Biên dịch: Yên Hy
Chỉnh sửa: 12/10/2023
Hạ Lăng nói xong câu đó, 'Yass' màu xám đã thu về, kết nối Tinh thần lực ba người lập tức cắt đứt, chỉ còn hai Alpha đỉnh cấp cáu tiết.
Sợi dây tên lý trí Lục Vân Thiên thời điểm nghe được câu đầu tiên đã hoàn toàn đứt đoạn, giống như bình thuốc nổ bị nổ tung, dẫn lửa lên cả hai người bọn họ.
Ưu nhã tụ phụ của hoàng thất tại giờ phút này không còn sót lại chút gì, hai mắt Alpha một mảng đỏ tươi, gân xanh thái dương nổi lên, gạt hết đồ vật trên bàn xuống, tiến vào phòng cận chiến hung hăng phát tiết một hồi.
Nếu không phải từ nhỏ tiếp thu giáo dục khắt khe, chỉ sợ anh giờ phút này đã tuôn ra vô số lời thô tục.
Nói chuyện?
Ha.
Lục Vân Thiên vén tóc vàng mướt mồ hôi, trước mắt lạnh nhạt, cơ bắp trên cánh tay căng cứng, một quyền nện lên bao cát trước mặt, lực đạo hung ác cũng đủ làm một Alpha cấp A nằm trên giường không dậy nổi.
Anh hiện tại căn bản không muốn 'nói chuyện', chỉ muốn hung hăng ấn Hạ Lăng trên mặt đất để đánh một trận, đánh nát toàn bộ gương mặt thanh lãnh kia!
Điên cuồng phát tiết hơn một tiếng, hơi thở Alpha thô nặng, thân hình cao lớn tùy ý dựa vào vách tường, mồ hôi rào rạt đổ xuống cổ, nhắm mắt lại kịch liệt thở dốc.
Cơn đau thắt tại ngực đánh úp lại từng đợt, đôi mắt cũng bị mồ hôi chảy vào làm khó chịu.
Buổi tối hôm nay, anh cứ ngồi im vậy suốt một đêm.
Thẳng đến chân trời ló ra một tia nắng, Lục Vân Thiên như cũ không hề buồn ngủ.
Chua xót, phẫn nộ cùng thống khổ trong lòng theo thời gian trôi đi mà dần dần lạnh xuống, không biết do ảnh hưởng từ Tinh thần lực hay không, lúc này nội tâm anh lại hiện ra tia may mắn.
May mắn?
Lục Vân Thiên tự giễu cười, may mắn bọn họ cùng một cá nhân?!
Ha, anh nhất định điên rồi.
9 giờ sáng, Lục Vân Thiên bóp tắt thuốc lá trong tay, đứng lên hoạt động một chút tứ chi cứng đờ, vọt vào phòng tắm qua loa lau rửa một phen, để thân trên tráng kiện trần trụi ngã vào trên giường.
Tóc vàng lóa mắt của Alpha hỗn độn rơi rụng bên gối, ngọn tóc còn treo giọt nước chưa khô, chân mày nhíu chặt, hiển nhiên ngủ không quá an ổn.
Nhưng mà rất nhanh, mặt mày anh đã hòa hoãn xuống, cứ như mơ một giấc mộng đẹp.
Xác thật là mộng đẹp.
Trong mộng, anh đè Thẩm Ngôn trên sô pha, gắt gao chế trụ cổ tay cậu, nhìn cặp mắt tím xinh đẹp kia, hầu kết khó nhịn lăn lộn, từng chút từng chút tới gần.
Hô hấp nóng bỏng dồn dập đan chéo lẫn nhau, ngay cả không khí cũng càng nóng lên.
Trong lúc mềm nhẹ đụng vào, Lục Vân Thiên cảm nhận được cánh môi mềm mại của Omega cùng tê dại đánh thẳng vào linh hồn, nhịn không được muốn hấp thu càng nhiều.
Anh ngậm lấy cánh môi non mềm của đối phương tinh tế mút vào, không buông tha bất kỳ chỗ nào, biến hóa góc độ cạy ra môi lưỡi, tùy ý hấp thu thơm ngọt trong miệng thanh niên.
