Hình ảnh cô nuốt mầm mống của mình vào miệng quá kích thích, Cửu Kỳ nhanh chóng đỡ cô đứng dậy để cô dựa vào người mình.
Chậm một chút cậu sợ lại lau súng cướp cò, bản thân mất lý trí mà đè học tỷ ra tiếp tục lộng.
Khu dã chiến này cũng không phải nơi thích hợp để hai người qua đêm.
Tối nay tạm thả cô về, dù gì ngày mai cũng là cuối tuần, thời gian còn dài nhiều thứ kích thích đang đợi phía trước.
Cửu Kỳ nhanh chóng sửa sang lại quần áo của hai người, cậu liếc mắt thì thấy chiếc quần lót của Bạch Tinh bị cậu cởi đang nằm dưới đất.
Cậu hơi cúi người nhặt lên rồi thẳng tay đút vào túi quần của mình.
Trong suốt quá trình sửa sang này Bạch Tinh luôn dựa vào người Cửu Kỳ.
Thật ra cô đã tỉnh táo từ lâu, chỉ là cô vừa hoảng sợ vừa xấu hổ, đặc biệt là cả người mềm nhũn không còn sức lực nên vẫn để cậu vịnh eo áp vào người mình.
Vậy mà cô cùng học đệ làm chuyện người lớn ở trong rừng cây nhỏ.
Chuyện này thật không thể chấp nhận được.
Bạch Tinh giờ phút này cứ nghĩ, chuyện cô cùng Cửu Kỳ làm tình trong khu dã chiến này là giới hạn của sắc tình nhưng thời gian chứng minh cô quá ngây thơ.
Thật sự như Cửu Kỳ nghĩ, thời gian còn dài trò vui còn phía trước.
Bạch Tinh bị học đệ vừa đỡ vừa dìu ra khỏi khu rừng tới trước cửa ký túc xá.
Cô đứng thẳng người, nhưng đầu luôn cúi thấp vừa định bỏ của chạy lấy người thì bị Cửu Kỳ bắt lại.
"Ngày mai bốn giờ chiều, tôi ở đây đợi chị, dẫn chị đi dạo"
Bạch Kỳ hơi ngẫng đầu, thấp giọng nói.
"Đừng đợi, không muốn đi"
Cô vẫn chưa thoát ra khỏi cú sốc vừa nãy, không ngờ bản thân lại chiều theo để học đệ muốn làm gì thì làm.
Với lại hai người chẳng có lí do nào để gặp nhau cả.
Sợi dây liên kết duy nhất giữa hai người chính là lời hứa lúc mơ hồ kia của cô.
Cửu Kỳ nhìn người vẫn luôn hơi cúi đầu trước mặt, nghe cô trả lời cũng không có biểu cảm gì nhiều chỉ là ánh mắt có phần lạnh đi.
"Vậy được, tôi không đợi. Trực tiếp lên phòng ký túc xá của chị ngủ lại, vậy là không cần đợi nữa"
Bạch Tinh khiếp sợ nhìn vào mắt cậu.
Không có chút đùa giỡn, nếu cô không đồng ý cậu thật sự sẽ ngủ lại ở phòng cô.
Bạch Tinh cắn khóe miệng, môi hơi mấp máy, cuối cùng nói một câu rồi chạy lên phòng.
"Được, tôi đi là được"
Cửu Kỳ nhìn bóng lưng con cừu nhỏ, cong môi.
Quả nhiên, phải dọa cô thì cô mới nghe lời.
Cậu cũng hướng về ký túc xá mà đi.
Nghĩ lại thì cũng không phải dọa.
Cậu cũng muốn ngủ ở phòng cô.
Chơi cô trên giường tầng trong ký túc xá chắc chắn rất kích thích.
Cửu Kỳ âm thầm thêm địa điểm này vào danh sách những nơi muốn mây mưa với cừu nhỏ.
Cậu đem theo một đống kế hoạch đen tối đi vào phòng ký túc xá, vừa mở cửa thì mùi mì ăn liền xộc vào mũi.
Phòng của cậu có tổng cộng bốn người.
Một cặp anh em sinh đôi, lần lượt gọi là Tay trái, Tay phải.
Thật ra tên thật của hai người họ không phải vậy, đây chỉ là biệt danh.
Ý nghĩa rất đơn giản, đơn giản đến mức khiến người ta bực bội nhưng đúng là không có chổ bắt bẻ.
Người anh thuận tay trái nên gọi là Tay trái.
Em thuận tay phải nên gọi là Tay phải.
Hai người họ nằm hai giường bên cạnh nhau.
Cửu Kỳ nằm cạnh giường của một người nữa gọi là A Lực.
Ba người đang ăn mỳ thì thấy cậu về, A Lực vẫy tay với Cửu Kỳ ý bảo qua đây ăn chung.
Cậu không nói nhiều cũng chỉ lắc đầu, bồi thêm một câu không đói, rồi tự mình cầm đồ vào phòng tắm, tắm rửa.
Đúng là không đói, vừa nãy ăn no rồi.
Cửu Kỳ nghĩ gì đó ánh mắt tràn ngập ý cười.
Cánh cửa phòng tắm vừa đóng lại, ba người làm như đang tập trung ăn mỳ kiền chụm đầu lại.
"Có thấy gì không?"
"Có, khuôn mặt tràn ngập xuân sắc"
Hai người vừa nói là Tay trái và Tay phải.
Hai người vô tình nhìn thấy vẻ mặt vừa rồi của Cửu Kỳ, ánh mắt nham hiềm nhìn A Lực.
"Tôi cược là cây vạn tuế nở hoa"
A Lực moi trong túi quần ra tờ một trăm tệ nhăn nhúm để lên bàn.
Tay trái và Tay phải cũng moi từ đâu đó ra tờ một trăm tệ để lên bàn.
"Tôi cược là trúng số"
"Tôi cược là nhặt được tiền"
A Lực ngầm cảm thán, không hổ danh là anh em sinh đôi, suy nghĩ như nhau, đều cho rằng bộ dạng kia của Cửu Kỳ liên quan đến tiền.
Cũng đều ngu ngốc như nhau.
Nhà cậu ta cũng đâu thiếu tiền, vì mấy đồng tiền mà mắt ngậm ý cười, mày liễu đong đưa.
"Thành giao"
Tiếng đồng thanh vừa dứt, cửa phòng tắm mở ra.
Ba người kia liền làm như không có gì, tiếp tục húp mỳ.
Mắt thấy Cửu Kỳ sắp leo lên giường ngủ thì A Lực làm như lơ đãng mà hỏi.
"Mai đi chơi không?"
"Không"
Cửu Kỳ cũng không thèm nhìn cậu tiếp tục leo lên giường rồi ngay ngắn nằm xuống.
Tay trái thấy vậy cũng không bỏ cuộc tiếp tục giả bộ hỏi.
"Có việc bận sao?"
"Date"
Vậy là ai đó trong phòng ký túc xá nam số 401 được tặng không hai trăm tệ.
🥀
--------
MeiGui:
Surprise!!
Nay tôi lên chương giờ hành chính.
Dạo này cày Dữ quân ca với Châu sinh như cố, bị độ ngọt sủng của hai bộ làm cho sang chấn tâm lý nhẹ nên không viết được chữ nào.
Dẫn đến lên chương trễ hơn dự kiến, nay đã hơi tỉnh táo nên gấp rút lên chương.
Nếu tối nay tôi không bị vaccine quật thì sẽ có chương mới nhóe.
Yêu các em 😘
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...