" Tiểu thư, cô thật xinh đẹp!" Lưu Tinh đặt tay trên quầy tiền nhìn tiểu cô nương phụ trách thu tiền cười nói. Bởi vì Lưu Tinh vừa tan tầm, một thân tiêu chuẩn tinh anh cho rằng vẫn là cuốn hút, Lưu Tinh lại cố ý ra vẻ sáu phần tuấn mỹ bốn phần tà khí, hơn nữa để lộ vừa cao nhã vừa lười biếng động tác, sinh động như một vị quý tộc xuống dốc.
" Hả? Là tôi à?" Tiểu cô nương không lớn lắm, bị Lưu Tinh vừa nói mặt liền đỏ bừng.
" Đúng nha, tôi chỉ thích loại hình nữ nhân này như cô." Lưu Tinh cười nói.
" Thật vậy chăng? Mọi người đều nói tôi trẻ người, không giống người trưởng thành. Tôi đã gần 24, bọn họ cứ luôn xem tôi như 18." Tiểu cô nương nhìn Lưu Tinh nói.
" Vậy tốt nhất, lớn tuổi nhưng trẻ, các nàng nhất định là ghen tị với cô. Xinh đẹp như cô vậy, hiện tại thật đúng là ít có nha!"
" Ha ha, tiên sinh thực vui tính, vậy có thể nói cho tôi biết, tôi là loại hình nữ nhân gì? Tiên sinh lại thích dạng nữ nhân gì?" Hiển nhiên cô bé đã vào tròng của Lưu Tinh, đã quên mình đang làm việc, nghiêng đầu tò mò nhìn Lưu Tinh hỏi.
" À~!" Lưu Tinh vuốt cằm, bộ dạng tự hỏi, sau đó nhìn tiểu nữ hài nói," Phải khỏe mạnh bình thường, phải biết chiên trứng, biết dùng máy giặt, trên người phải có khí chất mỹ nhân, biết dầu ăn bao nhiêu tiền một chai, khi tôi đem bao gạo khiêng về nhà lúc ấy biết giúp tôi lau mồ hôi......!"
" Có cần phải biết nấu thịt xào măng?" Ngay lúc đang tán gẫu vui vẻ cùng tiểu cô nương vang lên một câu rơi vào lỗ Lưu Tinh tai, ngay cả đối phương tốn hơi thừa lời thanh âm Lưu Tinh đều có thể rõ ràng nghe được.
" Tôi không thích món này, tiểu thư tính thử bao nhiêu tiền!" Lưu Tinh không quay đầu, bởi vì hắn đã đoán ra là ai từ hai cổ sát khí quen thuộc từ phía sau truyền đến. Ai, nhất thời đắc ý vênh váo, quên mất phía sau còn có hai vị Mẫu Dạ Xoa.
" Hả? Được~~!" Nhìn nam nhân trước mắt, lại nhìn phía sau nam nhân hai vị cao gầy mỹ nữ, tiểu cô nương gật gật đầu.
" Tổng cộng là 108 đồng !"
" Ân? Không có tiền lẻ, đều là một trăm, nên làm sao bây giờ ?" Lưu Tinh nhìn ví tiền buồn rầu.
" Vậy một trăm cũng được!" Cô gái nhanh chóng nói.
" Có thể chứ? Vậy thật ngại quá, cô có thể quyết định sao?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi.
" Không vấn đề, đây là cha tôi mở, chỉ là chút tiền lẻ~~!"
" Thật sự, tiểu thư thật sự thật tốt quá, thật không biết nên như thế nào cảm tạ cô!" Lưu Tinh cười nói, sau đó lấy ra tờ trăm nguyên đưa cho đối phương.
" Về sau nhớ thường đến!" Cô gái nhận tiền buồn cười nói.
" Ha ha, vì cô, tôi sẽ thường xuyên đến!" Lưu Tinh cười nói, vốn đang tưởng tán gẫu vài câu, bất quá cảm giác phía sau âm khí tựa hồ quá nặng, hướng cô gái vẫy tay nhanh đi ra tiệm cơm.
" Tiệm này không sai!" Lưu Tinh ra nhà ăn nhìn hai nữ nhân đầy sát khí cười nói.
" Là tiệm không sai, hay là tiểu cô nương kia không sai ?" Quan Đình Đình dùng khuỷu tay hung hăng chọt trước ngực Lưu Tinh hai cái.
" A, nội thương!" Lưu Tinh ôm bộ ngực bộ dạng rất đau, hắn chỉ có thể giả bộ như vậy, bằng không làm sao trả lời đối phương chứ?
" Sắc lang!" Hạ Vũ hung hăng nhìn Lưu Tinh nói, tình cảnh cười ầm ầm vừa rồi còn quanh quẩn trong đầu nàng, đối với việc cố gắng bảo trì hình tượng mỹ nữ của nàng mà nói, vô tình là thất bại lớn, hơn nữa còn là trước mặt nhiều người như trong nhà ăn.
" Nam nhi bản sắc!" Lưu Tinh nhìn đối phương nói," Đúng rồi, dạo không dạo? Không đi thì tôi phải về nhà!"
" Đi chứ, tối nay dạo cho anh chết!" Quan Đình Đình liếc Lưu Tinh một cái nói," Còn nữa, sau này không được đến tiệm này ăn!"
" Vì cái gì?" Lưu Tinh hỏi.
" Anh nói thử?" Quan Đình Đình lại hung hăng trừng Lưu Tinh, Lưu Tinh thực sợ nàng trừng lâu tròng mắt sẽ bay ra mất.
" Không biết!" Lưu Tinh lắc lắc đầu khó hiểu nói," Tôi thấy quán này cũng không tệ lắm, đồ ăn ngon miệng, hoàn cảnh cũng không sai, trọng yếu hơn là còn có thể bỏ đi số lẻ. Ân, không sai! Cô nếu muốn không cho tôi tới, dù sao cũng phải cho tôi một cái lý do chứ?"
" Em không muốn để anh tiết kiệm vài đồng tiền kia, này tính lý do được không?" Quan Đình Đình nói.
" Tính, tính chứ!" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, hắn cũng không muốn tiếp tục cùng đối phương nói tiếp. Nam nhân cùng nữ nhân tranh luận, liền tương đương với súng lục so súng máy, vĩnh viễn đều ở hạ phong, huống chi Lưu Tinh đối mặt là hai khẩu súng máy hạng nặng, cho dù hắn là sa mạc chi ưng, cũng sẽ lực bất tòng tâm. Ngươi đỡ người ta hai mươi phát, này con mẹ nó còn chơi cái gì nữa?
Dù sao chân là của chính mình, sau này có đến không nói cho nàng chẳng phải là xong?
" Đừng câu giờ, nhanh đi!" Quan Đình Đình kéo tay Hạ Vũ, sau đó hung hăng đẩy Lưu Tinh, giống như là áp giải phạm nhân.
Đi dạo phố dạo cái gì? Người khác nhau, mục đích cũng khác nhau. Cũng như Quan Đình Đình và Hạ Vũ, các nàng tối nay là chuẩn bị dạo xem náo nhiệt, mà Lưu Tinh đi theo mục đích là vì xem mỹ nữ.
Bắc Kinh náo nhiệt thế nào? Đương nhiên là Vương Phủ Tỉnh. Hạ Vũ, một mỹ nữ từ Thượng Hải đến, đưa ra muốn tới địa phương này thời điểm, Lưu Tinh hơi do dự. Bởi vì ở Bắc Kinh, nữ nhân trên 10 và dưới 35 tuổi, chỉ cần đi khu buôn bán ở Bắc Kinh, 99% đều không hề do dự lựa chọn Tây Đan. Đặc biệt trước cửa thương xá Trung Hữu, càng có thể nói là địa điểm tuyệt vời thưởng thức mỹ nữ. Nhưng là Quan Đình Đình cùng Hạ Vũ hiển nhiên không nghĩ theo ý Lưu Tinh, không thể không đi Vương Phủ Tỉnh, kết quả trải qua một phen tranh chấp, sa mạc chi ưng vẫn bại trận.
Vương Phủ Tỉnh được xưng là đệ nhất buôn bán phố ở Bắc Kinh, là nơi khách tham quan tất phải đi, mỹ nữ Bắc Kinh cũng thích đi bộ một chút. Vì là đệ nhất Bắc Kinh, trên đường Vương Phủ Tỉnh cũng rất khó nhìn thấy 100% mỹ nữ bản địa, nhưng cũng không nghĩa là xác suất thấy mỹ nữ thấp. Trên thực tế, Vương Phủ Tỉnh tùy ý có thể thấy được mỹ nữ ngoài tỉnh thậm chí mỹ nữ ngoại quốc. Có đôi khi, nếu vận khí đủ tốt, còn có thể thấy được một ít ảnh chụp người mẫu trước các cửa hiệu lâu đời: Người Trung Quốc mặc âu phục, người ngoại quốc mặc sườn xám, có khác phong vận.
Kỳ thật đến Vương Phủ Tỉnh cũng không sai, nhiều người, nhiều người nữ liền nhiều, nữ thật đẹp tự nhiên tỉ lệ cũng cao.
" Này, này, làm gì?" Lưu Tinh đang tập trung tinh thần tìm tòi mỹ nữ trên đường cái, bị một bên Quan Đình Đình dùng sức lôi kéo.
" Đi vào!" Quan Đình Đình chỉ vào trước mặt Đông Phương Tân Thiên Địa nói.
" Đi vào làm gì? Bên ngoài tốt hơn mà !" Lưu Tinh có điểm bất mãn nói.
" Đừng vô nghĩa, đơn thuần dạo đường cái còn không bằng thi đi bộ!" Quan Đình Đình liếc Lưu Tinh một cái, mặc kệ đối phương phản kháng trực tiếp kéo đi vào. Lưu Tinh sẽ không hiểu được, làm sao khí lực Quan Đình Đình lại lớn như vậy chứ?
Không thể không thừa nhận, nữ nhân thời nay đều rất thích trung tâm thương mại siêu đại quy mô, mua sắm, ẩm thực, hưu nhàn, giải trí, du lịch v.v… hình thức mang tính tổng hợp và kết hợp hoàn cảnh hoàn mỹ phương tiện. Lấy bán lẻ làm chủ lực, phần đông các cửa hàng chuyên nghiệp vì phụ trợ kinh doanh cùng với các chức năng thanh toán, sự tiện lợi hình thành tập hợp thể.
Hoàn Vũ Tân Thiên Địa là theo đuổi người tân tiến, cũng là địa điểm trọng yếu lần này Quan Đình Đình và Hạ Vũ đi dạo. Dọc theo hành lang mua sắm cao cấp tập trung tiệm trang phục phục sức mang nhãn hiệu quốc tế, mặt khác còn có tiệm vật phẩm trang sức tinh phẩm, như ngọc lưu ly, thi hoa lạc thế kì. Sự tinh xảo cao thượng trong phẩm vị cuộc sống, cách điệu cùng cao nhã cùng tồn tại. Mà cái đèn trang trí nhà Lưu Tinh bị đại tiểu thư ném hỏng chính là Quan Đình Đình mua ở đây.