Theo nụ hôn dần dần thâm nhập, môi răng giao triền. Tiếng nước dính quanh quẩn bên tai, cùng với tiếng tim đập phá màng tai, phổ thành một bảng hòa âm dâm mỹ.
Một nụ hôn kết thúc, anh nhìn mắt tím đối phương phủ lớp sương mù cùng đuôi mắt phiếm hồng, không thể khắc chế lại lần nữa hôn lên.
Anh cứ như vậy không biết đủ mà hôn một lần lại một lần, thẳng đến môi màu hồng nhạt của Omega trở nên đỏ thắm, thậm chí hơi sưng lên mới không nỡ mà buông đối phương ra.
......
Thời điểm Lục Vân Thiên tỉnh lại, mắt đào hoa liễm diễm có chút thất thần, trong nháy mắt không phân rõ cảnh mơ cùng hiện thực.
Giấc mộng này thật sự quá chân thật, tựa như anh đã tự mình trải qua, đặc biệt khoái cảm điện giật đánh thẳng linh hồn kia——
Hô hấp Alpha đột nhiên trở nên dồn dập lên, rũ mắt nhìn thoáng qua bộ vị nhô lên, có chút mất tự nhiên thấp giọng khụ một tiếng, vòng eo cường tráng trần trụi đi vào toilet.
Thiệu Tinh Lan cũng mơ cùng giấc mộng.
Y tỉnh lại ngơ ngẩn sờ sờ cánh môi, ngay sau đó trên mặt trắng nõn hiện ra mảng đỏ ửng lớn, mặt đầy ngượng ngùng vùi chính mình vào trong chăn.
Thì ra hôn môi anh trai Thẩm Ngôn là cảm giác này.
Môi đối phương thật mềm thật ngọt, ăn thế nào đều không đủ, y vẫn còn muốn hôn.
Đôi mắt màu hổ phách của thiếu niên trở nên ám trầm, nằm ở trên giường rầm rì nhấm nhám dư vị thật lâu, cảm giác bực mình, ghen ghét cùng đau lòng ngày hôm qua đã biến mất hơn phân nửa.
Kỳ thật hai A đỉnh cấp ẩn ẩn đã nhận ra điều gì, nhưng đều cự tuyệt suy nghĩ.
Dù sao người trực tiếp được lợi là Hạ Lăng.
Tưởng tượng đến đây, trong lòng bọn họ đã chua không chịu được, sắc mặt vừa mới hòa hoãn lập tức trở nên âm trầm lại.
*
Thiệu Tinh Lan bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn để đi làm.
Y lập tức sẽ 18 tuổi, sắp thành niên!
Tâm tình thiếu niên vừa kích động vừa thấp thỏm, nằm trên giường lăn qua lộn lại ngủ không được.
Độ xứng đôi của y cùng anh trai Thẩm Ngôn sẽ là bao nhiêu đây?
... Sẽ không thấp hơn so với Hạ Lăng chứ?
Không có khả năng!
Tuyệt đối không có khả năng!
Thiếu niên bỗng dưng mở to hai mắt, lập tức ngăn suy nghĩ đáng sợ này.
Ba giờ sáng, Thiệu Tinh Lan mở ra Quang Não, tìm kiếm nhân tố tương quan với độ xứng đôi, hẳn để đoán trước.
Sau đó dựa theo các loại phương pháp kiểm tra một lần.
Kết quả kiểm tra đương nhiên có cao có thấp, nhưng thiếu niên nhìn con số cao nhất là 95% khẽ cười, cảm giác trong lòng được đến một chút an ủi,
Sáng sớm ngày hôm sau, Thiệu Tinh Lan xoa xoa đôi mắt có chút khô khốc, vội vã đi trung tâm kiểm tra đo lường.
Làm người thừa kế Thiệu thị đệ nhất bảng tài phú đế quốc, Alpha cấp S, độ chú ý Thiệu Tinh Lan cũng không thấp hơn so với Lục Vân Thiên, Hạ Lăng.
Có không ít Omega trang điểm xinh đẹp chờ ở cửa, đầy cõi lòng chờ mong hy vọng có thể so độ xứng đôi cùng đối phương.
Thiệu Tinh Lan hoàn toàn làm lơ những người này, ánh mắt âm lãnh đảo qua, mọi người không khỏi rùng mình, không dám trở bước lên một bước.
Y đi kiểm tra đo lường Pheromone trước.
Rất mau, một hương trà xanh nồng đậm phiêu tán ở trong phòng, thanh hương hợp lòng người, lại mang theo cảm giác áp bách mãnh liệt, là Pheromone lượng cao cấp cận cấp mười —— Trà Xanh Long Tầm.
Thiếu niên nhíu mi lại, tuy rằng không quá thích hương vị này, nhưng nghĩ đến trà xanh cùng bạc hà xem như phân cùng loại, đành phải miễn cưỡng tiếp thu.
Y không tiếp thu cũng không có cách nào, Pheromone vốn không thể sửa đổi.
Chẳng qua mục đích của y cũng không ở đây.
Thiệu Tinh Lan bước ra chân dài hướng tới trung tâm đo lường độ xứng đôi, ội tâm phá lệ khẩn trương, tiếng tim đập càng lúc càng nhanh, như nhịp trống ' thịch thịch thịch ' gõ màng tai, lòng bàn tay nắm chặt chảy ra không ít mồ hôi.
Đây là lần đầu tiên 18 năm qua y khẩn trương như vậy, thời điểm chờ đợi kết quả, hô hấp đều trở nên khó khăn.
Độ xứng đôi của y và anh trai Thẩm Ngôn sẽ là bao nhiêu?
Có thể vượt qua 50% sao?
Nếu không thể thì, 47%, 46%, 45%..... Thậm chí 34% đều có thể tiếp thu, chỉ cần ——
Nhân viên công tác: "Kết quả kiểm tra ra rồi, 33.33%."
' chỉ cần —— vượt qua 33.33% của Hạ Lăng là được.' thiếu niên nghĩ.
?
Y vừa rồi hình như nghe được có người nói 33.33%?
!!
Phản ứng lại thiếu niên giống như bị tia chớp bổ trúng, mắt đầy khiếp sợ cũng không thể tin tưởng.
Không có khả năng!!
Độ xứng đôi của y và anh trai Thẩm Ngôn không có khả năng là 33.33%, nhất định có nơi nào bị lỗi rồi.
Đôi mắt màu hổ phách của Thiệu Tinh Lan gắt gao nhìn chằm chằm nhân viên công tác, người sau bị y nhìn chằm chằm da đầu tê dại, không tự giác nuốt nuốt nước miếng, cảm giác sắp khóc.
Lại tới nữa, lại tới nữa.
Quả nhiên, cô nghe được trên đỉnh đầu truyền đến thanh âm lạnh như băng rơi, cùng với cảm giác áp bách của Alpha đỉnh cấp mãnh liệt: "... Tôi không tin, lại kiểm tra một lần."
A, vâng vâng vâng.
A, kiểm kiểm kiểm.
Xem cho cậu, xem cho cậu, kiểm tra một trăm lần cũng như thế.
Nhân viên công tác ở trong lòng chửi thầm.
Nhìn đến con số biểu hiện mặt trên, Thiệu Tinh Lan hung tợn trừng mắt nhìn một lát, ánh sáng đáy mắt chậm rãi tắt, hốc mắt hồng hồng, giống một con chó dữ đáng thương.
Nhân viên công tác nhịn không được nổi tình thương của mẹ, ôn nhu an ủi nói: "Kỳ thật, độ xứng đôi này cũng không tính là thấp ——"
"Tôi muốn lại kiểm tra một lần." Ngữ khí âm lãnh, làm tâm người chợt lạnh.
Nhân viên công tác:.........
Ha hả ha hả ha hả, tôi chính là TM ngốc.
【 vì sao độ xứng đôi của tôi cùng anh trai Thẩm Ngôn là 33.33%? 】
Cảm xúc Thiệu Tinh Lan dao động quá mức mãnh liệt, khiến cho Hạ Lăng cùng Lục Vân Thiên cảm giác tới suy nghĩ y.
