Biên dịch: Yên Hy
Chỉnh sửa:16/10/2023
Ba người sau khi chấm dứt, Hạ Lăng và Lục Vân Thiên vẫn đến võ đài cận chiến đấu một trận.
Cuối cùng hai người chia nhau bị một ít vết thương nhẹ, không nặng, nhưng lực đạo của Alpha đỉnh cấp không thể khinh thường, tóm lại phải ăn chút đau khổ.
Hô hấp thô nặng cùng với thân thể ẩn đau, thỉnh thoảng tiết ra vài tiếng khụ thấp, mồ hôi chảy xuống thẳng mũi cao, làm áo sơmi ướt nhẹp, để lộ ra hình dáng cơ bắp rõ ràng.
Lục Vân Thiên vuốt tóc vàng đầy mồ hôi, hai tay hữu lực đấm trên rào chắn rũ nửa đầu thở dốc, từng giọt mồ hôi rơi trên mặt đất, rất nhanh tích thành vệt thấm nhỏ.
Trận đấu cận chiến đầy vui vẻ vừa rồi cuối cùng phóng thích lửa giận nội tâm ra ngoài, đau đớn hỗn loạn xen lẫn sảng khoái, dường như phát tiết tất cả đau khổ vẫn phiền muộn.
Hạ Lăng cũng tương tự.
Alpha dựa ngồi bên bậc thang, nhíu chặt chân mày, híp nửa mắt điều chỉnh hơi thở không đều.
Đồ tác chiến trên người hắn đã ướt đẫm, trên trán vài sợi tóc bạc bị ướt nhẹp, hỗn độn dán bên sườn mặt. Mồ hôi uốn lượn theo cần cổ thon dài, dưới ánh sáng mặt trời phủ thêm một tầng mông lung, cả người tản mát ra hormone mãnh liệt.
Hạ Lăng thế này, tiêu tán hơn phân nửa xa cách lạnh nhạt ngày thường, phảng phất từ thần cao cao tại thượng biến thành người, thoạt nhìn càng thêm chân thật.
Cũng không làm người chán ghét.
Lục Vân Thiên đối diện liếc mắt một cái, nắm khăn lông đeo trên cổ lau mồ hôi, khuôn mặt ngạnh lãng dưới ánh mặt trời càng thêm soái khí bức người.
Một màn như vậy, làm nhóm Omega cùng không ít beta đang luyện tập cận chiến bên võ đài bên cạnh đỏ mặt, tim đập gia tốc, tầm mắt không chống chế nhìn trộm về phương hướng kia.
Cho dù khoảng cách xa cũng có thể cảm nhận được hormone bùng nổ của hai A đỉnh cấp, Pheromone nhàn nhạt bay tán ở trong không khí, làm cho vệt đỏ bọn họ trên mặt càng nhiều vài phần. Cơ bắp hữu lực dưới lớp quần áo, mồ hôi trong suốt lăn xuống dọc theo khuôn mặt, dáng người hoàn mỹ đến làm cho bọn họ muốn thét chói tai.
Nó bắt mắt hơn những người mẫu nam nổi tiếng nhất, quả thực như một bữa tiệc thị giác Thao Thiết.
Đặc biệt là đàn anh Hạ Lăng, hắn như vậy thật sự quá hiếm thấy, thanh lãnh cùng tồn tại xen lẫn với gợi cảm, tản ra mị lực độc nhất vô nhị, làm người mê muội.
Rất nhiều người cố gắng đè lại nhịp tim đập rung động, cảm xúc kích động làm máu cũng bắt đầu sôi trào.
Alpha thế này phảng phất từ ánh trắng đằng chân trời xa xa biến thành châu báu ngọc thạch đưa tay là có thể với tới, không nếm thử một lần sao cam tâm nổi, chẳng sợ chỉ nói nhiều hơn mấy câu......
Nhưng mà, khi miễn cưỡng lấy dũng khí cùng tâm tình nai con chạy loạn đối diện cặp mắt đóng băng kia, như bị một chậu nước lạnh đổ xuống đầu, toàn bộ mọi thứ đều hóa thành bọt nước, làm bọn họ tỉnh lại từ trong ảo tưởng.
Lạnh.
Cơn lạnh thấu xương không mang theo một chút độ ấm.