Đối với loại thương trường đại quy mô như vậy mà nói, mỹ nữ kỳ thật cũng rất nhiều, nhân viên bán hàng đều là các cô tuổi trẻ xinh đẹp, Lưu Tinh vẫn rất chú trọng đường cái dòng người mật độ cao, mà đại thương trường giống thế này lại chưa đi đến vài lần. Giống như là phát hiện tân đại lục, nguyên lai bên trong mỹ nữ cũng không so với bên ngoài ít, hơn nữa chất lượng phổ biến đều rất cao. Đặc biệt nơi này tránh được bên ngoài cãi vã cùng nói to làm ồn ào, cảm giác tựa hồ tăng lên một bậc, bên trong đi tới đi lui nữ nhân đều hiển hiện cao nhã rất nhiều. Lưu Tinh thấy chính mình rất choáng váng, trước kia hứng nắng dưới đỉnh mặt trời chói chan trên đường cái tìm kiếm mỹ nữ, còn không bằng tiến vào đại thương trường này, không có gió lớn, không phơi nắng, có thể im lặng thưởng thức mỹ nữ.
" Đình Đình, cảm ơn, cũng là cô hiểu tôi!" Lưu Tinh vỗ vỗ Quan Đình Đình bả vai trịnh trọng nói.
" Ủa?" Quan Đình Đình khó hiểu nhìn Lưu Tinh, chuyện này cùng biểu hiện phía trước tạo thành tương phản lớn.
"Ừ, không sai, đúng là so với bên ngoài tăng lên một bậc!" Lưu Tinh vuốt cằm nhìn nữ nhân qua lại chung quanh nói.
" Hắn làm sao vậy? Nói cái gì vậy chứ?" Quan Đình Đình nhìn Hạ Vũ hỏi.
" Phỏng chừng là nói mỹ nữ!" Hạ Vũ thấy ánh mắt Lưu Tinh không ngừng quét quanh các nữ nhân liền đại khái đoán ra ý tưởng đối phương.
" Lưu Tinh, nhìn gì vậy? Chẳng lẽ hai đại mỹ nữ bên cạnh còn chưa đủ anh nhìn? Chung quanh có nữ nhân nào đẹp bằng em và Hạ Vũ?" Quan Đình Đình không để ý người chung quanh đang nhìn, nắm tai Lưu Tinh lớn tiếng nói.
" Có người quen, không tốt ra tay!" Lưu Tinh nói, nhìn vài em nhân viên trẻ tuổi đang hướng về phía mình, Lưu Tinh cười vẫy vẫy tay.
" Được, không phải anh rất thích ngắm nghía sao? Đi, em dẫn anh đi một chỗ, đảm bảo anh sẽ thích chắc!" Quan Đình Đình kéo tay Lưu Tinh nói.
" Phải không? Vậy thật cám ơn, mau!" Lưu Tinh biết Quan Đình Đình đối nơi này có vẻ quen thuộc, để đối phương đi phía trước dẫn đường.
" Chính là nơi này~~!" Ba người dừng lại cước bộ, Quan Đình Đình chỉ vào một tiệm tương đối lớn phía trước đối Lưu Tinh nói.
Lưu Tinh không khỏi nhìn lại, trên bảng là liên tiếp các chữ tiếng Anh cũng không có làm cho Lưu Tinh nhìn ra là tiệm gì, hẳn là hàng hiệu, bằng không Quan Đình Đình cũng sẽ không đến.
Hả? Là nội y? Cho dù Lưu Tinh không rõ bảng hiệu tiếng Anh bên ngoài, nhưng là thứ gì bên trong hắn vẫn biết.
" Không phải anh thích ngắm sao? Dám vào không?" Quan Đình Đình hướng tới Lưu Tinh phóng tới một cái khiêu khích ánh mắt, làm Lưu Tinh nhìn thấy thực khó chịu. Mẹ nó, quá coi thường người.
" Cô vào thì tôi vào!"
" Hừ~~!" Quan Đình Đình ngẩng đầu, lôi Hạ Vũ đi vào.
" Ai sợ ai chứ!" Lưu Tinh khinh thường liếc đối phương sau đó ưỡn ngực ngẩng đầu tiêu sái đi vào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...