Ngay khi gọi điện cho trợ lý Hạ Vũ xong thì Phó Duật Nhiên lập tức leo lên giường nằm đè lên người Mộc Uyển Thanh.
Còn chưa để cô lên tiếng nói gì thì đã bị anh hôn vào môi một cách mạnh bạo, hai mắt cô mở lớn vì sự hấp tấp của anh.
_ Ưm,! Nhiên
Nhưng anh không hề hứng gì mà càng hôn ngấu nghiến hơn, Mộc Uyển Thanh đành nín thinh mặc cho anh làm gì thì làm.
Được một lúc thì Phó Duật Nhiên mới chịu buông tha cho đôi môi mỏng manh của cô nhưng nó đã sưng tấy lên rồi.
Hộc! hộc!
Cả hai nhìn nhau bắt đầu thở dốc, phần ngực của Mộc Uyển Thanh theo nhịp thở mà phập phồng theo, nhưng ánh mắt của anh sớm đã đục ngầu khi va phải bầu ngực phập phồng đó.
_ Thanh Thanh,! nhìn em bây giờ trông rất gợi tình lại vừa hấp dẫn nữa
Dứt lời, anh đã đưa tay miết nhè nhẹ hai bên má của cô rồi thâm trầm nói bên tai cô, nhưng ngược lại Mộc Uyển Thanh chỉ bĩu môi mắng yêu.
_ Miệng của anh chỉ giỏi nói những lời thâm tình này thôi
_ Nhưng anh chỉ nói những lời này với một mình em thôi, Thanh Thanh
Mộc Uyển Thanh lần nữa bĩu môi quay mặt sang chỗ khác nhưng Phó Duật Nhiên không cho nên nhanh chóng đưa tay quay mặt cô lại.
_ Nhìn anh này, em yêu !
_ Anh có bớt nói những lời sến sẩm này không hả, ớn chết em rồi
Vừa nói cô vừa làm động tác nhún vai như ngụ ý lành lạnh, Phó Duật Nhiên đang định cúi xuống hôn đôi môi của cô lần nữa thì bị tiếng chuông cửa làm phiền.
_ Chết tiệt, anh đi ra mở cửa
Mặt mày của Phó Duật Nhiên tối sầm lại, anh bực bội ngồi dậy sau đó nói vài câu với cô rồi rời khỏi phòng.
Nhìn tấm lưng trần của anh đang dần rời đi mà khoé môi Mộc Uyển Thanh không ngừng cong lên, người đàn này của cô cũng có lúc tức giận mà lại đáng yêu như thế.
Khi cánh cửa được mở ra, Phó Duật Nhiên toan định mở miệng mắng người đến một trận nhưng không ngờ người đến lại là trợ lý Hạ Vũ.
Cục tức nhanh chóng tiêu tan, trợ lý Hạ Vũ cũng không hề chậm trễ mà lên tiếng :
_ Hàng của Sếp đây ạ, rất bền vững và chất lượng nữa đảm bảo Sếp sẽ hài lòng
Vừa nói cậu ta vừa cười cười tít mắt, nhưng ngược lại thì anh chỉ hờ hững đáp.
_ Cậu về được rồi đó
Ách! Sếp có cần đuổi thẳng người ta về như vậy không hả ?
Tuy trong lòng muốn gào thét lên nhưng trợ lý Hạ Vũ vẫn giữ nụ cười trên môi, sau đó cúi đầu chào anh một tiếng rồi định xoay người rời đi.
Thì cậu ta bất ngờ quay lại, gương mặt thoáng chốc nghiêm túc nhìn Phó Duật Nhiên :
_ Sếp, đêm nay chúc ngài 'làm việc' thật thành công nhé
_ Tất nhiên rồi, còn không mau cút đi về đi
Trợ lý Hạ Vũ vội gương mặt méo xệch đi ra về, nhìn cái thứ trên tay mà khoé môi của anh không ngừng cong lên thích thú.
Cạch.