Rõ ràng chỉ là thoáng nhìn nhạt, lại làm người ta lạnh đến tận xương tủy từ đầu đến chân.
Hạ Lăng vẫn là đóa hoa cao lãnh lạnh nhạt xa cách kia, cũng là ánh trăng cô độc chân trời không cho người đến gần trong ba mét, chỉ đành ngẩng đầu nhìn lên.
Mà đôi mắt đóng băng kia chỉ sẽ hòa tan vì một người.
*
Thiệu Tinh Lan về ký túc xá trước.
Thiếu niên mới vừa đủ 18 tuổi nằm ngửa trên giường, dùng gối che đầu.
Trước đó đã nói với anh trai Thẩm Ngôn có chuyện cần nói, chỉ là hiện tại ——
Muốn tỏ tình không?
Liền tính mình nói ra cũng sẽ bị từ chối, hơn nữa, anh trai Thẩm Ngôn khẳng định đã sớm biết tâm ý của mình.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thiên Sát Cô Tinh Không Khắc Nổi Tôi
2. Sau Khi Vội Vã Kết Hôn
3. Mặt Trời Của Tôi
4. Bé Chanh Siêu Chua
=====================================
Trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.
Kia vẫn là... Từ bỏ.
Thiệu Tinh Lan cắn chặt môi dưới, khớp xương ngón tay rõ ràng rơi thật sâu vào gối đầu, chỉ lộ ra một chút tóc mái hỗn độn bên cạnh.
Y không muốn bị anh trai Thẩm Ngôn từ chối, dù nghĩ thôi cũng đã cảm thấy khó chịu.
Quang Não vang lên yêu cầu xin trò chuyện video, thiếu niên đột nhiên ném gối đầu sang một bên, từ trên giường ngồi dậy.
Mặt trắng nõn bởi vì hô hấp không thuận mà nhiễm đỏ, hàng mi dài ướt dầm dề, biểu tình mất mát, thoạt nhìn có vài phần đáng thương.
Đối diện Thiệu Tinh Lan là cha Thiệu Tuy, gia chủ tập đoàn khổng lồ Thiệu thị.
Bề ngoài ông là một đại gia kinh doanh toàn năng, tính tình điềm tĩnh, rất có thủ đoạn; nhưng ở nhà lại chẳng lên mặt ở nhà, cực rất yêu thương gia đình.
Thiệu Tuy thở dài: "Tinh Lan, bữa tiệc sinh nhật 18 tuổi không thể so với dĩ vãng, dù sao cũng là lễ thành niên, ít nhất phải ra tới gặp khách khứa một lần."
Đây là điều không thể tránh.
Ngoài các cuộc đàm phán và gặp gỡ thông thường, giao lưu trong thế giới kinh doanh còn bao gồm nhiều tiệc chiêu đãi, tiệc chiêu đãi, v.v. Huống chi, bữa tiệc lần này là sinh nhật lần thứ 18 của người thừa kế Thiệu thị, chỉ sợ tất cả những nhân vật có danh dự uy tín ở Thủ Đô Tinh Cầu đều sẽ đến.
Thiệu Tinh Lan hiện tại tuổi còn nhỏ, Thiệu Tuy không có quá nhiều yêu cầu với con trai, nhưng ít nhất phải gặp vài đối tác quan trọng, duy trì một chút lễ nghi bên ngoài.
Thiệu Tinh Lan rũ mắt xuống: "... Con không muốn đi, cha cứ nói con không thể ra khỏi trường học."
Học viện Quân sự Đế quốc tuy rằng theo phong cách nửa phong bế, ày thường không có việc gì không được rời khỏi trường, nhưng cuối tuần vốn chính là thời gian huấn luyện tự do, có lý do chính đáng tự nhiên có thể ra cửa.
Thiệu Tuy bất đắc dĩ, bắt đầu dỗ con trai: "Con còn muốn quà gì, cải tạo cơ giáp? Cha đã nhờ người đi hỏi cơ giáp sư tên Đường Kha kia, phối hợp hai cơ giáp sư cấp bậc – bậc thầy nữa, hẳn là có thể......"
Không nói cái này còn tốt, vừa nhắc đến cái này Thiệu Tinh Lan đã nhớ tới câu khoe khoang của Hạ Lăng, nước chua trong lòng ứa ra.
Y dùng gối đầu lần nữa che mặt lại, sau đó vào ngã trên giường, thanh âm rầu rĩ: "Con không đi!"
Thiệu Tuy: "......"
Chẳng phải trước đó còn ổn sao, thế nào càng nói càng giận vậy.
Aiz.
Thiệu Tuy có chút đau đầu xoa xoa thái dương.
Bởi vì triệu chứng Thiệu Tinh Lan bạo động của Thiệu Tinh Lan, ông đau lòng còn không kịp, ngày thường nơi nào bỏ được trách móc nặng nề.
Hơn nữa thiên phú con trai cao như vậy, lại rất có đầu óc thương nghiệp, làm cha Thiệu Tuy cảm giác đầy kiêu ngạo, rất ít sẽ gò ép đối phương, do đó tạo thành trường hợp hiện giờ.
Thiệu Tuy nhìn video bị cắt đứt, lại một lần thở dài.
Vài bữa tiệc sinh nhật trước đó vắng mặt cũng không sao, nhưng lần này không giống.
Trong luật pháp đế quốc thành niên liền ý nghĩa chính thức có được quyền kế thừa, Thiệu Tinh Lan ít nhất phải đến bữa tiệc, chào hỏi vài nhà hợp tác với mới không quá thất lễ.
Phải thế nào mới có thể làm con trai tham gia đây?
Ông lại không có khả năng đi đệ nhất trường quân đội trói người.
Đang bực bội, Thiệu Tuy trong đầu đột nhiên hiện ra mặt Thẩm Ngôn.
Nhớ tới tin tức Tào Sùng phản hồi lại, con trai mình vì giúp đối phương mua sắm tài liệu mà tạo thành biến trong ngành sản xuất, đồng thời Thẩm Ngôn lại là người cứu nó, bản thân còn như vậy xuất sắc, như thế xem ra ——
Tinh Lan tuyệt đối thích đối phương.
... Có biện pháp.
Thẩm Ngôn mới từ thư viện ra tới không lâu, liền nhận được yêu cầu trò chuyện video từ Thiệu Tuy.
Cậu chuyển lộ tuyến Air Car xong, rất nhanh tiếp nhận cuộc gọi.
Hắn đem huyền phù xe giả thiết lộ tuyến, thực mau chuyển được video.
Thiệu Tuy đi thẳng vào vấn đề: "Quấy rầy rồi, tôi có một chuyện muốn nhờ cậu."
Thẩm Ngôn: "Ngài nói đi."
Thiệu Tuy: "7 giờ tối nay, hy vọng cậu có thể tới tham gia tiệc sinh nhật 18 tuổi của Tinh Lan."
Đối với các gia tộc thượng lưu mà nói, trường hợp này thường là dịp giao tiếp kinh doanh, nếu họ thực sự muốn chiêu đãi bạn bè thì sau sự kiện họ sẽ tổ chức một bữa tiệc riêng tư nhỏ.
Chẳng qua Thiệu Tinh Lan mắt cao hơn đỉnh, nơi nào sẽ nhìn trúng người khác, bữa tiệc riêng tư nhỏ chưa từng tổ chức.
Thẩm Ngôn không do dự lập tức đáp ứng.
Cậu vốn dĩ đã chuẩn bị quà cho Thiệu Tinh Lan, hiện giờ chỉ đổi phương thức tặng mà thôi.
Tuy rằng không quá thích trường hợp này, nhưng cậu cũng không phải vai chính của bữa tiệc, không cần đi khắp nơi xã giao, chỉ cần đưa ra quà đã tính hoàn thành nhiệm vụ.
Nghe được đối phương trả lời, thần sắc Thiệu Tuy đột nhiên thả lỏng lại, biết sự tình cơ bản đã thành công.
Kết thúc trò chuyện, Thiệu tổng lập tức cho quản gia tự mình đưa lên thiệp mời, trong ánh mắt cực lực che giấu khiếp sợ đối phương lại lần nữa liên hệ con trai nhà mình.
"... Anh trai Thẩm Ngôn muốn tới?!" Thiệu Tinh Lan 'cọ' một chút từ trên giường ngồi dậy, con ngươi màu hổ phách sáng lấp lánh, kinh hỉ bên trong không chút nào che giấu, "Thật vậy chăng cha?"
"Cha đừng gạt con."
"Anh trai Thẩm Ngôn thật sự sẽ đến?"
"Cha mời ảnh khi nào?"
......
Liên tiếp vấn đề buột miệng thốt ra, được đến trả lời khẳng định thiếu niên trái ngược với mất mát cùng khói mù phía trước, khóe môi nở rộ nụ cười sáng ngời, "Con lập tức về nhà!"
Anh trai Thẩm Ngôn muốn tới tiệc sinh nhật y.
Biết được tin tức trong lòng thiếu niên nổ tung vô số pháo hoa, đem cả người y nổ đến vựng vựng hồ hồ, một phút cũng không thể chờ.
Y phải về chỉnh lại lại một chút, dùng tư thái tốt nhất gặp mặt anh trai Thẩm Ngôn.
*
Thiệp mời ra roi thúc ngựa đưa đến trên tay Thẩm Ngôn, thiết kế lập thể thiếp vàng, hương khí tươi mát thanh nhã, so với phía trước Thẩm An đưa tới còn muốn xa hoa không ít.
Địa điểm bữa tiệc cũng không ở trong khách hạng xa hoa sáu sao, mà tại trang viên Thiệu thị.
Trang viên trung tâm khu một tấc đất tấc vàng, chiếm địa diện tích cực lớn, xung quanh cũng không có kiến trúc khác, trình độ giàu có như vậy chỉ sợ độc nhất trong Thủ Đô Tinh Cầu.
Hiện tại khoảng cách tiệc tối còn có ba bốn tiếng, Thẩm Ngôn ngẫm nghĩ, gửi tin nhắn cho Hạ Lăng.
【 7 giờ tối em sẽ tham gia tiệc sinh nhật của Thiệu Tinh Lan, rất nhanh sẽ về.】
Tuy rằng thanh niên chưa từng yêu đương, nhưng cậu xem qua rất nhiều bài viết, cũng nghiên cứu cách ở chung của các cặp đôi.
Trước hết báo cáo là thói quen tốt, có thể tránh rất nhiều hiểu lầm không cần thiết.
Hạ Lăng không trả lời.
Một phút sau, cửa phòng bị gõ vang.
Hạ Lăng hiển nhiên mới vừa tắm gội xong, tóc bạc còn đang tích nước, một vệt nước nở rộ trên vai, rồi nhanh chóng tràn tới trên ngực.
Đường nét cơ ngực săn chắc hiện ra trong bộ đồ ngủ bằng lụa mỏng, một phần xương đòn trắng lạnh lẽo lộ ra ở đường viền cổ áo xòe, vài giọt nước đọng lại ở chỗ trũng, khẽ rung lên theo chuyển động bước vào cửa, cả người người toát ra một cảm giác gợi cảm khó diễn tả.
Thẩm Ngôn giật mình, tiện đà có chút mất tự nhiên dời ánh mắt, bên tai hơi hơi phiếm hồng.
Hạ Lăng thế này quá hiếm gặp, đối với Alpha thường ăn vận kín mít, mỗi lần đều cài đến nút trên cùng, đây hẳn xem như 'quần áo bất chỉnh ' nhỉ.
Chẳng lẽ cố ý?
Không biết vì sao, Thẩm Ngôn cảm giác không khí giống như có chút nóng.
Hạ Lăng cũng không phải cố ý.
Hắn cùng Lục Vân Thiên đánh cận chiến xong, ổn định lại xong bệnh sạch sẽ mới phát tác, ở phòng tắm hơn nửa giờ mới ra.
Sau đó đã thấy được tin nhắn thanh niên gửi tới.
Hai tròng mắt xanh thẳm Alpha yên lặng nhìn đối phương, lông mi hơi rũ, "Có thể không đi sao?"
Thẩm Ngôn nâng mắt tím xinh đẹp lên nhìn hắn, giải thích: "Em đã đồng ý với cha Thiệu Tinh Lan rồi, cho nên phải đi ứm ——"
Còn chưa nói xong, đã bị đối phương rũ mắt hôn lên thật sâu.
Lần này không phải lướt qua đã ngừng, vừa lên đã hút mạnh. Không chút kiêng nể nhấm nháp, mút lấy cánh môi màu hồng, khoái cảm tê dại từ xương sống vẫn luôn khuếch tán đến đại não.
