"Mệt nhọc từ hôm qua còn chưa tiêu tan, hôm nay lại bị bác đoạt hành động năng lực, kéo thân thể dị thường mỏi mệt về nhà, Lưu Tinh thật sự là chịu không nổi. Nguyên lai ngồi trên đường cái ngắm mỹ nữ cùng với đi ngắm mỹ nữ khác biệt lớn như vậy. Một cái là chờ mỹ nữ mắc câu, một cái khác là chủ động ra tay.
Vào phòng, đổi giầy, trong phòng khách không thấy Hạ Tuyết, bất quá từ trong ‘văn phòng’ Lưu Tinh truyền đến tiếng cười đắc ý. Lưu Tinh mở cửa đi vào, Hạ Tuyết đang ngồi trước máy tính chơi đấu địa chủ.
" Anh đã về!" Hạ Tuyết thấy Lưu Tinh cười nói, sau đó quay đầu tiếp tục chơi trò chơi.
" Ừ, ăn cơm chiều rồi à?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi.
" Vẫn chưa." Ánh mắt Hạ Tuyết vẫn nhìn chằm chằm màn hình.
" Không phải là em chơi cả ngày chứ?" Lưu Tinh hồ nghi nhìn đối phương hỏi.
" Không có, em ăn xong cơm trưa mới chơi. Anh thích chơi không?" Hạ Tuyết hỏi.
" Cũng tạm. Đừng chơi nữa, mau đi ăn cơm !" Lưu Tinh một tay đẩy Hạ Tuyết xuống ghế, một tay đoạt lấy con chuột.
" Ai, đừng nhúc nhích, chỉ một ván này thôi." Hạ Tuyết không ngừng cầm lấy đối phương quần áo, ánh mắt còn nhìn chằm chằm màn hình, "Ai nha, sao anh lại tắt, thật nhỏ mọn~~!" Nghe thấy đoạn nhạc tắt máy, Hạ Tuyết bỉu môi nhìn Lưu Tinh.
" Người ta vốn lập tức sẽ thắng!"
" Trò chơi không thể xem như cơm, mạng cũng không thể dùng để giết thời gian. Đặc biệt loại nữ nhân giống em trong đầu thiếu dây thần kinh, cẩn thận bị lừa!" Lưu Tinh nhìn đối phương nói," Biết ngay em sẽ không thể ăn cơm đúng hạn, đã mua bánh Pizza, ăn không?"
" Ăn, có cho không sao không ăn, em đói muốn chết !" Vừa rời khỏi máy tính, Hạ Tuyết thật đúng là cảm giác đói bụng, bụng lại không không chịu thua kém trước mặt Lưu Tinh ‘thầm thì’ kêu lên. Hạ Tuyết hướng về phía Lưu Tinh ngượng ngùng cười cười, sau đó nhằm phía phòng khách.
Lưu Tinh đổi một bộ quần áo, đi vào phòng khách, nhìn Hạ Tuyết tay đang cầm Pizza không để ý hình tượng lang thôn hổ yết nói," Về sau một ngày thời gian dùng máy không thể vượt qua bốn giờ, thời gian chơi trò chơi không thể vượt qua hai giờ, biết không?"
" Hả? Chỉ có bốn giờ, một mình em ở nhà rất nhàm chán ~~!" Hạ Tuyết vừa ăn vừa nhìn Lưu Tinh nói, khóe miệng còn nước tương từ bánh.
" Vậy đổi lại ba giờ, em xem thế nào?" Lưu Tinh uống nước nhuận nhuận cổ họng đã khô nhìn đối phương nói.
" Không, vẫn là bốn giờ đi!" Hạ Tuyết nghe thấy Lưu Tinh trong nói liền chụp lấy tay đối phương làm nũng nói, trên miệng còn ngậm nữa cái Pizza!
" Được rồi được rồi, mau ăn đi!" Lưu Tinh nhìn đối phương bất đắc dĩ nói. Đem nàng về nhà, cùng với nuôi sủng vật không có gì khác nhau.
" Chốc nữa anh có thời gian không?" Hạ Tuyết thật vất vả nuốt xuống gì đó trong miệng quay về phía sau nhìn Lưu Tinh hỏi.
" Có chuyện gì sao?" Lưu Tinh vừa xem TV vừa hỏi, đang xem lại có cô em ngốc nào lại bị tiềm quy tắc.
" Anh phải trả lời em trước có không có thời gian!" Hạ Tuyết học lại bộ dạng vừa rồi của Lưu Tinh đoạt điều khiển từ xa trong tay Lưu Tinh.
" Có, em muốn làm gì? Đi dạo phố thì anh không đi, cả ngày nay mệt chết." Lưu Tinh nhìn đối phương nói, không biết vị đại tiểu thư này lại muốn chơi trò gì mới đây.
" Vậy anh đợi chốc nữa đi! Hôm qua anh mua cho em nhiều quần áo, em còn không có mặc thử cho anh xem mà. Hôm qua người ta chuẩn bị cho anh xem, anh lại buồn ngủ. Bây giờ còn sớm, anh lại có thời gian, không cho phép lại chạy trốn." Hạ Tuyết nghe thấy Lưu Tinh nói sau vỗ vỗ Lưu Tinh đầu nói.
