Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới


- Huynh còn nói, cẩn thận ta dùng kim may miệng huynh lại!
Nam Cung Uyển uy hiếp nói.
Sắc mặt Nam Cung Vô Khuyết cứng đờ.
Rầm rì một tiếng, Nam Cung Uyển xoay người đi về phía xa xa.
Đi trong chốc lát, giống như nhớ tới cái gì, quay đầu hỏi:
- Đúng rồi, cửa hàng đan dược của muội hẳn vẫn còn chứ? Muội phải tiếp tục bán đan dược của muội.
Nam Cung Uyển lập tức lắc mông biến mất không thấy.
Nam Cung Vô Khuyết bĩu môi:
- Nha đầu khẩu thị tâm phi… bán đan dược cái gì, khẳng định đi đến chỗ Bộ lão bản ăn Phật Nhảy Tường, sẵn tiện gặp lão Bộ, chậc chậc.
- Dặn dò xuống dưới, thông báo người phụ trách các sản nghiệp đến đại lâu của gia tộc Nam Cung, mở hội nghị gia tộc.
Nhìn Nam Cung Uyển biến mất, khí chất cả người Nam Cung Vô Khuyết lập tức thay đổi, nói với thủ vệ bên cạnh.
Sắc mặt thủ vệ kia rùng mình, gật đầu lui xuống.
…….
Đại lâu gia tộc Nam Cung.

Trong phòng họp to lớn, bài trí từng cái ghế dựa dùng gỗ cổ đàn chế tác.

Trên ghế có từng vị lão giả đang ngồi.

Những người này đều là người phụ trách các sản nghiệp của gia tộc Nam Cung.

Có khi là chấp sự gia tộc, có khi là trưởng lão gia tộc.
Nam Cung Vô Khuyết muốn ổn định gia tộc, đầu tiên phải ổn định những người này.
Nhưng Nam Cung Vô Khuyết sau khi trải qua chuyện tình kia, cũng trưởng thành rất nhiều, hơi thở cả người trầm ổn không ít.
Không ít trưởng lão nhìn Nam Cung Vô Khuyết cũng run sợ.

Những người này vẫn cảm thấy hội nghị lần này không phải chuyện tốt gì.

Trong bọn họ không ít người đều biết thù hận giữa Nam Cung Vô Khuyết và ba huynh đệ Nam Cung Huyền Hạc.

Bọn họ không ít người đều từng trợ lực cho Nam Cung Huyền Hạc.
Cho nên bọn họ tự nhiên không yên lòng.
Tuy bọn họ cảm thấy Nam Cung Vô Khuyết không dám động đến bọn họ.

Dù sao bọn họ cũng nắm giữ sản nghiệp của gia tộc Nam Cung, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.
Nam Cung Vô Khuyết nhìn quanh toàn trường, đợi tất cả mọi người đều đến đông đủ, dựa nghiêng lên ghế, ánh mắt lạnh như băng.
- Thời điểm lúc trước Nam Cung Huyền Hạc rút đi thiên địa huyền hỏa trong cơ thể ta, các ngươi hẳn đều ở tại hiện trường phải không.
Quả nhiên, đám người gia tộc Nam Cung nhất thời sợ run, sắc mặt mỗi người đều trở nên khó coi.
- Các ngươi hẳn là biết, ta phế đi Nam Cung Huyền Hổ, lão cẩu Nam Cung Huyền Hạc kia cũng chết trong bí cảnh… Gia tộc Nam cung hiện giờ chính do ta làm chủ, có ai không phục sao?
Không ai đứng ra, dù sao Nam Cung Vô Khuyết cũng là người thừa kế danh chính ngôn thuận.
- Các ngươi đều thừa nhận ta là người làm chủ gia tộc Nam Cung, vậy… ta hôm nay phải tính sổ đàng hoàng.
Chân khí mạnh mẽ dâng trào từ trên người Nam Cung Vô Khuyết, hai sợi xiềng xích lay động phía sau hắn.

Uy lực áp chế thiên đại lan tỏa, khiến tất cả mọi người ở đây đều hoảng sợ.
Thủ vệ nhảy vào trong đại sảnh, kiếm phong lạnh như băng khiến trái tim mỗi vị trưởng lão đều cảm thấy băng giá.
Nam Cung Vô Khuyết… thật sự trưởng thành rồi.
………
Nam Cung Uyển đi đến trước quán ăn Vân Lam, kinh doanh của cửa hàng đan dược cả con đường này vẫn quạnh quẽ như trước.
Điểm ấy không hề biến hóa sau khi nàng biến mất lâu như vậy.

Kinh doanh của những cửa hàng đan dược này hẳn đều do quán ăn đoạt đi.

Tay nghề của Bộ lão bản quả nhiên kinh người.
Nhớ tới Phật Nhảy Tường Bộ lão bản nấu, Nam Cung Uyển cảm thấy hơi tham lam.

Hương vị của Phật Nhảy Tường kia thật sự quá ngon, có thể khiến tu vi của nàng không ngừng tăng lên.
Đây quả thật là niềm vui ngoài ý muốn, đồng thời thưởng thức mỹ thực, còn có thể tu luyện.

Quả thực là việc vẹn toàn đôi bên.
Nàng đi đến cửa hàng đan dược của mình, bởi vì lâu quá không quản lý, cửa hàng của nàng trông hơi rách nát, thậm chí phủ một tầng tro bụi thật dày.
Nàng giơ bàn tay lên, tro bụi đầy trơi.

Nam Cung Uyển ho nhẹ vài tiếng, cảm thấy hơi khó chịu.
- Quên đi… vẫn là nên vào buổi tối tìm người tới dọn dẹp, hiện tại trước hết đi đến chỗ Bộ lão bản ăn cơm.
Nam Cung Uyển phất mái tóc đỏ rực, đùi đẹp thon dài thẳng tắp bước ra, đi đến quán ăn của Bộ lão bản.
Bởi vì Nam Cung Uyển đến hơi trễ, cho nên thực khách đã ít đi, không ít thực khách đều ăn uống no đủ, cảm thấy mỹ mãn rời đi.
- Chậc chậc… mỹ nữ cao lãnh trong quán ăn của Bộ lão bản thật xinh đẹp! Chưa bao giờ gặp nữ nhân đẹp như vậy…
- Nói bậy bạ cái gì? Nam Cung nữ thần của chúng ta kỳ thật cũng không kém!
- Ngươi hiểu cái đầu? Khí chất của Nam Cung nữ thần kém hơn mỹ nữ của Bộ lão bản kia rất nhiều!
……
Các thực khách xung quanh nghị luận, khiến thân hình Nam Cung Uyển cứng đờ.
Đôi môi mỏng dưới khăn che khẽ cong lên, nhếch lên vòng cung đầy lãnh ngạo.
- Mỹ nữ của Bộ lão bản? Có chút thú vị… ta thật muốn gặp gỡ thử.
----------oOo----------
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui