Màn đêm buông xuống, trong quán bar người bắt đầu nhiều lên, nam, nữ, bất nam bất nữ đều lăn lộn vào, nguyên bản khung cảnh lạnh lùng cũng dần náo nhiệt.
" Nói thật, còn không có tính kết hôn sao? Đã ba mươi tuổi, không phải là phương diện kia có vấn đề chứ?" Lưu Tinh vừa ăn điểm tâm vừa nhìn Trần Minh Lượng hỏi.
" Trong miệng chó không mọc ngà voi, chú mới có vấn đề đấy." Trần Minh Lượng nghe thấy Lưu Tinh nói sau không có tức giận nói:" Hiện tại anh đang đứng ở thời kì mẫn cảm, cho dù là nói chuyện với nữ nhân nào, cũng sẽ bị một ít người coi là vấn đề về tác phong cuộc sống, anh không vội, qua hai năm khi đó được điều về, việc này liền từ nhà anh an bài."
" Vẫn là chuẩn bị quan quan liên hợp, cường cường liên thủ?" Lưu Tinh hỏi.
" Ừ!" Trần Minh Lượng gật gật đầu.
" Nhìn anh kìa, tôi thấy làm quan mà sống mệt quá, thời khắc phải chú ý, không biết chừng khi nào đó bị người mật báo, bị người nhằm vào, bất quá cấp trên còn có ba mẹ anh, hẳn là không có vấn đề, bất quá vẫn là thấy anh sống rất mệt, như anh vậy có ý tứ sao?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi, trước kia còn có thể cùng đối phương cùng nhau tán gái, hiện tại, cả đến thời gian vui chơi cũng không có.
" Chúng ta lựa chọn là một loại cách sống, mặc kệ là khắp phố ăn xin, vẫn là ngồi trong văn phòng sáng ngời, đều là một loại cách sống. Mỗi người có mỗi người cách sống cùng phương pháp, khi chú quá phiền một loại phương thức, vậy sẽ lựa chọn một loại phương thức sống khác, chỉ cần chính mình thấy tốt là có thể."
" Đại triệt hiểu ra?" Lưu Tinh hỏi.
" Ai mà không đi tán gái? Nữ nhân kiểu nào mà anh chưa từng thử? Sinh viên? Thành phần tri thức?......"
" Còn có gà!" Lưu Tinh không khách khí nói.
" Đối với anh như hiện tại mà nói, nữ nhân liền giống kính mắt này, đeo cũng được không đeo cũng không sao, đeo cũng là để người khác nhìn. Lên giường, che đầu, em nào chả giống nhau, gầy làm thành Đỗ Mười Nương, béo coi như Dương Quý Phi, không sao cả! Hiện tại anh theo đuổi cái này~~!" Trần Minh Lượng nói với Lưu Tinh, sau đó đem giơ lên nắm tay, Lưu Tinh biết, hắn nói theo đuổi là chỉ quyền lợi.
" Không phải chú cũng giống anh sao? Cuộc sống giàu có đại thiếu gia không hưởng, đi học người ta làm cái gì thành phần tri thức. Kỳ thật chú và anh đều giống nhau, đối nữ nhân đều đã thấy đủ, bất đồng là anh bắt đầu thích chơi quyền lực, mà chú lại thích chơi cảm tình. Nghe nói chú đã lừa được cô hoa hậu giảng đường đã từng đá chú lên giường?" Trần Minh Lượng cười xấu xa nhìn Lưu Tinh hỏi.
" Đừng dùng nụ cười dâm đãng kia nhìn tôi!" Lưu Tinh không có tức giận nói:" Mẹ nó, đã lên, nhưng nói cho anh lúc đó uống xỉn, cái gì cũng không biết, lúc tỉnh lại mặt trời cũng phơi mông rồi. Anh nói xem oan không oan?"
" Xứng đáng, ai bảo chú chơi trò thâm trầm! Trả tiền trực tiếp làm không phải xong? Còn mẹ nó giả vờ, uống xỉn nữa à? Đối với nữ nhân kia chuẩn bị xử lý thế nào? Không phải lần này là đùa thành thật chứ? Chuyện chuyển viện kia là vì cô ấy?" Trần Minh Lượng nói.
" Tin tức của anh cũng linh quá!" Lưu Tinh sau khi nghe thấy cười nói, không có biện pháp, đây là thiên hạ của **,**(1) muốn biết chuyện gì, không có tra không được.