" Được rồi, không vội, em ăn cho xong trước rồi nói sau!" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, ngày hôm qua lúc mua rõ ràng đã thử qua, hôm nay sao còn muốn mặc ình xem? Dù sao hiện tại cũng không việc gì, nhìn thì nhìn.
" Dạ!" Nghe thấy Lưu Tinh nói, Hạ Tuyết gật gật đầu, sau đó vùi đầu ăn, xem ra đói không nhẹ, một cái mười hai tấc chính nàng một người liền ăn sạch, nhưng làm ra vẻ còn chưa đủ.
" Tốt rồi, đi mặc quần áo mới thôi!" Hạ Tuyết cao hứng đứng lên, lấy khăn tay lau tay, sau đó sôi nổi vào phòng ngủ.
Có cần cao hứng như vậy sao? Cứ như chưa từng mặc đồ mới. Không đúng, trên người nha đầu ngốc này đang mặc không phải là mới sao?
" Nhìn thử! Thế nào, nhìn đẹp không?"
" Phốc~~!" Thấy Hạ Tuyết đi ra từ phòng ngủ, Lưu Tinh liền phun hết nước vừa uống vào miệng.
" Sao vậy? Chẳng lẽ rất khó xem sao?" Hạ Tuyết hơi cau mày nhìn Lưu Tinh hỏi.
" Không cần xem nội y, em mặc thoải mái, lớn nhỏ thích hợp là đến nơi. Vẫn là trước nhìn xem trang phục bên ngoài đi!" Lưu Tinh nhìn Hạ Tuyết mặc một thân nội y màu đen đầy gợi cảm nói. Thật không biết nàng là kiểu nữ nhân như vậy vì sao lại lựa chọn nội y màu đen tràn ngập gợi cảm, yêu mị dụ hoặc như vậy.
" Dạ!" Hạ Tuyết nghe thấy Lưu Tinh nói sau gật gật đầu, sau đó xoay người, hai tay đưa về phía cái móc sau lưng," Hơi chật chút, xem ra còn phải móc ở nấc cuối cùng!"
" Phốc~~!" Lưu Tinh vội lấy khăn tay xoa xoa miệng, nhỏ giọng nói:" Em lớn như vậy sao?"
" Thật sự, không tin anh sờ thử ......!"
" Được rồi được rồi, em chạy nhanh đi thay quần áo đi!" Lưu Tinh vội hướng về phía đối phương phất tay, thật không ngờ nói nhỏ như vậy cũng bị đối phương nghe thấy.
" Thật sự, em không lừa anh đâu!" Hạ Tuyết đứng trước mặt Lưu Tinh bộ dạng vô tội.
" Anh biết em không gạt ta, anh tin em. Tốt lắm, đi vào thay quần áo đi, nếu không đợi lát nữa là anh đi ngủ!" Lưu Tinh cố nén xúc động bước lại sờ một cái, nuốt nuốt nước miếng nhìn đối phương nói.
" Ân, vậy anh chờ!" Nghe thấy Lưu Tinh trong lời nói, Hạ Tuyết cười đi trở về phòng.
Phù! Nha đầu kia không phải đang dụ hoặc mình chứ? Chẳng lẽ đã thích mình? Tuy rằng mình là một gã nam nhân được xưng hoàn mỹ gần với thần nhất, kỳ thật cũng chỉ có anh tuấn vô cùng, quang minh lỗi lạc, hiếm hoi hơn mười ưu điểm mà thôi. Có cần chủ động vậy sao? Ngươi nếu đã thích ta, cứ nói thẳng với ta không phải xong rồi? Chẳng cần phải ái muội như vậy nhỉ?
" Nhìn đi, đây là bộ em thích nhất. Đáng yêu không?" Khi Lưu Tinh tự mình say mê, Hạ Tuyết đi ra, mặc một thân váy liền áo, chân trần trước mặt Lưu Tinh dạo qua một vòng, gấu váy theo chuyển động dần dần hướng về phía trước tốc lên, cặp đùi thon dài, trắng noãn bại lộ trong mắt Lưu Tinh.
‘hướng về phía trước một chút, hướng về phía trước thêm chút nữa~~! Ai chà~~!’ lúc này Hạ Tuyết không chuyển động, váy rủ xuống xuống dưới.
Lúc mặc nội y không nhìn kỹ, hơn nữa bây giờ một bộ váy, thật đúng là rất dụ hoặc tính!
" Thế nào, đẹp mắt sao?" Hạ Tuyết nhìn Lưu Tinh mỉm cười hỏi, hai tay nhẹ nắm hai tà váy, đầu gối hơi khụy xuống, hướng Lưu Tinh làm tư thế công chúa thỉnh an.
" Ừ, không sai!" Lưu Tinh gật đầu nói, lúc thử đồ không xem cẩn thận, bây giờ nhìn lại xác thực cảm thấy phi thường không sai, thật đúng là tiền nào đồ nấy, vật như vậy ở quán vỉa hè là tuyệt đối mua không được.
" Đây là công chúa váy, hay là em cũng nên đi mua thêm mũ?" Hạ Tuyết nhìn Lưu Tinh hỏi.
" Em mua thêm 7 chú lùn liền thành Công chúa Bạch Tuyết!" Lưu Tinh nhìn đối phương nói.
" Thật sự, em cũng rất thích ăn táo~~!" Hạ Tuyết nghe thấy Lưu Tinh nói sau cười nói, sau đó lại một bộ thục nữ thi lễ với Lưu Tinh, sau đó tư thế tao nhã tiêu sái vào của nàng phòng, lại thay tiếp bộ khác.
" Bộ này thế nào?Rất thoải mái phải không? Là dựa theo cách anh mặc ngày hôm qua em mua theo, âm dương trang!"
" Đó gọi là tình lữ trang! Còn âm dương trang, không phải em xem phim kinh dị quá nhiều?" Lưu Tinh nghe thấy Hạ Tuyết nói chuyện không tức giận nói, nghĩ nghĩ chính mình ngày hôm qua tựa hồ chỉ mặc một áo sơ mi và quần jean màu xanh đậm. Nhìn Hạ Tuyết đi đến trước mặt, so với vừa rồi tạo dáng công chúa, lại thay đổi một loại phong cách.
Áo thun chữ T màu trắng, bên trên in một hình trái tim đỏ thật to, phía dưới kết hợp với quần jean bó sát màu tối, tổ hợp đơn giản làm nàng xem có vẻ thanh xuân tịnh lệ, thuần mỹ động lòng người.
" Người ta với anh còn lâu mới là phải tình lữ. Bất quá tạm thời gọi là tình lữ trang cũng được. Đương đương đương đương
! Anh xem đây là cái gì?" Hạ Tuyết đột nhiên từ sau lưng lại cầm ra một cái giống như đúc cái nàng đang mặc trên người.
" Sao em mua hai cái?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, áo thun này đừng nói nhìn đơn giản, cũng hơn 1000, thừa dịp mình không chú ý mua hai bộ, đây không phải là lãng phí sao?
" Đây là qua em tặng anh, cám ơn anh đã cho em ở trong này, còn cho em một phần công tác. Quý danh, thế nào? Rất xứng đôi ?" Hạ Tuyết đắc ý nhìn Lưu Tinh nói.
Lễ vật? Lấy tiền của ta mua đồ làm như lễ vật tặng cho ta? Lưu Tinh nhìn áo thun trong tay đối phương, Lưu Tinh chỉ cảm thấy đầu mình đột nhiên to hơn, cái này cũng thật biến thành tình lữ trang. Trong đầu đại tiểu thư này chứa thứ gì?
" Mau, mặc vào nhìn xem vừa hay không vừa?" Hạ Tuyết cầm đồ so với người Lưu Tinh ước lượng sau một lúc cười nói.
"Hả? Mặc vào? Hay nói giỡn, một đại nam nhân như anh lại mặc đồ như vậy? Hay là em tỉnh tỉnh đi!" Lưu Tinh liếc đối phương một cái, trái tim đỏ thẫm kia rất bắt mắt, bị người ta thấy còn tưởng rằng con K Cơ, còn Hạ Tuyết chính là con Q Cơ!
" Không được, người ta cũng được anh mua cho rồi, đây là tâm ý của người ta, nếu anh không mặc, em sẽ tức giận!" Hạ Tuyết bỉu môi nhìn Lưu Tinh nói, còn không chờ Lưu Tinh nói chuyện, trực tiếp liền động thủ chuẩn bị cởi đồ Lưu Tinh.
"Sợ em, để anh tự làm!" Lưu Tinh đứng lên, cởi đồ trên người, sau đó mặc vào áo thun T kia. Giận? Giận dỗi như cơm bữa, ai mà chịu được chứ!
" Được không?" Lưu Tinh mặc vào xong nhìn đối phương hỏi, không cần phải nói, rất vừa người, hơn nữa chất liệu áo cũng đặc biệt tốt, mặc trên người rất thoải mái. Hàng hiệu hơn 1000 cùng hàng mấy chục đồng trên vỉa hè thật đúng là không giống nhau.
" Ha ha, tốt lắm nha!" Hạ vũ nhìn Lưu Tinh cười nói, sau đó lôi kéo Lưu Tinh đứng ở cùng nhau, " Thế nào? Có phải hay không tốt lắm?"
" Cũng...... cũng tạm được đi!" Lưu Tinh có lệ nói, chính mình mặc vào thời điểm cảm giác không sai, nhưng đứng chung với Hạ Tuyết đang mặc giống nhau như đúc, lại cảm giác có điểm không được tự nhiên.
" Em cũng thấy không sai, về sau khi về nhà sẽ mặc cái này, trong phòng cũng biến thành ấm áp~~! Hì hì~~!" Hạ Tuyết trái nhìn Lưu Tinh, phải nhìn Lưu Tinh, sau đó đặt ra quy củ này.
Shock! Đại tiểu thư này ở đâu ra lại nghĩ như thế? Thật là nghĩ như một đôi đang sống chung?
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...