Mỹ Kiều Thê Của Ta

Ánh đèn mờ lấp lửng trong phòng, nử nhân mang theo nụ cười chiến thắng nhìn tấm ảnh trong tay, “Kim Tài Trung a Kim Tài Trung, lần này ngươi còn không bại trong tay ta, ta rất hiểu Duẫn Hạo, không chấp nhận được nửa điểm bị lừa gạt, càng đừng nói là phản bội, ngươi cho ta tư liệu sống tốt như vậy, ta sao có thể không hảo hảo mượn đề tài để nói chuyện của mình? Ha ha ha!” Cuồng vọng cười đến vặn vẹo khuôn mặt xinh đẹp.

“Duẫn Hạo, ta Tuệ Bân, ta thật sự có chuyện rất quan trọng tìm ngươi, ta ở dưới công ty ngươi.” Ngụ ý chính là nhất định phải nhìn thấy Duẫn Hạo.

Duẫn Hạo đã sớm đoán được nữ nhân này trong hai ngày sẽ đến tím hắn, “Được rồi, ngươi lên đây đi.”

Toàn Tuệ Bân đi vào trong văn phòng Duẫn Hạo, ngồi xuống bàn làm việc lấy ra vật đã chuẩn bị tốt: “Duẫn Hạo, ta hôm nay đến vì cho ngươi xem vài thứ.”

Duẫn Hạo tiếp nhận nàng truyền đạt gì đó, ra vẻ nghi hoặc hỏi: “Đây là cái gì?”

“Toàn bộ trong sấp ảnh này.”

Toàn Tuệ Bân cẩn thận quan sát nét mặt Duẫn Hạo khi xem ảnh, biểu tình Duẫn Hạo càng ngày càng ngưng trọng, chau mày, Toàn Tuệ Bân cho rằng nàng đã thành công hơn phân nửa.

“Ngươi sao lại có số ảnh này?” Dựa vào sự hiểu biết về Duẫn Hạo, Toàn Tuệ Bân biết lúc này Duẫn Hạo thật sinh khí.

“Thật xin lỗi, Duẫn Hạo, ta phái ngươi điều tra vợ ngươi. Nhưng ta làm vậy vì không muốn ngươi bị lừa a, ta bit1 vợ ngươi chỉ vì tiền mới lấy ngươi, cái này quên đi, y sau khi kết hôn còn gạt người. Người này cùng nam nhân khác bên nhau thật là quá đáng. Nam nhân bên cạnh y là thanh mai trúc mã, hai người theo cảm tình cũng rất hảo.” Toàn Tuệ Bân hướng Duẫn Hạo nhất nhất báo cáo điều tra kết quả mà nàng có, còn giả vờ bộ dạng không đáng giá vì Duẫn Hạo.

Duẫn Hạo đánh xuống bàn, văn kiện trên bàn đều rung chuyển.


“Duẫn Hạo…” Toàn Tuệ Bân cảm thấy bây giờ Duẫn Hạo thật đáng sợ.

Duẫn Hạo bình ổn cảm xúc: “Tuệ Bân, cám ơn ngươi nói cho ta biết chuyện này, nếu không ta không biết còn bị lừa gạt bao lâu nữa.”

Nữ nhân nghe Duẫn Hạo nói vậy kích động đứng lên đi đến trước mặt Duẫn Hạo: “Duẫn Hạo, đây là điều ta phải làm.” Nói xong muốn ngã vào lòng Duẫn Hạo.

Duẫn Hạo tránh được thân thể nữ nhân muốn tiếp xúc: “Tuệ Bân, ta bây giờ không có tâm tình.”

Nữ nhân có chút xấu hổ, bất quá vẫn giả làm người thiện lương am hiểu mọi chuyện: “Duẫn Hạo, ta biết.”

“Tuệ Bân, chờ ta đem việc nhà xử trí hoàn hảo, lại cùng ngươi nói chuyện của chúng ta. Mong ngươi cho ta chút thời gian.”

Nữ nhân mừng rỡ như điên: “Hảo hảo! Ta sẽ chờ ngươi.” Nói xong biết điều ly khai khỏi văn phòng của Duẫn Hạo.

Nhìn nữ nhân đã đi ra khỏi văn phòng, Duẫn Hạo rốt cuộc thở ra một hơi: “Shit! Nguyên lại làm bộ tức giận lại mệt như vậy. nga yêu, tay của ta đau quá. Ha ha, ta thật sự còn việc nhà cần xử lý. A, nếu không tiểu gia hỏa kia sẽ cùng ta náo loạn.”

Duẫn Hạo về nhà, nghe được trong phòng lộ ra tiếng nhạc cổ điển tao nhã nhưng người vốn nên nghe nhạc này lại nằm ngủ trên ghế sô pha.

Duẫn Hạo vừa định ôm y đến giường, Tại Trung liền tỉnh, nhu dụi mắt, thanh âm ôn nhu: “Duẫn, về rồi à, em hình như càng ngày càng lười, đến chỗ nào đều có thể ngủ.”