" Về phần thiệt giả, tôi cũng không biết, tối thiểu cũng phải ‘bắt’ được nàng nói sau, coi như là giải quyết xong nguyện vọng thời thiếu niên." Lưu Tinh nói.
" Trò chơi cảm tình này không phải ai cũng có thể làm được, cẩn thận để lửa cháy đến người không thể tự thoát ra được, đến lúc đó ngược lại lại bị người ta lừa mất!" Trần Minh Lượng nhìn Lưu Tinh nói.
" Chuyện này còn cần anh dạy? Bất quá cái thứ cảm tình này, cần phải từ trong suy sụp và đau xót mới có thể có kinh nghiệm. Trong sự biến hóa không ngừng ổn định xuống, chuyện này so với bất cứ thứ gì đều có cảm giác thành tựu. Tôi nghĩ thử xem, có lẽ chỉ có cảm tình mới có thể làm cho trái tim phiêu bạc không chừng của tôi ổn định được, cái loại này ngọt ngào cùng ấm áp cảm giác......!"
" Cứ như là chú hiểu lắm vậy?" Trần Minh Lượng cắt lời Lưu Tinh nói.
" Đương nhiên, cảm tình thứ này chính là hỗn hợp của yêu và hận, không có giới hạn rõ ràng, khi yêu như mật, ngọt đến trái tim, khi hận như đao, đâm thẳng vào tim. Con người khi còn sống đều chìm nổi trên con thuyền cảm tình này, đến chết cũng không biết nó cập bến nào , cứ như vậy vừa thống khổ vừa khoái hoạt qua cả đời."
" Mẹ, chú có bạn gái à?" Trần Minh Lượng nhìn Lưu Tinh hỏi.
" Không có!" Lưu Tinh nói.
" Vậy làm sao chú biết được?" Trần Minh Lượng nói.
" Trên sách viết......!"
" Anh nghĩ người như chú cũng nói không ra những câu như thế!" Trần Minh Lượng liếc mắt một cái Lưu Tinh nói," Phía dưới mỹ nữ nhiều quá, đi không?"
" Anh chán sống? Không sợ bị người thấy?" Lưu Tinh liếc đối phương nói.
" Mấy tên khốn này cũng không nhàm chán vậy!" Trần Minh Lượng cười nói.
" Mình anh đi thôi, anh cũng biết, tôi đã chậu vàng rửa tay rất nhiều năm......!"
" Đừng ngồi đó phóng khí, chú mà cũng chậu vàng rửa tay? Cũng không biết ai cuối tuần nhàn rỗi không có việc gì ra đường cái loạn ngắm"! Trần Minh Lượng nhìn Lưu Tinh nói.
" Ta ngất, việc này tôi cũng không tuyên truyền, sao mà cứ như là người địa cầu đều biết, anh cũng phải là người đầu tiên nói lời này, xem ra cũng không thể là người cuối cùng!" Lưu Tinh sau khi nghe thấy nói.
" Đi thôi, đi xuống đùa chút, qua mấy ngày nữa muốn chơi cũng chơi không được!" Trần Minh Lượng kéo Lưu Tinh đứng lên cười nói, sau đó liền hướng dưới lầu đi đến.
" Sớm biết anh gọi tới là đi tán gái, tôi sẽ không đến đây, có thời gian này còn không bằng thu phục cô em kia!" Lưu Tinh nhìn Trần Minh Lượng nói, không có cách nào, cuối cùng né hắn không được, đành phải đi theo đối phương xuống lầu.
" Thời gian dư thùa, chú cũng không thiếu tối hôm nay. Tối mùa hè quả nhiên là thời gian đẹp nhất, hiện tại nữ nhân cũng càng lúc càng lớn mật!" Trần Minh Lượng lôi kéo Lưu Tinh xuyên qua đám người đang nhảy, đến quầy bar ngồi xuống, nơi này là vị trí tán gái tuyệt hảo.
" Đúng vậy, thịt hiển thịt hiện, còn kém không ở trên người xăm vài chữ ‘ta muốn một đêm tình’!" Lưu Tinh nhìn Trần Minh Lượng đang rất hưng phấn bất đắc dĩ nói, xem ra người trong trạng thái buồn bực thời gian dài, một khi muốn thác loạn, vậy tất là thế không thể đỡ.
" Đúng rồi, không phải anh nói nữ nhân đều không có ý nghĩa sao? Vậy bây giờ anh hưng phấn cái gì?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi.
" Quyền lực là chủ nghiệp, nữ nhân là nghiệp dư hoạt động!" Trần Minh Lượng nhìn loạn chung quanh nói, nguyên lai ánh mắt khôn khéo lúc này cũng phát ra “sắc meo meo” quang mang.
" Chủ nghiệp? Nghiệp dư hoạt động?" Lưu Tinh sau khi nghe thấy cười cười," Anh thật không có nghỉ đông và nghỉ hè à?"
" Nghỉ đông và nghỉ hè buồn thật, a? Chú nhìn cô em kia thế nào?" Trần Minh Lượng chỉ vào cô gái đang nhảy cách đó không xa hỏi Lưu Tinh.
" Người nào?" Lưu Tinh nhìn theo phương hướng đối phương chỉ, tất cả đều là nữ~~!
" Chính là cô em đang nhảy đó!"
" Anh thật không biết nói chuyện à? Trong sàn nhảy không nhảy, chẳng lẽ anh để người ta vào đây ngủ?" Lưu Tinh không có tức giận nói," Được, anh đi qua đến gần, tôi ở đây nhìn, tranh thủ để nàng hướng mặt tới phía tôi, cũng dễ cho tôi tham mưu tham mưu."
" Đi chung!"
" Nếu tôi đi anh còn có cơ hội sao? Anh mau qua đó đi!" Lưu Tinh hung hăng đẩy Trần Minh Lượng vào sàn nhảy, người này đến là vô lại, trực tiếp ngã vào nữ nhân chung quanh.
Nhức răng, tên này còn sài chiêu cũ vậy để lợi dụng, khinh bỉ ngươi~~!
Hiển nhiên Trần Minh Lượng người này vừa rồi không biết đã sờ mó được nữ nhân nào, hướng về phía Lưu Tinh sắc sắc cười, sau đó cỡi áo vest bên ngoài, moi áo sơ mi trắng đang đóng thùng ra, bên trên tháo hai nút áo.
" Chụp lấy!" Trần Minh Lượng hô to một tiếng, cầm quần áo ném tới phía Lưu Tinh.
" Chỉ biết giả vờ, trời rất nóng lại mặc nhiều như vậy, định chưng ra hơi nước à?" Lưu Tinh không có tức giận mắng, sau đó lại cầm quần áo ném qua cho Cam Cường.
" Lão bản, uống chút gì?" Cam Cường nhận quần áo sau hướng về phía Lưu Tinh cười nói:" Nữ pha rượu này là vừa mời đến, không chỉ có xinh đẹp còn pha rất ngon, lão bản muốn hay không thử xem?"
Nghe thấy Cam Cường nói, Lưu Tinh xoay người nhìn vào quầy bar, bây giờ mới thấy nữ pha chế. Không tính là cực phẩm, bất quá cũng có thể đạt được bảy mươi lăm điểm. Tóc dài ngang vai, biểu tình im lặng, mặc áo đen bó sát ngực, dáng người không sai, đặc biệt khi tung bình rượu, ngực cũng đi theo run lên run lên, Lưu Tinh còn kỳ quái hôm nay vì sao hôm nay chỗ quầy bar nam nhân lại nhiều hơn, cảm tình đều là tới vì nữ nhân này.
" Sao lại không mặc đồng phục làm việc?" Lưu Tinh nhìn Cam Cường hỏi.
" Nữ nhân xinh đẹp như vậy nếu mặc đồng phục, chẳng phải là lãng phí tài nguyên? Tôi để nàng tự chọn, muốn mặc sao thì mặc!" Cam Cường cười nói," Lão bản, ngài cảm thấy hứng thú không? Tôi......!"
" Anh lăn chỗ khác!" Lưu Tinh hung hăng mắng, trong sự kinh ngạc của vô số nhân viên bán hàng chung quanh, Lưu Tinh bay một cước, đá Cam Cường sang một bên, Cam Cường này, càng ngày càng dâm đãng, càng ngày càng không lớn không nhỏ.
(1): dấu * này là từ bản gốc, chẳng phải mình * nha. Có thể đoán nó đại diện cho tổ chức chính trị nào đó, tất nhiên bên TQ họ cũng có kiêng kị nên phải *. Chỗ này các bạn tự đoán hoặc đơn giản bỏ qua, không ảnh hưởng gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...