút trong tay ra, nhìn Bộ Phương nói:
- Ngươi thật đúng là tự tin, báo danh tự nhiên có thể, nhưng sau khi báo danh còn có xét duyệt, ngươi cần thể hiện tư cách có thể dự thi, nếu không… lập tức cút ra ngoài cho ta.
----------oOo----------
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận