Từ Hắc, Fiboga và An ngồi phi thuyền không bao lâu đã xuyên qua được lá chắn vị diện, từ từ đến gần tiểu tinh cầu.
Ba người bọn họ đã từng kinh qua hàng trăm kiểu vị diện, lúc này trông thấy tinh cầu xanh thẳm trong xanh kia, vẫn nhịn không được quan sát chăm chú cảm thán.
Đến khi tiến vào bầu khí quyển của tiểu tinh cầu, Từ Hắc không khỏi cảm thán: "Dân số trên tiểu tinh cầu tính ra có số có má nha, cộng thêm số lượng sinh vật cùng sinh sống trên tiểu tinh cầu, đây tuyệt đối là nằm vững vị trí số một."
Lúc này đang là ban đêm nhưng thành thị vẫn đèn đuốc sáng rực như cũ, nhà cửa cao ốc đông đúc, ánh đèn chớp chớp nháy nháy, một hình ảnh bừng bừng sinh khí.
Từ Hắc: "......!Nhà thượng thần nhất định đang ngủ rồi, không bằng chúng ta đi dạo chơi chút nhé." Tối mù tối mịt mà tới cửa làm phiền, cũng ít có mặt dày lắm.
An liếc xéo hắn một cái: "Thượng thần không cần ngủ, ngài ấy mới tỉnh dậy từ giấc ngủ hàng vạn năm rồi."
Fiboga lại tán đồng với Từ Hắc, muốn đi dạo một vòng tiểu tinh cầu rồi mới lại nhà Giang Tri.
Bọn họ đi dạo quanh tiểu tinh cầu, ngắm nhìn cảnh đêm phồn hoa, mãi đến khi mặt trời đạp mây xông ra rực rỡ chiếu sáng cả quãng trời, cả đám với vội vội vàng vàng bay đến nhà Giang Tri và Thời Nghiêu, đến nơi cũng đã 10 giờ sáng.
Phi thuyền dừng giữa không trung, bọn họ nhảy xuống sân nhà Giang Tri, sau đó chiếc phi thuyền lớn đóng đô trên đỉnh ngôi nhà mới lập tức biến mất.
Giang Tri mới vừa chuẩn bị nguyên liệu cho bữa cơm tất niên xong, thấy bọn họ liền vui vẻ phấn chấn chào hỏi: "Chào mừng mọi người đến chơi, đã lâu không gặp nha!"
Thời Nghiêu đang treo đèn lồng và dán câu đối, nhưng hắn không sử dụng thần lực mà đích thân ra tay, đứng trên thang chữ A dán câu đối.
Hắn nghe thấy tiếng ồn, nhưng vẫn tập trung nghiêm túc dán câu đối xong mới xoay người sang, từ trên cao nhìn xuống gật đầu một cái xem như chào hỏi, sau đó tiếp tục dán câu đối bên còn lại.
Đôi mắt An mở trừng trừng, tựa như không biết nên bày ra biểu tình mới đúng, còn Fiboga thì đã phần nào đoán ra được từ trước.
Từ Hắc cười cười tiếp lời Giang Tri: "Hắc hắc, chào Giang Tri, đã lâu không gặp.
Chúng tôi từ trên phi thuyền đã ngửi thấy mùi thơm rồi, anh lại làm món ngon gì sao?" Từ Hắc nói làm Giang Tri vui vẻ cười ha ha.
"Đúng! Tôi mới chiên ít đồ, các cậu mau vào nhà nghỉ ngơi lát đi." Giang Tri đưa người vào nhà, pha hồng trà, lấy ra một phần bánh nếp chiên và khoai lang bóng mời bọn họ.
"Thơm quá, vậy chúng tôi không khách khí nhé." Fiboga cười, đôi mắt cong tít.
Giang Tri cười khanh khách, đây mới là không khí náo nhiệt mà một cái Tết nên có chứ.