Omega thực mau không chịu nổi mà hé môi, lại bị đối phương không chút khách khí xâm nhập, môi răng giao triền.
Nhiệt độ không khí đang không ngừng bò lên, hô hấp nóng bỏng đan chéo lẫn nhau, Hạ Lăng ôm lấy eo nhỏ thanh niên xoay một góc độ, nắm lấy đầu ngón tay cậu mười ngón tay đan vào nhau, tư thế đè lên tường, không cho phép đối phương tránh thoát.
Phía sau lưng Thẩm Ngôn kề sát vách tường, phía trước cơ ngực tráng kiện của Alpha, khoảng cách hai người cực gần, nhiệt độ cơ thể ấm áp cách vải dệt ướt đẫm truyền lại từng đợt, xúc cảm một lạnh một nóng hết sức rõ ràng.
Cánh môi hoàn toàn bị bắt được, ngay cả hô hấp đều bị chiếm cứ, đầu lưỡi bị ngậm lấy nặng nề mút vào, mỗi lần muốn thoát đi lại bị cuốn lấy càng sâu, tiếng nước ái muội quanh quẩn bên tai, trái tim đều bắt đầu nhảy lên không bình thường.
Hơi thở cả hai trở nên càng thêm dồn dập, Hạ Lăng gắt gao chế trụ ngón tay cậu, giống như kẻ khát khô cuối cùng cũng tìm được nguồn nước ngọt thanh mà đòi lấy nước bọt trong miệng thanh niên, một lần lại một lần, không biết đủ.
Vài sợi tóc bạc buông xuống, giọt nước ướt át dừng ở khuôn mặt tinh xảo Omega, xứng với mắt tím hơi thất thần cùng đuôi mắt phiếm hồng, giống như đã khóc.
Thẩm Ngôn như vậy quả thực là đang dụ người ta phạm tội.
Hô hấp Hạ Lăng hoàn toàn rối loạn, hầu kết hoạt động rõ ràng, hai tròng mắt xanh thẳm chiếu ra điểm điểm ánh lửa, như muốn ăn tươi nuốt sống người vào trong bụng.
Giây lát, xúc cảm thấm ướt không chỉ dừng lại giữa môi răng, dần dần trượt xuống dưới, khắc lên sườn cổ trắng nõn thon dài, phần cổ cong lên càng tiện động tác đối phương.
Đầu ngón tay hơi lạnh lướt qua sườn eo mẫn cảm, tiện đà thâm nhập bên trong, cơ bụng thanh niên nháy mắt căng thẳng, eo tuyến trơn mượt câu lấy ngón tay không ngừng lưu luyến của đối phương, chậm rãi mơn trớn mỗi một tấc da thịt.
......
Buổi tối gần 6 giờ, Thẩm Ngôn dùng nước lạnh rửa mặt, mới đưa nhiệt độ trên mặt biến mất.
Áo ngủ cậu đã sớm không chỉnh tề như ban đầu, nút áo bị cởi hai viên, vạt áo cũng hỗn độn bất kham, từ trong gương ẩn ẩn có thể nhìn đến một chút xuân sắc.
Đầu ngón tay trắng thanh niên vuốt cánh môi hơi hơi sưng to của mình, đến bây giờ còn cảm giác tê tê.
Như vậy là bình thường sao?
Cảm giác mỗi lần đều có chút không chịu khống chế, lần này không chỉ có hôn môi, còn ——
Thôi, vẫn đừng nhớ lại.
Thẩm Ngôn lấy máy trị liệu xử lý qua một chút, thay một thân lễ phục màu nâu nhạt, vạt áo kiềm chế bởi thắt lưng đen, càng tăng thêm vòng eo thon, dáng người hoàn mỹ.
Một đôi mắt màu tím dưới mái tóc rũ chứa một tia nước nhàn nhạt, đẹp đến kinh người.
Khi cậu bước xuống lầu, thân hình cao lớn thẳng tắp của Hạ Lăng đứng trước RS, mái tóc bạc xõa xuống ngực, đôi lông mày lạnh lùng dịu lại khi nhìn thấy người đối diện, đôi mắt xanh lam phản chiếu một chút ánh sáng, "Tôi đưa em đi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...