Hai người đồng thời dừng động tác trên tay.
33.33%?
Con số này quá quen thuộc, bởi vì bọn họ cũng giống nhau.
Lục Vân Thiên biết độ xứng đôi của mình và Thẩm Ngôn, cũng từng điều tra Hạ Lăng, thậm chí kéo con số lẻ một trăm hàng, kết quả vẫn cứ giống nhau, là tuần hoàn 3 vô hạn.
Cho nên hiện tại ba người bọn họ đều là 33.33%, hợp nhau tới chính là...100%.
100%.
Độ xứng đôi thiên định.
Lục Vân Thiên lúc này cảm thụ cực kỳ phức tạp.
Tuy rằng phi thường ghen ghét 'hắn' trong mộng kia, nhưng mà không thể tránh khỏi, lúc biết được độ xứng đôi 100%, đáy lòng anh sinh ra vui sướng khôn kể, thậm chí vượt qua tình cảm khác.
Alpha đem lòng bàn tay đặt ở ngực trái, có thể cảm nhận được có lẽ ở trước mặt người mình thích, anh căn bản không có nguyên tắc.
Cho dù anh chỉ là 33.33%, là một trong số ba người, vẫn cũng cảm thấy kích động.
Dường như chứng minh ở một mức độ nào đó 'trời sinh một đôi' với Thẩm Ngôn.
Thật là hết cứu.
Lục Vân Thiên cong môi, giờ này phút này, anh đối với thân phận bản thân rốt cuộc có một chút đồng nhận thức.
Hạ Lăng cũng đoán được.
Dù hắn không có cố tình đi tra, nhưng căn cứ điều kiện cùng thông tin trước mắt, Tinh thần lực bọn họ chung đụng, độ xứng đôi cũng giống nhau.
Độ xứng đôi 100%.
Đầu ngón tay trắng của Hạ Lăng run rẩy, tim đập trong lát mất thanh bằng.
Thiên Định.
Cái này tốt hơn so với độ xứng đôi 33.33% nhiều.
Mặt mày Alpha thanh lãnh dưới ánh đèn hạ nhiễm một mạt sắc màu ấm, như tâm tình hắn giờ phút này.
Không bao giờ sẽ có ai có độ xứng đôi cao hơn bọn họ, bởi vì bọn họ là cao nhất.
*
Lúc này Thiệu Tinh Lan không hề biết gì về việc này, Alpha có chút khó chịu mà ghé vào trên giường, hốc mắt hồng hồng, tâm tình hoàn toàn chìm vào đáy cốc.
Vì cái gì độ xứng đôi thấp như vậy?
Vì cái gì giống Hạ Lăng!
Y ở trước mặt anh trai Thẩm Ngôn một chút ưu thế cũng không có, hu hu.
Thiếu niên đem đầu vùi giữa gối đầu mềm mại, khóe môi ép xuống, thần sắc buồn bực.
Y vốn đang định thổ lộ.
Tuy rằng biết khả năng thành công khi tỏ tình rất thấp, nhưng hiện tại không nghi ngờ giảm khả năng xuống càng thấp hơn.
Đang khó chịu, quang não đột nhiên thu được tin nhắn.
Hạ Lăng: 【 có thời gian không, chúng ta nói chuyện. 】
Thiệu Tinh Lan đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, sắc mặt âm lãnh nhìn chằm chằm tin nhắn, đang lo không địa phương phát tiết: 【sân huấn luyện cơ giáp, đánh xong bàn lại. 】
Hạ Lăng: 【 được. 】
Vừa lúc hắn cũng muốn kiểm tra một chút ' Ngân Dực 'sau cải tạo.
Lần này, hai người chiến đấu vẫn thập phần kịch liệt.
Nhưng lần trước Hạ Lăng dùng cơ giáp cấp R bình thường, mà lần này là' Ngân Dực ' sau cải tạo, tính năng hiển nhiên đề cao không ngừng.