Thời Nghiêu dán câu đối xong, vào nhà, đi đến ngồi xuống bên cạnh anh, Giang Tri rót cho hắn chén trà nóng: "Anh vất vả rồi, nào, uống ly trà cho ấm người đi anh."
"Cảm ơn em."
Vốn còn đang vừa ăn vừa nói vừa cười sảng khoái, Từ Hắc lập tức ngồi thẳng lưng đàng hoàng, nhìn sang Thời Nghiêu, vụn bánh còn dính nơi khoé miệng.
Đầu tiên, Thời Nghiêu uống ngụm trà, sau đó cũng cầm xiên bánh nếp chiên lên cắn một miếng, mềm dẻo không dính răng, béo mà không ngấy dầu, còn có mùi thơm của bột nếp và mè rang.
Từ Hắc thở một hơi, cũng ăn xong xiên bánh nếp chiên, rồi nói: "Đèn băng trong sân đẹp thật, là Giang Tri dùng băng ác ma làm ra sao?"
Giang Tri trả lời: "Không phải, là anh Thời Nghiêu đích thân khắc đèn băng đó, rất tinh xảo xinh đẹp đúng không, buổi tối thắp đèn lên còn đẹp nữa." Giang Tri nói xong liền cảm thấy rất kiêu ngạo.
"......!Lão đại đúng là dụng tâm lương khổ." An nhớ lại cảnh tượng mới nãy, vẫn có chút khó tin, không ngờ thượng thần lại thay đổi chóng mặt đến vậy.
Bọn họ nói chuyện phiếm một lúc lâu, Giang Tri mới chuẩn bị phát livestream làm bữa cơm tất niên.
Bởi vì trước đó đã nói với nhóm ngôi sao cũng như đăng thông báo trên kênh rằng lần livestream này là lần cuối cùng của năm nay, đến đầu xuân sang năm anh mới trở lại, nên lúc này mới online đã thấy tận 500 triệu người xem đang lót dép hóng.
Ở Hoa Quốc, Tết là dịp lễ lớn nhất trong năm, các nghi thức tập tục đều không thể thiếu sót, còn phải chuẩn bị một mâm cơm tất niên long trọng nhất, những món chính trong bữa cơm đương nhiên cũng không bình thường.
Trí tuệ của quần chúng nhân dân là vô cùng vô tận, dùng đủ loại nguyên liệu đồng âm mang ý nghĩa tốt lành sáng tạo ra các món ăn, đảm bảo sắc hương vị còn ẩn chứ ngụ ý tốt đẹp.
Giang Tri đã sơ chế nguyên liệu nấu ăn cần thiết ổn thoả, anh đi tới mái hiên cắt lạp xưởng và thịt khô, nói: "Đây là đồ sấy mới làm cách đây không lâu lắm, số lượng năm nay khá khẩm lắm, lát nữa kết thúc livestream, tôi sẽ rút thăm và gửi tặng những món đồ sấy này đến 99 người xem may mắn nhé."
Bởi vì lúc trước ở vị diện biến dị, Thời Nghiêu săn được không ít heo rừng, nên Giang Tri đã làm rất nhiều lạp xưởng và thịt khô.
Anh cũng đã thêm công thức làm thịt sấy khô vào trong sách dạy nấu ăn.
"Lạp xưởng thái lát hấp với nếp cũng rất thơm, mùi rượu nữ nhi hồng nồng đậm cay ngọt; những loại thịt khô khác có thể mang đi xào tỏi, mỡ tướm ra phải nói là thơm ngạt ngào.
Nhưng hôm nay tôi sẽ làm món đơn giản nhất - thịt khô thập cẩm hấp."
......
Giang Tri mang thịt sấy khô, cá vược sấy khô đi hấp cách thuỷ, lúc này bắt đầu nấu canh hải sản đậu hủ.
Bắt chảo chờ dầu nóng thì cho đầu cá vào chiên; sau khi phi thơm gừng lát, đổ nước vào đun sôi, rồi cho đầu cá đã chiên và nước dùng vào nồi đất, lại cho thêm tôm tươi, thanh cua, sò điệp vào nấu trên lửa nhỏ, như vậy canh hải sản nấu ra sẽ có màu trắng sữa thơm nồng, uống một ngụm thanh thuần mỹ vị, cơ bản không thể dừng miệng.
Nhưng đây còn chưa phải nhân vật chính đâu, sau khi canh sôi bùng lại thì cho "Ngũ phúc": đậu hủ chiên, đậu hủ đông đá, đậu hủ cá, đậu hủ ky, và đậu hủ lá vào.
Bởi vì năm loại nguyên liệu này đều mang âm "Hủ" đồng âm với "Phúc" cho nên nồi canh hải sản đậu hủ này có cái tên rất kêu "Ngũ phúc lâm môn." Những nguyên liệu này đều rất hút nước dùng, ngâm càng lâu càng thấm hương vị của nước canh, mềm mọng đặc sắc.
Đậu hủ ky mềm tan, đậu hủ đông đá dai dai, đậu hủ cá mềm dẻo, mỗi loại đều mang một cấu trúc độc đáo không ai đụng ai.
Thời Nghiêu ngồi cách đó không xa nghiêm túc quan sát, Giang Tri nói bữa cơm tất niên hôm nay không cần anh phụ giúp, chỉ cần đứng bên nhìn là được.
Đám An, Từ Hắc đứng bên cạnh hắn, trước giờ bọn họ chưa từng phát hiện thì ra thượng thần cũng có thể nhìn một cái gì đó si mê như vậy, nhìn hắn cầm ghế dựa vào ngồi trong sân, nhìn không chớp mắt, Giang Tri đi nơi nào, ánh mắt hắn liền chuyển theo đến đó.
Ngoại trừ cần phải giữ tươi một số nguyên liệu, những loại khác cơ bản đều được xử lý đâu vào đấy.
Giang Tri bắc nồi to lên cho dầu vào chờ nóng thì bỏ mấy viên đường phèn nào đun chảy, rất nhanh mùi thơm của caramel bốc lên, cho hành gừng tỏi vào đảo cho thật thơm, sau đó cho đùi gà và hạt dẻ vào xào săn.
Ngày Tết ngày nhất tuyệt không thể thiếu thịt gà, ngay lúc này hạt dẻ trong Trung tâm mua sắm vị diện vừa ngọt vừa lớn, dùng để om với gà là chơi cú ăn ngay.
Sau khi cho nước và nêm nếm, anh đậy nắp nồi lại đun cho cạn nước; rất nhanh mùi thịt gà cùng mùi thơm ngọt của hạt dẻ lập tức tìm kiếm sự tồn tại, nước om cũng sệt lại, miếng gà và hạt dẻ áo đẫm nước sốt màu nâu bóng hấp dẫn, lúc này đã có thể nhấc nồi.
Món gà om hạt dẻ này ngụ ý "Đại cát đại lợi", bởi vì dùng thịt đùi gà để om nên dù nấu lâu nhưng chất thịt vẫn non mềm như cũ, kèm thêm tầng áo khoác nâu bóng khoẻ khoắn thơm lừng, hạt dẻ thì miễn bàn, ngọt dịu nhẹ, phủ đầy nước sốt lại càng mỹ vị.
Thời Nghiêu thấy anh nấu xong một món, lập tức đi tới phụ giúp bưng món ăn sắp lên bàn tròn lớn phía sau, còn dùng thuật ngưng đọng thời gian để giữ món ăn được tươi mới.
An trợn mắt nhìn, há hốc mồm.
Thịt làm đầu sư tử đã được ướp từ sớm, giờ chỉ cần vo tròn cục thịt rồi cho vào chảo dầu chiên vàng, rồi lại chuyển sang một nồi khác để kho, trang trí bằng cải ngồng xanh mượt, vậy là có một phần đầu sư tử rồi.
Lúc này, cá và thịt khô cũng đã hấp chín, hơi nước mang theo mùi lên men đặc trưng của đồ sấy khô trào ra, kích thích đầu mũi mỗi người xem.
"......!Oa, có trời mới biết nấu đồ ăn khó đến mức nào, vì sao nhìn Streamer làm lại nhẹ nhàng vậy chời! Nhà tôi cũng đang chuẩn bị nấu cơm tất niên, nhưng mà năm nay nhà tôi tính nấu lẩu _(:3" ∠)_......"
"Khóc chít chít, bé thật đáng thương mà, sắp phải ra khách sạn ăn cơm tất niên, loại tiệc tùng này chán miễn bàn QoQ"
Trong khi Giang Tri chờ đồ khô hấp chín, anh bắt đầu xử lý tôm tươi, dùng sống dao nhỏ lấy chỉ lưng, rạch đôi rồi xếp từng con từng con thành một bông hoa tròn lớn, nhuỵ hoa là miến đã ngâm nở.
Bởi vì chưa mang đi hấp nên tôm vẫn còn trắng nõn, đợi lát nữa chín sẽ chuyển sang màu đỏ cam tươi sáng, lại rưới lên nước sốt tỏi, chúng ta có món "Tôm hoa khai phú quý."
Sau khi sắp lên bàn, Giang Tri lại quay sang một cái bàn lớn khác bắt đầu nạo dưa leo, nghiêm túc khắc gì đó.
"Công phu Streamer siêu bá, khắc cây trúc sinh động như thật, cảm giác đồ ăn hôm nay đều sẽ rất đẹp mắt."
Dưa leo xanh tươi, sau khi cắt thành những đoạn ngắn, đào rỗng ruột thành cái giỏ, xếp từng đoạn từng đoạn.
tạo thành hình cây tre.
Có thể cho thêm bắp này tôm này vào những cái giỏ dưa leo ấy, xem như là một món nguội.
Thêm khắc hình mấy cái lá tre bằng vỏ dưa, trang trí hai bên, thật sự sinh động như thật.
Khi Giang Tri nấu ăn, anh rất tập trung nghiêm túc, cái gì cũng không nói, mọi người cũng yên lặng nhìn từng món ăn được ra "chuồng" rồi chuyển nhà lên bàn tròn lớn, không khỏi "suối" tuôn dạt dào.
Rất nhiều người từ những vị diện khác không hiểu được ngụ ý món ăn, lập tức khu bình luận xuất hiện lôi phong nhiệt tình giải thích cho bọn họ:
"Gà hầm hạt dẻ - Đại cát đại lợi; Cá vược hấp – Quanh năm dư dả; Trúc dưa leo – Thăng quan tiến chức; Đầu sư tử - Vạn sự may mắn; Thịt sấy thập cẩm hấp – Phát triển không ngừng; còn cái tô lớn đủ loại viên tròn tròn ngụ ý chính là xum vầy đoàn viên......"
Đến khi Giang Tri rưới nước tương hành gừng tỏi lên cá hấp, buổi livestream hôm nay về cơ bản nên kết thúc rồi.
"Cảm ơn mọi người ủng hộ một năm qua, nhân dịp cuối năm, tôi xin chúc tất cả người xem cùng gia đình, bạn bè một năm mới bình an vui vẻ, hạnh phúc thành công." Giang Tri nói xong câu chúc, bắt đầu rút thăm trúng thưởng.
Lần này Giang Tri không "chơi xấu" nữa là giao toàn bộ vào tay S00006, rất nhanh 99 người xem may mắn đã được chọn ra, mỗi người được tặng 2 dây lạp xưởng và một phần thịt sấy khô.
Mới vừa nhìn thấy Streamer thái đồ sấy rồi trực tiếp mang đi hấp, thao tác hấp hơi đơn giản dễ làm như vậy vẫn còn trong khả năng bọn họ, đợi lát nữa là có thể được nếm thử rồi.
"Tuy rằng không được chọn nhưng em vẫn rất vui vẻ, chúc Streamer năm mới an lạc! Em chờ qua Tết gặp lại anh đấy!"
Cũng không phải vị diện nào cũng có năm mới, bọn họ không hiểu lắm loại ngày lễ này nhưng thấy Streamer vui vẻ bận rộn làm một bàn đồ ăn lớn như vậy, trong khu bình luận có một ít người cũng náo nhiệt thảo luận, vì thế bọn họ cũng dần dần cảm nhận được cái không khí tưng bừng náo nhiệt này, nhất thời cảm thấy hơi hâm mộ.
Từ Hắc đã sớm nhấp nha nhấp nhổm, nguyên một bàn đồ ăn lớn đầy ngập được thượng thần dùng thuật ngưng đọng thời gian bảo quản, mùi thơm không bị khuếch tán, chỉ nhìn thôi cũng đủ biết thơm cỡ nào.
Cuối cùng cũng chờ được bữa cơm tất niên, trời lúc này cũng từ từ chuyển tối, Thời Nghiêu mở chốt đèn lồng, đèn băng trong sân lập tức sáng lên.
"Giang Tri vất vả rồi!"
"Ha ha, để mọi người đợi lâu rồi!"
Fiboga phụ bưng rượu lên bàn, An thì sắp chén đũa.
Ngay khi Thời Nghiêu giải thuật ngưng đọng thời gian, mùi thơm che trời lấp đất ào ạt xông ra ngập tràn cả căn nhà, mọi người ngồi quanh bàn ăn, đầy nhanh tốc độ.
Những món ăn này cũng không dùng nguyên liệu quý hiếm gì, nhưng một bàn lớn đồ ăn này rất có phẩm vị, tất cả đều ẩn chứa sự nhiệt tình, chân thành, nồng nhiệt nhất của Giang Tri, cho dù là người đến từ Cục quản lý vị diện, nhưng ai cũng ăn thoả mãn no nê, vui sướng tràn trề.
Bởi vì trong nhà có khách, không tiện cho A Mao lên bàn, nhưng nó cũng có một mâm cơm tất niên riêng đầy nhóc không thiếu món nào, đang siêu cấp hạnh phúc cắm đầu ăn phía sau Giang Tri và Thời Nghiêu.
Từ Hắc uống nhiều rượu gạo quá, bèn hỏi Giang Tri: "Anh dâu, anh tính vẫn cùng lão đại ở tiếp nơi này sao?"
Giang Tri dở khóc dở cười trả lời: "Là muốn ở đây nghỉ dưỡng, nhưng chúng tôi cũng có kế hoạch đi đây đi đó thăm thú những vị diện khác."
"Đúng." Thời Nghiêu còn nghĩ ra Tết phải thay đám cỏ dại um tùm sau hàng rào tre kia thành một vườn cẩm tú cầu mới được.
An nghe xong, tâm tình vẫn bình tĩnh không chút gợn sóng.
Giang Tri vốn tính sắp xếp phòng ngủ cho ba người ở trong nhà, Thời Nghiêu lại nói: "Không cần, bọn họ có thể ngủ trên phi thuyền, trên đó cái gì cũng có."
Cho nên ăn cơm tất niên xong, ba người bọn họ lủi lên phi thuyền, miệng nói nghỉ ngơi nhưng thật ra là lén điều khiển phi thuyền đi đến nội thành chơi.
Vất vả lắm nói đến được tiểu tinh cầu, nói gì thì nói cũng phải đi chơi một lần cho bõ chứ! Hai người lão đại định cư ở đây, nói không chừng sau này hơi bị khó đến đây chơi đùa á.
Mười giờ tối nhưng phố xá vẫn đèn đuốc sáng trưng, vô cùng náo nhiệt, đủ loại lễ hội đèn lồng, biểu diễn ca múa nhạc đêm tất niên khắp nơi nơi, cũng đủ cho bọn Từ Hắc chơi thoả thê.
Giang Tri ăn no, không như bình thường vội đi tắm rửa ngủ nghỉ, mà lại kéo Thời Nghiêu đi vào trong sân.
"Tụi mình đốt pháo hoa đi anh." Giang Tri lấy pháo hoa ra, loại này là pháo tia thanh mảnh, sau khi đốt sẽ tía ra các tia pháo sáng vàng rực rỡ, giống như sao băng xẹt qua giữa bầu trời đêm, khá xinh đẹp.
Hiện giờ chỉ có trẻ con mới chơi loại pháo hoa này, lớn hơn một tí đều chơi pháo chỉ thiên.
Thời Nghiêu không hề chê bai mà còn cảm thấy rất mới lạ, chờ Giang Tri đốt một cây pháo, "Phíu ——" một tiếng, loé sáng.
"......!Nhanh thật." Cái phát hết luôn.
"Ha ha, pháo hoa phóng nhanh mà." GiangTri thấy hắn còn chút hoang mang và tiếc nuối, cười ra tiếng, ra vẻ thần bí nói, "Lại đây, em dẫn anh đi xem 'pháo hoa' còn đẹp hơn nhiều."
Thời Nghiêu bị anh dẫn, Giang Tri dùng thần lực nhảy phốc lên tận chân trời.
Sau khi bay đến một độ cao nhất định, Giang Tri dừng lại, vẫn nắm chặt tay Thời Nghiêu, anh thở hổn hển nói: "Thời Nghiêu, anh nhìn xuống đi."
Nghe anh nói, Thời Nghiêu cúi đầu, nhìn mảnh đất núi rừng màu xanh đen dưới kia, thỉnh thoảng thấy được một hai ngọn đèn dầu, nhưng không có pháo hoa gì cả.
Giang Tri búng tay một cái, tầng tầng dãy núi bỗng lập loè ánh sáng xanh, thật giống cái ánh sáng vàng vàng xanh xanh huỳnh quang trên người đom đóm, dưới sự thúc dục của thần lực, ánh huỳnh quang xanh lục giống như sóng biển từng đợt cuộn trào, lại rất nhanh đã bị màu vàng cam của đèn lồng bao phủ, vừa nhìn tựa như một trời đèn Khổng Minh được thả lên.
Là pháo hoa, đương nhiên sẽ nở rộ đủ sắc màu trong chớp mắt, sau khi từng đợt từng đợt ánh sáng tan biến, chỉ để lại núi non sông nước một màu đen thẳm, rồi lại lập tức tràn ra "pháo hoa" đủ màu đỏ vàng trắng, dù không tiếng động vẫn mỹ lệ chấn động lòng người.
Vốn Giang Tri là cục nắm linh khí trưởng thành, một khi tiếp xúc với linh khí trên tiểu tinh cầu, rất nhanh có thể hợp thể, tự do điều khiển.
Thời Nghiêu nhất thời ngơ ngẩn, bất tri bất giác nghĩ, hình như chưa có ai đốt pháo hoa cho hắn xem...!càng đừng nói đến cảm xúc mỹ lệ chấn động này.
Cảnh sắc như vậy chỉ có hai người bọn họ mới có thể nhìn thấy, Giang Tri cũng tự biết cẩn thận nên "pháo hoa" diễm lệ như vậy là đặc quyền chỉ riêng Thời Nghiêu.
"Cảm ơn Tri Tri, đẹp lắm." Thời Nghiêu biết anh chuẩn bị riêng cho hắn, cũng không biết đã tốn bao tâm tư đây, nhịn không được liền nghiêng mặt cười, mi một cái lên mặt anh.
"Ha ha, đều là mượn hoa cúng Phật, mình em sao làm ra cảnh sắc đồ sộ này được."
Hai người đứng giữa không trung ngắm cảnh một lúc lâu, gió lạnh càng lúc càng lớn, thoạt nhìn còn có chút dấu hiệu của tuyết rơi, lúc này Giang Tri mới thu hồi thần lực, cùng về nhà với Thời Nghiêu.
Ngày cuối cùng của năm đương nhiên phải tắm rửa sạch sẽ, nhà khác thông thường sẽ thức khuya đón giao thừa, canh giờ lành đốt pháo hoa, nghênh đón một năm mới.
Giang Tri ở trong núi sâu, từ trước đến nên không có đốt pháo, sau khi tắm gội liền ở trong phòng đếm ngược chờ năm mới.
Anh mở khối rubik đang đếm ngược đến năm mới, cùng nằm trên giường với Thời Nghiêu, chờ đợi thời khắc cuối năm.
Đến một giây cuối cùng, trên quang não bắn ra pháo hoa, năm mới đã đến —— Giang Tri có cảm ứng với tiểu tinh cầu nên có thể cảm nhận được rõ ràng sự vui mừng dâng trào đến từ mọi miền lãnh thổ, cả người như muốn lửng lơ.
Thời Nghiêu nắm tay anh, giữa bầu không khí ầm ĩ náo nhiệt nói với anh: "Chúc mừng năm mới, Tri Tri."
"Chúc mừng năm mới, cung hỉ phát tài ——" Giang Tri cười.
Không nghĩ tới vừa mới nói xong, Thời Nghiêu thật sự gửi cho hắn bao lì xì, Giang Tri ngạc nhiên, đã thật nhiều năm anh chưa được nhận tiền mừng tuổi! Chờ Giang Tri hớn hở nhận bao lì xì, Thời Nghiêu mới rũ mắt mỉm cười, duỗi tay xoa đầu anh.
"Cảm ơn, yêu anh." Giang Tri ôm cứng bao lì xì, thâm trầm nhìn hắn, trịnh trọng hôn hắn.
"Anh cũng vậy, yêu em." Giọng Thời Nghiêu cao hơn một tông, đủ để thấy tâm trạng hắn thật sự rất vui vẻ.
Đây là lần đầu tiên hai người đón năm mới cùng nhau, tương lai nhất định còn hàng ngàn hàng vạn lần vậy nữa.
Mấy ngày đầu tháng giêng, Giang Tri đều lười biếng nằm dính cứng trên giường, ngủ cho đã, thời gian ru rú trong nhà thấm thoát thoi đưa, sau mấy đợt tuyết lớn, thời tiết cũng từ từ dễ chịu hơn.
Thời Nghiêu quả nhiên xách cuốc đi giải quyết công chuyện ngoài hàng rào tre.
Dù hắn không có chút kinh nghiệm nhưng làm còn lưu loát hơn cả Giang Tri.
"Em không có cách nào nuôi hoa dưỡng cỏ được, nếu ngứa ngáy trong lòng thì sẽ đi vào núi ngắm cảnh." Trong núi, nơi nơi đều có hoa dại, chẳng qua phần lớn lại núp mình sau những tán lá xanh tươi xum xuê, rất khó tìm.
"Không sao, từ nay về sau anh chăm." Thời Nghiêu trồng cây giống hoa cẩm tú cầu xuống đất, cẩn thận vun vén.
Cẩm tú cầu nếu được để ý chăm chút đúng cách, đến kỳ ra hoa sẽ nở những cụm hoa tròn vành vô cùng xinh đẹp.
Hiển nhiên Giang Tri rất tin tưởng Thời Nghiêu, mới nhìn hắn trồng cây con thôi mà đã tưởng tượng đến cảnh một vườn cẩm tú cầu nở rộ viên mãn.
20 ngày này, Giang Tri ngoại trừ ăn uống chính là chơi bời ngủ nghỉ, anh cũng đã biên soạn được tuyển tập công thức ra hình ra dáng lắm rồi.
Nói thật thì tuyển tập công thức này về cơ bản là không bao giờ có thể chốt sổ, chỉ có thể không ngừng cập nhập hoàn thiện.
Giang Tri nghiêm túc đọc đi đọc lại 4 lần, kiểm tra lại các mục phân loại, đắn đo một hồi lâu, cảm thấy không còn vấn đề gì lớn, mới quyết định đăng phiên bản này này lên internet vị diện trước..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...