Lưu Tinh chống hai tay, bất quá tựa hồ chống sai vị trí, mềm. Căn cứ Lưu Tinh kinh nghiệm cùng với hai điểm nổi mặt trên có thể xác nhận, đây là một đôi vú, dị thường đầy đặn mà giàu có co dãn. Lưu Tinh biết chính mình để tay sai địa phương, hắn tưởng lấy tinh thần hăng hái thêm khởi động thân mình đứng lên, nhưng là phía sau lưng còn có một người đè nặng, lực đạo thật sự là không dùng được.
Hạ Tuyết cùng Hạ Vũ hai tỷ muội lại đang đối mặt, Hạ Tuyết vẻ mặt sửng sốt, biết lời nói mới rồi khẳng định đều bị muội muội chính mình‘âu yếm’ nghe được, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì mới tốt, sững sờ đè trên người Lưu Tinh.
Hạ Vũ nằm trên sàn nhà, vì không để tỷ tỷ ‘đáng yêu’, vì có thể nghe rõ ràng hơn, nàng chỉ có dựa vào ở bên giường nằm xuống. Đối với động tác của nam nhân trên giường nàng căn bản là không biết, căn bản là không bố trí phòng vệ, muốn tránh lại không kịp rồi, chỉ có thể bị đè nặng phía dưới. Bất quá khi thấy biểu tình tỷ tỷ, Hạ Vũ cười lạnh, nàng muốn nhìn một chút khi sự tình bại lộ, vị tỷ tỷ ‘đáng yêu’ này còn gì để biểu diễn.
" Ô......! Mau...... Mau đứng lên......!" Lưu Tinh nói mơ hồ, đáng tiếc hai tỷ muội đang ở đối diện, không có người để ý đến hắn.
" Ô......! Nhanh lên......!" đang liếc nhau......!
" Ô......! Anh...... anh ...... ngộp...... muốn chết!" Lưu Tinh đem hết toàn lực la lớn, nếu làm cho người ta biết hắn bị hai ngực nữ nhân kẹp chết, vậy thì đây có thể trở thành chuyện cười thiên cổ.
Nghe thấy Lưu Tinh lời nói, hai nàng mới phản ứng lại đây.
" Lão công, thật không ngờ anh lại ở sau lưng em cùng muội muội của em ở chung, uổng cho em còn tín nhiệm anh, em...... em chúc các người hạnh phúc......!" Hạ Tuyết từ trên lưng Lưu Tinh đứng dậy, nhìn Lưu Tinh cùng Hạ Vũ, lại xuất ra biểu tình khóc không ra nước mắt thương tâm muốn chết, tay phải giả vờ sờ con mắt còn chưa có giọt nước mắt nào, lập tức phóng ra ngoài phòng.
" Đứng lại~~!" thanh âm lạnh lung của Hạ Vũ lạnh, tuy rằng hiện tại là nắng hè chói chang ngày mùa hè, nhưng là trong phòng nhiệt độ không khí lại hạ thấp đến dưới 0.
Nghe thấy thanh âm lãnh khốc Hạ Vũ, Hạ Tuyết bản chuẩn bị chạy trốn dừng một chút, đứng lại giữa phòng.
" Anh, lấy tay ra, còn muốn sờ đến khi nào?" Hạ Vũ nhìn nam nhân đang đè trên người mình lạnh lùng nói.
" À!" Lưu Tinh lấy hai tay chống lên trên bộ ngực đối phương,‘ phốc’ một tiếng, mặt thật vất vả ngốc lên vừa thở một hơi lại bị chôn vùi trong khe ngực sâu của đối phương.
" Nếu anh không muốn chết quá thảm, vậy mau mà đứng lên!" Hạ Vũ trong thanh âm kèm theo làn gió lạnh thấu xương, làm cho Lưu Tinh không tự giác run run, vội vàng đứng lên.
Hạ Vũ từ mặt đất đứng lên, nhìn tỷ tỷ trước cửa đưa lưng về phía mình, cắn răng hung hăng kêu lên," Tỷ tỷ~~!"
" Muội muội, còn có chuyện gì? Chị đã chúc phúc hai người, chẳng lẽ ngay cả chị là người từng làm nữ chủ nhân phòng này muốn ngủ ở nơi này đêm cuối em cũng không thể đáp ứng sao?" Hạ Tuyết xoay người xuất xử đáng thương nhìn Hạ Vũ hỏi.
Thấy biểu tình Hạ Tuyết như thế, Lưu Tinh cúi đầu rất thấp. Đại tiểu thư này đã đến lúc này còn giả vờ, giả quá đi?
" Diễn, cứ tiếp tục diễn đi, em cũng muốn xem thử chị có thể diễn xuất bi kịch vẫn là hài kịch!" Hạ Vũ lạnh lùng nói.
" Muội muội, chẳng lẽ em muốn đuổi tận giết tuyệt, không lẽ chị phải rời đi Lưu Tinh em mới......!"
" Nên nhìn đều nhìn thấy, nên nghe đều nghe thấy được, vở diễn của chị xem như vô dụng rồi!" Hạ Vũ chỉ vào Hạ Tuyết lớn tiếng reo lên.
Hạ Tuyết nghe thấy Hạ Vũ nói xong biểu tình liền thay đổi, nhanh chóng biến thành một bộ khuôn mặt tươi cười, một mặt vò đầu, một mặt ngượng ngùng đối Hạ Vũ trong trạng thái sắp bộc phát nói.
" Ha ha, là như thế này a?"
" Tỷ tỷ, chị vẫn ‘đáng yêu’ như vậy nha, đừng giả vờ, chiêu này đối với em đã không còn hiệu quả!" Hạ Vũ đi tới trước mặt Hạ Tuyết hung hăng nhìn đối phương.
Tỷ muội? Hai nàng trước mắt này thật là tỷ muội? Lưu Tinh nhìn trước mắt hai nàng trong lòng thầm nghĩ. Rõ ràng là mùa hè, tay của ta như sao lại lạnh run nhỉ? Này...... không khí dường như có điểm không đúng nha. Bị kẹp giữa hai tỷ muội không biết khi nào thì đại họa lâm đầu, nói không chừng lại bị trở thành tấm chắn dùng, phía sau......!
" Hai vị đại tiểu thư là thân tỷ muội, đã lâu không gặp nhất định có lời thân thiết cần tâm sự, cái kia...... Các người ngay tại nơi này tận tình tâm tình đi, anh đi phòng khách ngủ là được rồi. Như vậy...... anh ra ngoài trước !" Lưu Tinh nói xong hướng hai nàng cúi đầu, sau đó đi qua giữa Hạ Tuyết và Hạ Vũ ra khỏi phòng.
Lưu Tinh ngồi trên sô pha, rất mệt rất mệt. Nhìn nhìn đồng hồ trên tường, đã hơn mười một giờ, hắn rất muốn ngủ. Nhưng là, vốn hai vị đại tiểu thư nên ở trong phòng Lưu Tinh mà cãi nhau bây giờ lại xuất hiện ở phòng khách, trận thế vẫn như cũ. Trái Hạ Vũ phải Hạ Tuyết, Lưu Tinh ở giữa, ánh mắt vẫn là như vậy sắc bén. Tam đường hội thẩm cũng bất quá như thế, không khí thật khẩn trương, may mắn Lưu Tinh không có bệnh tim, bằng không chịu không nổi ‘ưu đãi’ như vậy.
" Đừng nhìn nữa, mau nói đi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Hạ Vũ ra tay trước lên tiếng, bởi vì nàng đã muốn biết vừa rồi hết thảy đều là tỷ tỷ ‘đáng yêu’ này đang diễn, cho nên tất nhiên trước hết nàng phải biết ngọn nguồn sự tình.
" Không phải là em đều đã biết sao?" Hạ Tuyết nhìn đối phương nói, chống lại ánh mắt lạnh lùng của Hạ Vũ không một chút sợ hãi, không giống Lưu Tinh, ngay cả thở mạnh cũng không dám thở một chút.
" Em đã biết cái gì? Biết lúc trước chị đang gạt em? Ở trước mặt em diễn trò?" Hạ Vũ nghe thấy Hạ Tuyết nói sau hung hăng nói.
" Em giận?" Hạ Tuyết nhìn đối phương hỏi.
" Đúng vậy, rất giận!" Hạ Vũ sau khi nghe thấy gật gật đầu.
" Em vì cái gì phải giận?" Hạ Tuyết tiếp tục hỏi.
" Em......?" Đúng rồi, mình vì cái gì phải giận? Nghe thấy Hạ Tuyết nói, Hạ Vũ ngẩn người, trước mắt một nam một nữ đều có thể nói là chính mình đối đầu, hai người bọn họ cùng một chỗ, chính mình vì cái gì phải giận?
" Ha ha, xen vào việc của người khác?" Thấy muội muội bộ dáng sửng sờ, Hạ Tuyết cười lớn nói.
" Chị......, đây là em nghĩ cho chị, không biết tốt xấu." Hạ Vũ nhìn tỷ tỷ đang đắc ý lạnh mặt nói.
" Ân? Luôn luôn xem chị là đối thủ, muội muội như thế nào lại quan tâm đến chị chứ? Chắc là mặt trời mọc đằng tây!" Hạ Tuyết sau khi nghe thấy cười nói.
" Hừ! Là em sợ hiện tại xã hội nhiều người xấu, chị bị người ta lừa khóc đều không có chỗ mà khóc, chị da mặt dày, nhưng em chịu không nổi, đừng làm Hạ gia chúng ta mất mặt!" Hạ Vũ lạnh lùng nói.
" Nói dối nói cũng không phải là hảo hài tử!" Hạ Tuyết nghe thấy muội muội trong lời nói sau vươn ngón trỏ lắc lắc trước mặt đối phương , bộ dạng ‘ngươi đang nói dối’.
" Ai nói dối!" Nghe thấy đối phương nói, Hạ Vũ sắc mặt biến hồng," Nói như thế nào, hai chúng ta lần này cũng là vì cộng đồng mục đích rời nhà trốn đi, nếu phát sinh chuyện chị bị người khác bán, trong lòng ba cũng sẽ không tốt, Hạ gia chúng ta cũng sẽ mất mặt!"
" Hừ, em cũng không tốt đến đâu, vẫn là tự lo cho chính mình đi!" Hạ Tuyết nghe thấy đối phương trong lời nói sau bĩu môi khinh thường nói," Không phải em vẫn chờ xem chuyện chê cười của chị sao? Lần này nhưng là cơ hội khó được nha! Không phải là em thấy chị so với em quá tốt, có lão công theo, ghen tị hả?"
" Lão công? Liền hắn?" Hạ Vũ nhìn cũng không nhìn Lưu Tinh, chỉ là dùng khóe mắt quét tảo," Chị vẫn còn diễn trò?"
Hạ Tuyết cũng không nói, đầu lắc trái lắc phải, bộ dạng ‘ ta cái gì cũng chưa nghe, ta cái gì cũng chưa thấy, ta cái gì cũng chưa làm’.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...