Cơ giáp màu đen cùng màu bạc tốc độ không nhìn rõ đan xem trong không trung, thỉnh thoảng truyền đến tiếng binh khí va chạm, mặt đất hợp kim Titan nổ thành một đám hố sâu.
Nhưng mà Ngân Dực trạng thái 'gia tốc' rõ ràng càng nhanh, giống như bóng ma vòng sau, nghiêng người, quay cuồng, dịch chuyển nhanh, trên người cơ giáp màu đen thực mau đã gặp vết thương nặng nhẹ bất đồng.
Mà ở Thiệu Tinh Lan cắn răng dùng lửa đạn mãnh liệt phản kích, Hạ Lăng nhanh chóng cắt đến trạng thái 'phòng ngự', tăng tốc tiêu hao đối thủ; đồng thời khi đối phương giữ lại khoảng cách trong khoảng không, lại lần nữa chuyển đến trạng thái 'gia tốc', cuối cùng dùng trạng thái 'bùng nổ ' cho một kích cuối cùng!
Nhiều chỗ trên cơ giáp màu đen không nhạy, từ giữa không trung rơi xuống, nặng nề quăng ngã trên đó.
Mồ hôi Hạ Lăng chảy xuống từ trán, tẩm ướt ngũ quan lập thể, sắc mặt của y có vài phần tái nhợt, nhưng trạng thái tổng thể cũng không tệ lắm, vẫn chưa đạt tới cực hạn tinh thần lực cùng thể lực.
Alpha dựa vào ghế dựa điều chỉnh một chút hô hấp dồn dập, sau đó điều ra số liệu cụ thể.
Lần này dùng thời gian ít hơn lần trước không ít.
Ở trạng thái gia tốc tốc độ hạ công bình quân đề cao 5.63%, sức bật đề cao 8.37%, phòng ngự là 9.21%......
Số liệu này vận dụng trên thực chiến có thể nói kinh người.
Rốt cuộc bản thân số liệu 'Ngân Dực' đã gần cực hạn, thời điểm đối chiến còn muốn suy xét phản ứng tốc độ, thời cơ, thực lực đối thủ v.v, không thể lấy số liệu trên bản vẽ thiết kế làm tiêu chuẩn.
Ở sân thi đấu cao cấp, chẳng sợ 1% thậm chí khác biệt 0.5% đều có thể xoay chuyển chiến cuộc, bởi vậy ưu thế cơ giáp này đưa ra, không thể địch nổi.
Đây là món quà Thẩm Ngôn tặng cho hắn.
Lông mi Hạ Lăng hơi rũ, môi mỏng nhẹ nhàng nâng lên, vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy tình địch biến mất dưới sự thật.
Hắn làm rửa sạch một phen sau khi đi ra từ trong cơ giáp, mặt mày thanh lãnh đạm mạc như lúc ban đầu, cho dù nhìn đến Thiệu Tinh Lan, con ngươi đóng băng cũng không có bất kỳ phập phồng.
Dáng vẻ Thiệu Tinh Lan hơi chật vật, đồ tác chiến gần như ướt đẫm, sắc mặt trắng bệch, đang nửa dựa vào cửa khoang không ngừng thở dốc.
Bất quá bởi vì lần này kết thúc đến sớm, y cũng chỉ bị một ít ngoại thương, cũng không bị tiêu hao tinh thần lực quá mức.
Chỉ là, y rất khó tiếp thu bản thân nhanh như vậy bại bởi Hạ Lăng.
Nhất định bởi vì cơ giáp!
"Anh đã cải tạo cơ giáp?" Thiếu niên giơ tay lau một đi mồ hôi trên thái dương, có chút cứng đờ hỏi.
"Ừ." Ngữ khí Hạ Lăng như lui tới bình thường nhàn nhạt, xanh thẳm hai tròng mắt lại như băng vỡ vụn, chiếu ra điểm điểm ánh sáng, "Nó là món quà Thẩm Ngôn làm ra."
"........."
*
Biên dịch có lời muốn nói:
Trà xanh rồi thì tin tức tố cũng phải hương trà mới chịu nha kkkk
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...