“Ha ha, đây là bình thường mà.” Sờ sờ mặt bà xã, cảm xúc thật tốt.

Duẫn Hạo choàng qua vai Tại Trung, để cho y dựa vào mình: “Tại Trung a, anh có chuyện muốn nói với em.”

Cảm giác được giọng nói Duẫn Hạo nghiêm túc, Tại Trung hơi hơi ngẩng đầu lên: “Chuyện gì a? Bộ dáng thật sự hảo nga.”

“Tại Trung, trước khi quen em anh có một đoạn thời gian đều chơi bời cùng ngươi khác, đối với tình cảm không chút thật lòng, là em thay đổi anh.”

“Chuyện này anh nói qua rồi.” Tại Trung trát trát nhãn tình, không rõ Duẫn Hạo sao lại nhắc chuyện cũ.

“Vậy em có nghĩ đến anh vì sao lại sống như vậy không?”

Tại Trung lắc đầu.


“Chẳng lẽ em cho rằng anh từ nhỏ là một kẻ ăn chơi hay sao?” Duẫn Hạo sờ sờ mái tóc mềm của Tại Trung, tiếp tục nói: “Kỳ thật anh hết hy vọng với người khác, một khi nhận định sẽ rất khó thay đổi. Là mối tình đầu của anh đã hủy diệt anh.” Hồi tưởng lại chuyện cũ, Duẫn Hạo vẫn không thể tha thứ.

Mối tình đâu? Mình cho tới bây giờ không nghĩ đến mối tình đầu của Duẫn Hạo là ai, mỗi người đều có mối tình đầu, mà mối tình đầu của mình chính là ông xã, trong lòng Tại Trung nghĩ.

“Nàng là người như thế nào a?” Trong lòng Tại Trung rất ngạc nhiên, là người như thế nào khiến Duẫn Hạo đối với nàng cố chấp, lại làm cho Duẫn Hạo thay đổi.

“Anh từng cho ra nàng là nữ thần, khi đó anh tin đã tìm được mối tình chân thành trong đời, sau đó anh mới biết được, anh thật sự quá ngây thơi rồi. Từ đầu đến cuối nàng đều đùa giỡn anh, từ đó về sau, anh rốt cuộc không tin vào tình cảm nữa, cho đến khi gặp em.” Duẫn Hạo thâm tình nhìn Tại Trung.

Nghe xong chuyện xưa mối tình đầu của Duẫn Hạo, tâm lý Tại Trung luôn có chút không thoải mái: “Nếu lúc trước nàng không gạt anh, có phải hay không bây giờ sẽ không có chuyện của em?”

“Bảo bối, không có chuyện này đâu, mục tiêu anh nhắm trúng để yêu là em.” Duẫn Hạo nâng mặt Tại Trung.

Tại Trung cảm thấy thật ngọt ngào, đột nhiên muốn hỏi: “Đúng rồi, anh vì sao bây giờ lại nói chuyện đó với em?”

“Bởi vì… vởi vì anh và cô ấy gần đây gặp lại.” Duẫn Hạo cẩn thận quan sát sắc mặt Tại Trung.

“Cái gì?” Tại Trung kích động từ sô pha nhảy dựng lên, Duẫn Hạo lại đem y xoa bóp kéo về.

“Đừng kích động, sự thật là cô ấy đến tìm anh.”

“Cô ấy đến tìm anh làm cái gì?” Cái này làm sao bảo Tại Trung không kích động a, nam nhân của y vĩ đại như vậy, không giám sát chặt chẽ sao được?


Nhìn bộ dạng Tại Trung khẩn trương, ta6mti2nh Duẫn Hạo vô cùng hảo, nhịn không được ôm chặt y: “Cô ta muốn cùng anh tái hợp a, anh nhìn bộ dáng cô ấy đáng thương, anh có điểm…” Cố ý kéo dài âm điệu.

“Anh có điểm gì?” Tại Trung vội vàng hỏi.

“Em thấy sao?” Muốn chọc Tại Trung ghen một chút.

“Anh không phải muốn cùng cô ấy…” Hốc mắt Tại Trung đã ngập nước.

Duẫn Hạo nhanh chóng ôm y vào lòng, an ủi nói: “Đứa ngốc, anh sao có khả năng để ý nữ nhân kia? Cô ấy đã là quá khứ, em mới là hiện tại và là tương lai a.”

“Thật sao?”

“Thật. Anh không nghĩ Tại Trung cũa anh để ý anh như vậy a, anh chỉ nhắc đến nữ nhân cái mặt em liền khẩn trương nha.” Duẫn Hạo dùng ánh mắt ôn nhu nhìn chăm chú vào Tại Trung.

“Ân. Em khẩn trương anh.” Cục cưng Tại Trung ngoan ngoãn thành thật thừa nhận.

“Tại Trung a, anh hôm nay nói cho em biết chuyện này là hy vọng em sau này có nghe được lời đồn đãi nhãm nhí thì không nên suy nghĩ bậy bạ, biết không? Nhất định phải tin tưởng ông xã nga.”

“Hảo, em tin tưởng anh.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui