Mượn Giống Anh Chồng H



Vẻ mặt của cô có chút mất tự nhiên nhưng trong điện thoại lại rất bình tĩnh: “Ừm.”
Đương nhiên cô chưa từng chơi qua, cũng sẽ không chơi mấy thứ này, Chu Đồ chưa từng dùng mấy thứ này để cùng cô làm tình.
"Lấy cái số ba đút vào đi." Bên cạnh Chu Đồ vang lên tiếng bật lửa, sau đó là tiếng hít thở khe khẽ lướt qua mang tai.
Tim Nhiếp Thư Diêu đập nhanh, cô mở hộp ra, cầm lên một cái dương vật giả nhìn vào nó, quả nhiên bên dưới có một con số, bên trên viết số sáu, cô tìm thấy dương vật giả số ba, cầm ở trong lòng bàn tay thử cầm một chút, so với thứ đó của Chu Đạc thì ngắn và nhỏ hơn rất nhiều, cô có thể chịu được.
Anh ấy vừa nói...!đút nó vào trong?
Cô do dự mấy lần, nghĩ tới Chu Đạc đã từng nói khi ở trên giường nhất định phải nghe lời.


Cô không nói gì chỉ cởi quần lót ngồi ở trên giường, cầm lấy dương vật giả, cẩn thận đưa nó về phía miệng huyệt, chỗ đó của cô vẫn chưa ướt, dương vật giả dù nhỏ đến đâu cũng không thể đút vào trong.

Cô đành phải cầm lấy dương vật giả cọ vào nơi riêng tư, khoảng chừng hơn một phút sau, dâm thủy mới chảy ra.
Cô cẩn thận đẩy dương vật giả vào bên trong hoa huyệt của mình, khẽ thở hổn hển một tiếng mới nói: "Được rồi..."
"Mặc vào...!Rồi tới đây."
Nhiếp Thư Diêu bị vật thể lạ trong cơ thể kích thích đến mức dâm dịch bên trong cơ thể không ngừng chảy ra, cô dùng khăn giấy lau ngón tay, có mấy chữ cô không nghe rõ, vội cầm lấy điện thoại di động hỏi: "Mặc cái gì?"
Chu Đạc gần micro hơn một chút, giọng nói vừa trầm thấp vừa lạnh lùng.
Anh nói: “Quần lót chữ T.”
Bữa tiệc độc thân quả nhiên nhàm chán giống như anh dự đoán.

Chu Đạc đang ngồi trên ban công tầng hai, tầm mắt lướt qua lan can bằng kính trong suốt, dừng lại chỗ bể bơi tầng một.

Ở đó có mấy thanh niên mặc quần bơi đang ôm một người phụ nữ mặc bikini nhảy xuống bể bơi.

Tiếng hoan hô cùng tiếng huýt sáo vang lên, có người phụ nữ vừa xấu hổ lại vừa hưng phấn thét lên chói tai, có người cố ý đi đến bờ biển nhìn trộm Chu Đạc trên tầng hai.
Chu Đạc dập thuốc lá, đặt ngón trỏ lên huyệt thái dương, ánh mắt thờ ơ nhìn rượu vang đỏ trong ly.
Phong cách trang trí màu be rất phù hợp với tâm hồn ngây thơ của Lục Vận Phục, biết Chu Đạc không thích cây cối nên đối phương đã đặc biệt dọn sạch tất cả các chậu cây trên ban công, chỉ để lại một chiếc ghế sofa đơn màu be.

Trước mặt mỗi người có một chiếc bàn thấp, trên bàn bảy đủ các loại hoa quả và rượu.
Mấy người họ đánh bài trong phòng, mấy người anh em ngoại trừ Chu Đạc chưa thu ván nào, những người khác đã thua rất nhiều tiền, đánh hơn mười phút, Chu Đạc cảm thấy nhàm chán, trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận