Hóa Cốt Long Thảo, dáng vẻ như thần long bay lên, lá cây uốn lượn, cực kỳ thần dị.
Trên đó có một làn sương mông lung bảo phủ, tỏa ra hương vị.
Crack một tiếng, Hóa Cốt Long Thảo bị Bộ Phương nhổ thẳng lên, hình như có tiếng rồng ngâm vang dội, Bộ Phương nhìn linh dược trong tay, khóe miệng nhếch lên.
Không hổ danh là linh dược thập giai, linh khí nồng nặc, chỉ ngửi thôi đã làm người ta sảng khoái, cả người trở nên thanh tỉnh rất nhiều.
Cất Hóa Cốt Long Thảo vào túi không gian hệ thống, trong lòng Bộ Phương thở ra một hơi.
Nhiệm vụ lâm thời của hệ thống đã hoàn thành.
Vốn nghĩ một nhiệm vụ dễ dàng, không ngờ lại gặp nhiều gian nan đến vậy.
- Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ lâm thời: Đi vào bí cảnh Vân Hải, hái nguyên liệu nấu ăn Phật Khiêu Tường thiên phẩm, Hóa Cốt Long Thảo, bắt đầu phát nhiệm vụ phần thưởng…
Vừa cất Hóa Cốt Long Thảo vào túi, trong đầu Bộ Phương vang lên giọng nói nghiêm túc của hệ thống.
Đối với phần thưởng cho nhiệm vụ lần này, Bộ Phương rất mong chờ, 20% nguyên khí, làm cho tu vi của Bộ Phương tăng thêm một bước.
Nhưng cũng không kỳ lạ, độ khó của nhiệm vụ này thật sự rất gian nan, phần thưởng cao cũng là chuyện đương nhiên.
Huyết nhân nhìn Bộ Phương nhàn nhã nhổ linh dược, màu đỏ trong con ngươi càng nồng nặc hơn, con kiến hôi này làm cho hắn tức chết mất!
Bây giờ hắn cảm thấy hơi hối hận, vì sao không đập chết người này sớm hơn, để bây giờ hắn vui vẻ đứng trước mặt mình, ghê tởm mình.
U Minh Nữ yên lặng nhìn Bộ Phương.
Tên nhân loại nhỏ yếu này đúng là bình tĩnh thật.
Huyết nhân năm gông xiềng bên kia còn chưa chết, bên này hắn đã bắt đầu cướp chiến lợi phẩm rồi.
Có thể cho cường giả Thần Thể Cảnh đỉnh phong chút mặt mũi được không?
Huyết nhân tức giận đến cực hạn, máu tươi trên người sôi trào.
Cẩu Gia ngoẹo đầu nhìn huyết nhân, hơi thở dài.
Bộ Phương hiểu rõ tính nết của Cẩu Gia, nhìn dáng vẻ bình tĩnh đó, làm ai cũng muốn đánh hắn.
Nhưng Cẩu Gia đã quen từ lâu, vì vậy, chỉ cần Bộ Phương không ở bên cạnh ăn sườn xào chua ngọt, ngoài ra Cẩu Gia cũng chẳng quan tâm hắn làm gì.
Ừ?
Hình như cảm nhận được ánh mắt của huyết nhân, Bộ Phương nhàn nhạt ngẩng đầu lên nhìn, hắn thấy huyết nhân tức muốn phun máu.
Sau đó, Bộ Phương chẳng hề quan tâm, tiếp tực crack một tiêng nhổ cây Hoá Cốt Long Thảo mới lên.
Huyết nhân tức sùi bọt mép, tên kia khinh người quá đáng!
Dáng vẻ thiếu đòn của Bộ Phương, làm lửa giận trong người huyết nhân bùng lên.
Tiên huyết xoay vòng, hóa thành biển máu rít gào sau lưng hắn.
Nhiều huyết dịch như vậy, nhìn mà giật cả mình.
Đối mặt với biển máu ngập trời, Cẩu Gia bay trong hư không, thân hình nhỏ bé giống như một hạt bụi.
Một tiếng gào thét vang lên, tiên huyết hội tụ lại thành một cái miệng to như chậu mau cắn về phía Cẩu Gia, muốn ăn tươi nuốt sống nó.
Cẩu Gia nhàn nhạt nhìn biển máu đầu trời.
Nhìn tiên huyết bay đến, mùi máu tươi toả ra khắp không gian.
Huyết nhân điên cuồng rít gào, khí tức trên người vận chuyển đến cực hạn.
Ngay khi biển máu sắp thôn phệ Cẩu Gia.
Tiểu Hắc vốn không có động tác gì bỗng nhiên há miệng ra.
Miệng có biến lớn, nhắm ngay biển máu đang ập đến, sủa lên một tiếng.
Tiếng sủa vang dội, đinh tai nhức có.
Mà biển máu bị một tiếng chó sủa này làm cho vỡ xao động.
Thình thịch thình thịch thình thịch!
Trong biển máu có cơn sóng động trời, cột máu bị nghiền nát, không ngừng nổ tung.
Cuối cùng sau, biển máu sôi trào, bay ngược trở lại.
Huyết nhân cảm thấy kinh khủng, hắn không ngờ rằng con chó mập này lại đáng sợ như thế.
Sủa một tiếng đã làm cho biển máu của hắn bay ngược!
Một tiếng ong vang vọng.
Cẩu Gia bước chân như con mèo xinh đẹp.
Chỉ trong chốc lát, nó đã bay qua biển máu, xuất hiện trước người huyết nhân.
Có thể nói Cẩu Gia không ưa gì huyết nhân, chỉ mới gặp mặt lần đầu mà tên kia đã la hét muốn ăn thịt chó rồi.
Ở trước mặt Cẩu Gia mà nhắc đến chuyện ăn thịt chó? Chẳng phải đang tìm đường chết sao?
Móng chó lại vung lên, mạnh mẽ, hung hăng ép xuống, kèm theo kình phong đáng sợ.
Huyết nhân huýt sáo dài, sợi tóc bay lên, khí tức trên người dâng lên cực hạn, muốn đỡ chưởng kia.
Thình thịch!
Nhưng hư không gần như nổ bể ra.
Huyết nhân cảm nhận được có một cỗ lực lượng dũng mãnh tràn vào hai cánh tay mình, cỗ lực lượng kia giống như một ngọn núi nguy nga đè xuống.
Cơ thể hắn không chịu nổi, bị hung hăng đánh xuống đáy tháp.
Cả người đập xuống như quả bóng cao su.
Tiểu Hắc đứng lắc đuôi trong hư không, tiếp tục bước đi như mèo, giống như bước trên một cầu thang vô hình.
Bộ Phương nhổ cây Hóa Cốt Long Thảo cuối cùng, bỏ vào trong túi không gian, hắn quay đầu nhìn thoáng qua huyết nhân té dưới đáy tháp, ánh mắt hơi lóe lên.
Sau đó, ánh mắt của Bộ Phương nhìn qua quả trứng tỏa ánh sáng bên cạnh.
Trong quả trứng này có tinh hoa nồng nặc, Bộ Phương mới đến gần đã cảm nhận được linh khí và lực lượng sinh mệnh tuôn trào bên trong.
Trong lòng Bộ Phương cảm thấy sợ hãi và mừng rỡ, đây là quả trứng trâu bò nhất mà hắn từng gặp! Cũng là nguyên liệu nấu ăn cao cấp nhất hắn từng nhìn thấy.
Nếu như đưa quả trứng này làm món ăn, tuyệt đối sẽ nấu được một món ăn tuyệt phẩm.
Nhưng Bộ Phương nghĩ như vậy thì vẫn còn lãng phí.
Bởi vì những nguyên liệu nấu ăn khác, hoàn toàn không xứng với quả trứng Phượng Hoàng này, làm lãng phí mất một loại nguyên liệu tuyệt vời.
- Trứng Phượng Hoàng thuộc về ta.
Trong lúc Bộ Phương đang nghĩ nên dùng trứng Phượng Hoàng để nấu món ăn gì, một giọng nói lạnh băng vang lên từ sau lưng hắn.
Đó là giọng nói của U Minh Nữ, Bộ Phương từng nghe, nên hắn còn có ấn tượng.
Nữ nhân kia lạnh nhạt nhìn Bộ Phương, phảng phất có vô số tia sát ý ép lên người hắn, nếu hắn dám bước lên một bước thì sẽ xong đời.
Bộ Phương nhíu mày, nữ nhân này cũng muốn trứng Phượng Hoàng?
- Ngươi muốn quả trứng này làm gì?
Bộ Phương nghiêm túc hỏi.
- Tinh hoa của trứng Phượng Hoàng có thể khử tử khí và trở chú trên người ta.
U Minh Nữ nhìn Bộ Phương, trầm mặc một lúc, sau đó nể mặt Cẩu Gia, nàng giải thích một câu.
Khử tử khí?
Bộ Phương sửng sốt, hắn cẩn thận nhìn chằm chằm nữ nhân này, phát hiện quanh người nàng có khí lưu màu đen quỷ dị.
Có lẽ đó được gọi là tử khí.
- Nếu ngươi lấy được quả trứng này, ngươi muốn làm thế nào? Ngươi luộc trứng lên sao?
Bộ Phương hỏi.
U Minh Nữ sửng sốt, làm thế nào?
Nàng cần là tinh hoa của quả trứng này, vì sao phải luộc? Trực tiếp liếm là được mà?
Nàng vẫn luôn làm như vậy.
Dùng hành động liếm để hấp thu tinh khí, áp chế tử khí, chuyện đơn giản như thế, cần gì phức tạp hóa vấn đề?
Bộ Phương thấy vẻ mặt nữ nhân kia mờ mịt, hắn lập tức trở nên hăng hái.
- Nhìn ngươi chắc bình thường không nấu cơm, nếu ăn sống thì khó mà thưởng thức được niềm vui của thức ăn ngon, một nguyên liệu nấu ăn có chất lượng cao như vậy, phải dùng thủ đoạn cao để xử lý, vậy mới không làm nó… Thất vọng, ngươi biết có bao nhiêu cách xử lý trứng không?
U Minh Nữ lạnh lùng, khuôn mặt ngây ra.
Nhắc đến ăn, Bộ Phương sẽ nhịn không được nói nhiều.
- Ngoài trứng luộc đơn giản nhất, còn có trứng chần nước sôi, trứng luộc nước trà, trứng kho… Đương nhiên, còn có cách nấu cao cấp hơn, ví dụ như nấu chung, cơm chiên trứng, bánh ga tô.
Bộ Phương nói ra rất nhiều cách nấu, dọa cho U Minh Nữ sửng sốt.
- Nói cho ta biết, ngươi muốn làm gì với nó? Làm trứng chần nước sôi? Hay là luộc nước trà?
Bộ Phương dùng đôi mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm U Minh Nữ.
- Ta… Ta liếm!
Nửa ngày sau, U Minh Nữ ngập ngừng nửa ngày mới nặn ra một câu.
Bộ Phương sửng sốt, sắc mặt không thay đổi, nhưng hắn hơi híp mắt, nghiêng mắt nhìn.
Trong con người tràn đầy sự hèn mọn.
Khinh bỉ cho U Minh Nữ hoài nghi nhân sinh.
- Liếm? Ngươi biết làm như vậy thì sẽ lãng phí bao nhiêu tinh khí và năng lượng không? Nếu ngươi đưa trứng cho ta, ta tuyệt đối sẽ làm cho ngươi cảm nhận được cảm giác linh khí cọ rửa cơ thể.
Bộ Phương nói.
Sắc mặt U Minh Nữ không chút thay đổi.
Cẩu Gia ở xa xa, nghe được lời nói dối trá của Bộ Phương, suýt chút nữa cười rớt một ký thịt chó.
Thật không ngờ tiểu tử Bộ Phương này cũng học được lừa người.
Cũng chỉ U Minh Nữ ngây thơ mới bị lừa.
Oanh!!
Mặt đất chấn động, toàn bộ Tháp Tu La cũng chấn động theo.
Huyết khí hội tụ khắp bầu trời, trào vào trong người huyết nhân.
Dưới đáy tháp, huyết nhân chậm rãi bò dậy, khí tức trên người hắn trở nên vô cùng đáng sợ, giống như máu tươi đang quay cuồng.
Hắn nhận thức được sự cường đại của Cẩu Gia.
Huyết nhân biết mình không phải là đối thủ của con chó mập này.
Huyết nhân tức giận, hắn ngang dọc khắp bí cảnh Vân Hải, không ngờ cuối cùng bị một con chó áp chế đánh.
Hắn không cam lòng.
May là hắn còn có thủ đoạn cuối cùng.
Hắn muốn con chó này trở thành con chó chết, muốn cắt từng miếng thịt trên người con chó mập này, cắn xé!
Tháp Tu La sống lại.
Hàng ngàn hàng vạn giọt máu ngưng tụ vào giữa bàn tay huyết nhân, cuối cùng hóa thành huyết châu đỏ thẫm.
Trong huyết châu tràn đầy năng lượng bạo ngược.
Đôi mắt của huyết nhân lạnh băng đầy sát khí, hắn lạnh lùng nhìn Cẩu Gia, cũng nhìn qua Bộ Phương một cái.
Một giây sau.
Hắn hung hăng ép huyết châu xuống đáy tháp.
Phảng phất có tiếng nghiền nát vang lên.
Máu trong huyết châu bắn ra, chậm rãi lan tràn.
Dưới đáy tháp, từ từ có văn lộ tiên huyết quấn lên, văn lộ rất quỷ dị và huyền ảo.
Chỉ một lát sau, tiên huyết chảy xuống mặt đất, lan tràn ra toàn tòa tháp.
Vách tường trong suốt nổi đầy văn lộ, cả tòa tháp giống như thức tỉnh, làm cho mọi người có sự áp lực khác.
Tháp Tu La, thần khí của Tu La Cổ Thành.
Nếu được gọi là thần khí, tất nhiên nó có uy năng vô cùng đáng sợ.
Tóc dài trên người huyết nhân rối tung, hắn ngửa mặt lên trời huýt sáo dài.
Vách tháp trở nên kiên cố, từ từ huyễn hóa ra dáng vẻ thật sự của nó.
Huyết nhân có cảm giác hắn đã hoàn toàn chưởng khống được Tháo Tu La, tâm thần trở nên cường đại.
Cảm giác cầm thần khí trong tay, đúng là vô cũng khó nói.
Mặc dù thần khí này thiếu sót, nhưng huyết nhân tin rằng, nó đủ để hắn làm thịt con chó kia!
Bởi vì có Tháp Tu La giúp đỡ, hắn cảm giác mình đã bước vào cảnh giới Linh Thần Thủ.
Đặt chân đến Thần Thể Cảnh viên mãn chân chính.
Một con chó, không đáng nhắc đến!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...