Ngay khi vừa mới mở cửa phòng ngủ thì anh đã không chừng chừ mà phóng thật nhanh lên giường, Mộc Uyển Thanh rất bất ngờ khi thấy gương mặt hứng hở của anh.
_ Duật Nhiên, anh có cần phải hấp tấp như vậy không ?
_ Cần chứ ? anh đã mong đến ngày biến em thành của riêng anh rồi
_ Anh thật là!
Phó Duật Nhiên vui sướng khom người cúi xuống hôn lên môi cô, lúc đầu thì rất nhẹ nhàng đến lúc sau anh như một con dã thú hoang mà bổ nhào đôi môi của cô.
_ Ưm!
Quả thật anh rất thích nghe những tiếng ngâm nga của cô mặc dù rất nhỏ, nhưng điều đó đã khiến anh có phản ứng kịch liệt và độ ham muốn càng tăng tốc.
Anh hôn thật sâu và nồng nhiệt vào môi Mộc Uyển Thanh, và kết hợp thêm hơi thở nóng bỏng và ánh mắt ướt át để khơi gợi lửa tình trong cô.
Mộc Uyển Thanh thành công chìm trong nỗi khơi dậy của anh, ánh mắt của cô càng trở nên quyến rũ hơn khi bị dục vọng của anh mang lại, điều đó càng khiến cô không muốn dừng lại.
Hai tay của cô bất giác choàng qua cổ Phó Duật Nhiên và thuận theo nụ hôn của anh, hai mắt dần dần nhắm nghiền lại và thưởng thức sự mật ngọt điên dại từ anh.
Người Mộc Uyển Thanh khẽ đưa về phía trước tay ôm chặt lấy vùng gáy Phó Duật Nhiên để cả hai người gần gũi hơn, và thăng hoa hơn trong nụ hôn.
Nhưng không ngờ rằng, khi kết thúc nụ hôn cô bất ngờ cắn nhẹ vào đôi môi bạc mỏng của anh như ngụ ý muốn mời gọi anh 'ăn' mình.
Khoé môi Phó Duật Nhiên liền cong lên vì hiểu ý của cô, anh không thể nào chừng chừ được nên nhanh chóng cởi bỏ hết quần áo trên người cô ra.
Sau đó không thương tiếc mà ném thẳng xuống sàn nhà lạnh lẽo, trên người cô duy chỉ quần lót ren màu bạc cạp chéo mềm mại nhưng rất quyến rũ.
Ngay cả trên người Phó Duật Nhiên không còn mảnh vải che thân, hoàn toàn trần truồng trước mặt cô.
Khẽ khom người xuống nói nhỏ vào tai cô :
_ Thanh Thanh, lần này em không có cơ hội dừng xe giữa đường đâu
_ Vốn dĩ em đã hết cơ hội đó rồi
Mộc Uyển Thanh lần nữa choàng tay ôm lấy cổ anh mà nhẹ nhàng trả lời, anh còn chưa kịp cười trong sung sướng bao lâu thì không biết cô lấy sức lực ở đâu mà quật cả người anh nằm xuống sau đó cô còn tinh nghịch leo hẳn lên người anh.
Nhưng ngược lại thì anh rất thích thú là đằng khác, Phó Duật Nhiên còn đưa một ngón tay trêu đùa một bên gò bồng đào của cô.
_ Thật ra! bầu ngực của em, anh nhìn kiểu gì cũng không có dấu hiệu chán chường cả, chính nó đã quyến rũ anh đấy Thanh Thanh
Cô khẽ hừ nhẹ, bất ngờ đưa tay cầm lấy thằng nhỏ của anh nhởn nhơ nói.
_ Chậc, chính vì ngực em quyến rũ anh nên mới khiến thằng nhỏ của anh phồng to như vậy sao ?
Vừa nói cô vừa giật giật thằng nhỏ của anh khiến anh nhất thời nhăn nhó cũng chỉ vì đau, sau đó nhỏ nhẹ bên tai cô :
_ Thanh Thanh ! anh còn trinh, em nhẹ nhẹ tay thôi nếu không hàng nó vỡ mất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...